Snack's 1967
Nữ Nhân Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm

Nữ Nhân Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328635

Bình chọn: 7.00/10/863 lượt.

hông phục.

Vốn là có tướng sĩ trong lòng vẫn còn không phục, bị cái nhìn này của Thẩm

Thiển Mạch nhàn nhạt quét qua, bất tri bất giác cũng bình phục tâm tình.

Cái nhìn này, mang theo ôn hòa an ủi, để cho người cảm thấy thân thiết,

nhưng lại âm thâm cảnh cáo, làm cho người ta bất tri bất giác cảm thấy

nếu cùng người trước mắt này đối địch, sẽ là một chuyện vô cùng đáng sợ.

"Phong thái của Cung chủ, Vận Hân cảm phục." Không mặn không lạt nói một câu,

Thẩm Thiển Mạch biết nếu nói cảm phục, chỉ sợ diễn trò là phần chiếm đa

số, mặc dù Vận Hân là Đại Tướng quân, nhưng dù sao vẫn rất bận tâm cảm

thụ của các tướng sĩ.

"Không dám. Tướng quân thanh minh đại

nghĩa, đã giúp cho dân chúng Kinh Thành một lần an bình. Mặc Trì vô cùng cảm kích. Nơi này cũng xin tướng quân cùng các vị tướng sĩ yên tâm, từ

nay về sau, cõi đời này không còn có Kỳ Nguyệt Quốc." Thẩm Thiển Mạch

cười yếu ớt, nói.

Thiên Mạc cùng Lâm Vị phân chia Kỳ Nguyệt, mà

Kỳ Nguyệt Quốc đã từng hùng bá nhất thời, kể từ nay liền hoàn toàn biến

mất trên cõi đời này rồi. Về phần Kinh Thành Kỳ Nguyệt, còn lại là giao

cho Thôi Phổ xử lý.

"Tiểu thư, bây giờ chúng ta phải đi Thiên Mạc sao?" Bên trong một chiếc xe ngựa sang trọng, Thiên Thiên nháy mắt,

ngồi bên người Thẩm Thiển Mạch, hỏi.

"Đúng vậy. Nàng phải đi làm hoàng hậu của ta." Thẩm Thiển Mạch còn chưa kịp

trả lời, Tư Đồ Cảnh Diễn liền đáp lời trước, giống như sợ Thẩm Thiển

Mạch đã đến nữa đường lại trở quẻ vậy.

"Thiển Mạch tỷ tỷ, tỷ thật sự muốn gả cho tên Cảnh Diễn này sao?" Ngôn Tu Linh nháy mắt, bộ dạng

không chút coi trọng người nào đó nói.

"Ngôn Tu Linh. . . ." Trên mặt Tư Đồ Cảnh Diễn vẫn như cũ mang theo nụ cười tà mị mà không bó, chỉ là đôi mắt trở nên sâu và đen sẩm nói cho Ngôn Tu Linh biết sợ rằng

mình không nhận được chuyện gì tốt lành.

Thẩm Thiển Mạch lạnh nhạt nhìn Tư Đồ Cảnh Diễn cùng Ngôn Tu Linh.

Bên trong xe ngựa khí lưu chấn động, Tư Đồ Cảnh Diễn cùng Ngôn Tu Linh lại

bắt đầu đấu đá. Hai người đều là cao thủ tuyệt đỉnh, so chiêu cũng cố ý

khống chế lực lượng, mặc dù khí lưu bên trong xe ngựa rất kinh khủng,

nhưng ngoài xe ngựa xem ra vẫn là vô cùng bình yên.

"Tiểu thư,

công phu của cô gia quả thật lợi hại." Thiên Thiên trợn to hai mắt, nhìn hai người đang so chiêu, trong mắt lộ ra mấy phần sùng bái.

Khóe miệng Thẩm Thiển Mạch nâng lên nụ cười nhàn nhạt. Quả thực, công phu

của Tư Đồ Cảnh Diễn rất không tầm thường, có khi còn trên cả mình, mà

công phu của Ngôn Tu Linh cũng không kém, chỉ sợ cũng ngang hàng với

mình.

