XtGem Forum catalog
Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322301

Bình chọn: 9.00/10/230 lượt.

cô không chút thay đổi nhìn lướt qua, bình

tĩnh bước lên phía trước.

Đôi khi, cô cảm thấy cái thế giới này quá điên, bây giờ lòng người, quá lạnh lùng.

So với bình thường, thời gian đến trường học tốn nhiều hơn một chút, Mộc

Tử Mạt cảm thấy hông của mình sắp muốn gãy rồi, tay cũng không phải là

của mình rồi, suy nghĩ một chút cũng thấy, mười ngày ở nhà, cô sống an

nhàn sung sướng, cái gì cũng không phải làm, chỉ cần ngồi ở trước bàn

làm bài tập, xem ra lười biếng đúng là hại người rất nặng.



chút bất đắc dĩ ưỡn thẳng lưng, Mộc Tử Mạt xách ba lô lên định đi về

phía trước, điện thoại di động lại nhảy nhót vang lên , cô vội vàng để

ba lô xuống dưới đất, kéo khóa kéo ra, một loạt em bé với hàm răng trắng đang cười toe toét chào hỏi với cô.

Cô nhớ rõ ràng đã lấy bọn chúng ra rồi, thế nhưng sữa tươi vượng tử này như thế nào lại xuất hiện ở trong ba lô của cô?

Nghĩ đến chỉ có một khả năng, Mộc Tử Mạt liền dở khóc dở cười.

Xem ra thừa dịp mình ngủ thiếp đi có người chuồn êm vào phòng làm chút

chuyện thần không biết quỷ không hay, cũng chỉ có nha đầu kia mới có thể làm!

Không trách được cô cảm thấy ba lô nặng như vậy, thì ra là có nhiều vật không cần thiết như vậy.

Thật may là người gọi điện thoại rất có kiên nhẫn. Thật vất vả lấy điện

thoại di động ra, tay chân luống cuống ấn nút nghe, Mộc Tử Mạt "alô" một tiếng.

"Là mình." Không giống cô hốt hoảng, tiếng nói của Cố Tính trầm thấp bình tĩnh.

Bỗng nhiên Mộc Tử Mạt không biết nên nói cái gì, đầu bên kia lại hỏi một câu, "Bây giờ cậu ở nơi nào?"

Mộc Tử Mạt nhìn quanh bốn phía một chút, đơn giản hướng về điện thoại di động nói, "Ở cửa bên trái trường dưới tán cây Tử Kinh."

Cố Tính nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, nói, "Chờ mình." Liền cúp điện thoại.

Một lúc lâu, Mộc Tử Mạt mới phản ứng kịp từ trong lời nói của anh, anh là

muốn đến đây. Không khỏi đứng lên, đơn giản vuốt lại một chút tóc bị

loạn, chỉnh lại quần áo bị loạn do người khác chen lấn lôi kéo, lấy một

chiếc khăn giấy màu trắng lau vết bẩn do bị người khác dẫm lên ở trên

giầy.

Chỉ chốc lát sau, Cố Tính đã đến.

Nhìn mặt bạn gái

mình có chút bụi đất, Cố Tính cúi đầu cười, lấy ra chiếc khăn giấy mềm

mại mới từ trong tay của cô, anh khẽ cúi đầu, nhẹ nhàng lau thứ gì đó

trên mặt giúp cô.

Lúc Cố Tính làm điều này, Mộc Tử Mạt còn nghi

ngờ nghĩ tới, chẳng lẽ mặt của cô cũng dính thứ gì, nhưng là, không có

ai dẫm lên mặt của cô nha!

Khi Mộc Tử Mạt thấy màu đỏ tươi trên

khăn giấy màu trắng thì mặt của cô "Oanh" một tiếng đỏ đến mức có thể

chảy ra máu, trời ạ, trên mặt của cô lại có son môi!

Trời ạ, cô lại có thể ở trước mắt bao người, bị một người phụ nữ, đùa giỡn?

Nụ cười ở khóe miệng của Cố Tính sâu hơn, thậm chí còn khẽ cười ra tiếng , Mộc Tử Mạt tức giận ngẩng đầu trừng mắt liếc anh một cái, chọc chọc

lồng ngực của anh, "Này, có người nào như cậu không, bạn gái bị người ta đùa giỡn còn cười vui vẻ đến như vậy!"

Thật ra thì đâu phải đùa

giỡn, khi đó nhiều người như vậy, có lẽ chính là không cẩn thận cọ phải. Nhưng không biết vì sao, bỗng nhiên Mộc Tử Mạt rất muốn, làm nũng với

anh.

Con mắt sắc của Cố Tính nhất thời trầm xuống, nụ cười dịu

dàng và ấm áp như vậy, chỉ vì cô nói, bạn gái, cũng bởi vì cử chỉ thân

mật của cô, càng bởi vì cô không che giấu chút nào, cảm xúc thật của

mình.

Giờ phút này, anh mới chân chính cảm thấy, anh thật sự tiến vào cuộc sống của cô, bởi vì cô, ở trước mặt anh, thể hiện bản thân

mình một cách hoàn toàn chân thật.

Từ nay về sau, anh với cô, không còn là người xa lạ. Anh khát vọng, được trở thành sinh mạng của cô, phần quan trọng nhất kia.

Tất cả cảm xúc phức tạp có thể nào chỉ chốc lát như gió chảy mây trôi?

Cố Tính vẫn cười nói đùa một câu, "Có gì phải tức giận, điều này nói rõ cô ta và mình thật tinh mắt như nhau." Còn thêm một câu "Đều là người

trong đồng đạo."

Khi nào thì Mộc Tử Mạt nhìn qua anh cười đến

thoải mái dễ chịu như vậy, càng không nghĩ đến, từ trong miệng anh, cũng sẽ nói ra như vậy, không khỏi nhìn đến ngây người.

Cố Tính bị cô nhìn có chút ngượng ngùng, hình như trên khuôn mặt trắng nõn nhiễm chút đỏ ửng, hình như đáy mắt tinh khiết còn mang vẻ ngây ngô như có như

không.

Mộc Tử Mạt nhìn càng thêm mê mẩn, Cố Tính lại có thể đỏ mặt!

Sát lại càng gần, cô mới biết, thật ra Cố Tính cũng không hề lạnh nhạt xa

cách , anh còn có nhiều cảm xúc khác nhau như vậy, một khắc kia, cô vui

mừng thật nhiều, mình không có bỏ qua.

Cố Tính xách ba lô ở trên

đất lên, liếc mắt nhìn Mộc Tử Mạt bởi vì thấy bản thân mình ngượng ngùng mà hưng phấn rõ rệt, cúi đầu thở dài một tiếng, kéo tay của cô "Đi

thôi."

Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt liền tới tháng năm rồi.

Cảnh xuân thâm tỏa, cỏ cây ẩn tình, tháng năm, nhất định là một mùa hạnh phúc.

Sau một tháng và sáu ngày, bạn sẽ có một cơ hội để lựa chọn vận mệnh của

mình, đồng thời, cũng bị số phận lựa chọn, sở dĩ hạnh phúc, là bởi vì ở

trước đó, bạn còn có cơ hội nghỉ xả hơi.

Người mệt nhọc nhất,

không phải mười hai năm phấn đấu để đổi lấy hai ngày ngắn ngủi, bởi vì

trong hai