
chuyện này cha cũng cho rằng vô căn cứ, nhưng xem qua
tư liệu về một thành viên trong đó ta mới cư xử thận trọng như thế. Con
tuyệt đối không nghĩ tới, một trong những người được chọn tham gia cuộc
ghép não này chẳng qua chỉ là một cô gái mới hai mươi tuổi đầu, người
con gái này tuy chuyên về tim, nhưng trong một lần tại hội đồng học
thuật y học đã có một bài phát biểu, nội dung bài phát biểu này có liên
quan đến cấy ghép não người. nội dung nghiên cứu của cô ta làm chấn động toàn bộ giới y học, Niếp Nhân Thế cũng bởi vì vậy, mới chi ra một số
tiền lớn mời cô gái đó tham gia vào cuộc thí nghiệm lần này.
"Nghe chuyện này rất hoang đường." Niếp Ngân không phủ định trên đời này có
thiên tài, nhưng một cô gái nhỏ tuổi như vậy đã bắt đầu nghiên cứu về
ghép não người, có phải rất dọa người không?
Niếp Nhân Quân sau khi thấy thế, đi tới trước bàn, từ trong ngăn tủ lấy ra một sấp tài liệu đưa cho Niếp Ngân,
"Đây là tài liệu liên quan đến cô gái đó, con phải biết rằng, Niếp môn muốn
tìm một người nhất định sẽ triệt để tìm ra, người con gái này không chỉ
tài nghệ y học rất cao, trời sinh là một thiên tài y học, hơn nữa bối
cảnh cũng khiến kẻ khác có hứng thú."
Niếp Ngân bán tín bán nghi
mà nhận lấy. sau khi mở tập tài liệu ra, nhìn vào đôi mắt của người
trong hình! Như không thể tin vài mắt mình, sao lại là cô ấy?
Niếp môn, đối với người bên ngoài mà nói, đúng là một gia tộc bí ẩn khiến kẻ khác phải khiếp sợ. Ở đây có rất nhiều công ty thuộc các ngành khác
nhau, từ vàng bạc đến xây dựng, mạng lưới quan hệ chính trị không thua
kém một lãnh đạo cấp cao của một nước phát triển, bao phủ toàn cầu; nói
thẳng ra mấy trăm vạn cướp biển trên toàn cầu đã tập hợp thành một tổ
chức lớn mạnh, lực lượng cũng có thể so sánh với một quốc gia, chẳng qua mỗi một vị trưởng lão lại vô cùng bí ẩn, rất ít khi lộ mặt.
Trong Niếp môn chia làm bốn dòng tộc, dòng tộc có tư cách quản lý Niếp môn là trưởng tôn, chính là Niếp Nhân Thế cùng con trai ông ta là Niếp Hoán,
mà cha Niếp Ngân và Niếp Tích trong gia tộc lại đứng hàng thứ hai, chỉ
có thể đứng một bên, không thể thừa kế toàn bộ công việc của Niếp môn,
ngoại trừ Niếp Nhân Quân ra, người đứng hàng thứ ba là Niếp Nhân Hằng,
lão tứ là Niếp Nhân Nghĩa, lão ngũ là Niếp Nhân Thịnh và đứng hàng thứ
sáu lão lục là một phụ nữ tên là Isabella.
Những người này phân
công quản lý từng lĩnh vực khác nhau của Niếp môn, quyền hạn mỗi người
đều khác nhau, khiến cho sản nghiệp Niếp môn rối như mạng nhện, nhưng,
người luôn trông coi toàn bộ sản nghiệp đó, hiện tại ở Niếp môn, Niếp
Hoán đã chết, khiến cho những người ở dòng khác bắt đầu ngóc đầu dậy, mà cha anh chính là một người trong số đó.
Đêm khuya, đèn trong
phòng khách vẫn sáng, từng vòng khói theo ngón tay thon dài của Niếp
Ngân mà lướt qua, thuốc đã đầy gạt tàn.
Lần thứ hai mở tập tài
liệu ra, trong tấm ảnh là một cô gái đang cười tươi như hoa, rất dễ nhận ra là khi đang tham gia hội đồng học thuật bị người khác chụp lén, khác biệt với dáng vẻ anh nhìn thấy, trong ánh mắt tràn ngập vẻ thông minh
và thong dong bình tĩnh, cũng không phải vẻ cẩu thả mà anh nhìn thấy,
mỗi cử chỉ của cô đều ẩn chứa thái động nghiêm túc đối với nghiên cứu y
học.
Thì ra cô tên là Lãnh Tang Thanh, cái tên rất êm tai, chỉ tiếc...
Lật một trang tiếp theo, bên trong viết về là bối cảnh gia đình cô! Đã lâu
toàn thân không đau đớn như vậy, loại cảm giác này lâu rồi chưa anh từng có, lần cuối là khi nào? Hẳn là lúc sau khi nhìn vẻ mặt hạnh phúc của
Thượng Quan Tuyền cùng người đàn ông khác trao nhẫn cưới.
Anh còn nhớ rõ Thượng Quan Tuyền đã từng nói, nhà thờ là nơi thiêng liêng nhất, bởi vì một câu nói mà đã trở thành ao ước của anh, anh còn nhớ rõ cô đã từng nói, nếu có một ngày cô lấy chồng nhất định sẽ chọn nơi đó, cho
nên anh không kìm lòng nổi mà đi tới, mặc dù tim như bị dao đâm đau đớn
dữ dội, nhưng cuối cùng cũng nhìn cô cười hạnh phúc...
Có lẽ, anh không cách nào làm cho cô hạnh phúc, bởi vì anh chẳng qua chỉ là một
người không đủ sức cùng người khác hạnh phúc, một người đi cướp đoạt
hạnh phúc của người khác làm sao có thể được Thượng đế ban tặng hạnh
phúc đây?
Thượng Quan Tuyền biết rõ điều đó, cho nên mười tám năm bên cạnh anh cô chưa từng hạnh phúc, anh không mang cho cô hạnh phúc
cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn người đàn ông khác mang hạnh phúc cho
cô.
Người đàn ông đó chính là Lãnh Thiên Dục, tổng tài Lãnh thị,
là Ngài Thủ phán tiếng tâm lừng lẫy, cũng là anh cả của Lãnh Tang Thanh!
Bên môi bất đắc dĩ nổi lên ý cười nhàn nhạt, sau khi xem xong tài liệu, có
lẽ Thượng đế cũng thích trêu người, cùng anh tạo nên một trò đùa thế
này. Anh chẳng qua chỉ là "vô tâm" đem một người phụ nữ đến Somalia,
không nghĩ tới cô lại là thiên kim tiểu thư của Lãnh thị? Anh hai của cô là Lãnh Thiên Hi tiếng tăm lừng lẫy của khoa não, cũng chẳng trách cô
vốn khoa tim nhưng lại đối với não có kiến thức sâu rộng như vậy.
Lần này tình cờ gặp nhau, đúng là thật trùng hợp? Không ngờ...
____________________
Mùa hè ở đây, khí hậu v