"Đừng đánh đừng đánh. Cũng không có người nào thèm khen ta

lợi hại!" Ngôn Tu Linh dùng một tia xảo kình tránh được thế công của Tư

Đồ Cảnh Diễn, lộ ra một bộ dạng như rất uất ức.

"Cô gia, sao

ngươi lại khi dễ công Tu tử như vậy." Thiên Thiên thấy ánh mắt Ngôn Tu

Linh như nước long lanh, nhất thời trong tim không đành lòng, mặc dù cô

gia là phu quân tương lai của tiểu thư, nhưng cũng không thể khi dễ

người khác như vậy a, nhất là một một người vừa đáng yêu lại đơn thuần

mà trai đẹp như vậy.

Tư Đồ Cảnh Diễn thu tay lại, hừ một cái xem

thường, cái tên Ngôn Tu Linh này lại giả bộ đáng thương, vấn đề là chiêu này ở trước mặt người khác cho tới bây giờ cũng chưa từng thất bại.

Chỉ có Mạch Nhi của hắn ngay lần đầu tiên liền khám phá ra diện mạo thực của Ngôn Tu Linh, không hổ là nữ nhân của hắn!

"Vẫn là Thiên Thiên tốt nhất." Ngôn Tu Linh nghe Thiên Thiên nói giúp hắn,

lập tức triển khai vẻ mặt tươi cười, giống như đứa bé được cho ăn kẹo

vậy, trong đôi mắt lộ ra nụ cười vui vẻ, chỉ là ẩn sâu trong đáy mắt,

cũng là một tia giảo hoạt.

Thẩm Thiển Mạch bất đắc dĩ lắc đầu,

gật lỗ mũi Thiên Thiên một cái, "Ngươi thấy công phu của Tu công tử yếu

sao? Làm sao mà Cảnh Diễn khi dễ hắn được chứ?"

Vừa nghe được lời nói của Thẩm Thiển Mạch, Tư Đồ Cảnh Diễn cười càng vui vẻ hơn, nụ cười

tà mị nâng lên, từ sau lưng ôm lấy bả vai Thẩm Thiển Mạch, cười nói,

"Vẫn là Mạch Nhi yêu thương ta."

"Sách sách sách, thật là muốn

ói." Ngôn Tu Linh trưng ra một bộ dạng làm như rất chán ghét, lắc đầu

một cái, "Chỉ vì ngươi có một nương tử biết đau lòng vì ngươi thôi chứ

gì ?"

"Ta không ngại chuyện ngươi cũng cưới vợ đâu." Tư Đồ Cảnh Diễn vừa nói vừa tươi cười quỷ dị, trêu ghẹo nói.

Những năm gần đây Ngôn Tu Linh cũng giống như hắn, đối với nữ nhân không có

hứng thú, hoặc là nói, còn chưa có cô gái nào có thể với tới bọn họ ở

trên cao cao tại thượng như vậy.

Đúng vậy. Hắn thật may mắn, cho nên hắn mới có thể gặp được Thẩm Thiển Mạch, cô gái này gặp được hắn nhận biết hắn, nguyện ý ở bên cạnh hắn.

Ngôn Tu Linh nghe lời nói của Tư Đồ Cảnh Diễn, liếc một cái xem thường, nói, "Nữ nhân là con cọp, ta mới không cần cưới!"

"Tu công tử, lời này của ngài là không đúng à! Ta cũng không giúp ngươi

nữa." Thiên Thiên nghe lời nó của Tu công tử, nhíu lông mày, ánh mắt

nhìn hắn như một đứa trẻ con không thể dạy.

"Ngươi xem, Thiên Thiên cũng không giúp ngươi nữa rồi." Thẩm Thiển Mạch nhíu lông mày, trêu ghẹo nói.

Người bên trong xe ngựa, trên mặt đều treo nụ cư