Nhớ Mãi Không Quên

Nhớ Mãi Không Quên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323964

Bình chọn: 7.00/10/396 lượt.

n, Cố Mặc Hàm là thiên tử kiêu hãnh,

còn cô chỉ là một người bình thường. Hơn nữa, Cố Mặc Hàm chưa bao giờ thiếu

người theo đuổi.

Cố Mặc Hàm vào đại học thì tháng thứ hai đã bắt đầu có

bạn gái.

Tần Vũ Dương thống kê một chút, tần số Cố Mặc Hàm đổi

bạn gái là hai tháng đổi một lần. Bạn gái qua lại có thể tính đến hoa khôi của

khoa Trung văn, hoa khôi của học viện ngoại ngữ, cùng với A Đại cách một bức

tường với H Đại trò chuyện cười đùa vv.... Lúc Cố Mặc Hàm đang cùng các cô ấy

qua lại thì có thể thỉnh thoảng ăn cơm, tán gẫu với Tần Vũ Dương, trò chuyện

với anh và bạn gái của anh.

Trong lòng Tần Vũ Dương không phải là không khó chịu,

thấy mình quan tâm lâu như vậy mà vương tử lại nắm tay của cô bé khác, cái gì

cô cũng không thể làm, cô biết Cố Mặc Hàm chỉ là xem cô như là một người bạn

bình thường, nếu cô tỏ tình với Cố Mặc Hàm, thì lúc đó bọn họ có thể ngay cả

bạn bè bình thường cũng không thể làm được nữa.

Khi ấy Tần Vũ Dương đã dần dần nẩy nở, vóc người cao

gầy, ngũ quan thanh tú, một mái tóc dài thẳng, nhất là cặp chân cô, vừa dài lại

thẳng, bạn cùng phòng lúc nào cũng rất hâm mộ. Từ từ cũng có nam sinh bắt đầu

theo đuổi cô.

Tần Vũ Dương luôn lạnh lùng đối với người theo đuổi

mình, một câu cô cũng chưa từng nói, chỉ thản nhiên nhìn anh ta, để cho những

người theo đuổi mình từ bỏ. Tất cả mọi người nói Tần Vũ Dương lạnh lẽo, lạnh

đến nỗi khiến cho mọi người không thể đến gần.

Trong lịch sử không thể thiếu một bước ngoặt, bước

ngoặt quan hệ của Cố Mặc Hàm và Tần Vũ Dương là sinh nhật 19 tuổi của Cố Mặc

Hàm.

Cố Mặc Hàm mời mọi người đi ăn, Cố Mặc Hàm đặc biệt

đến ký túc xá Tần Vũ Dương đón cô cùng đi, Tần Vũ Dương không có tặng quà gì,

chẳng qua là mua cho anh một chiếc bánh kem.

Duyên của Cố Mặc Hàm rất tốt, đến rất nhiều người,

thổi nến cầu ba điều ước xong, mọi người đều hỏi Cố Mặc Hàm có điều ước gì.

Tần Vũ Dương nhớ tuyết rơi ngày đó, trong căn phòng

rất ấm áp, Cố Mặc Hàm đã cởi áo lông màu đen, bên trong mặc một áo len cổ V màu

xám tro, lộ ra áo sơ mi trắng ôm người, phía dưới mặc một chiếc quần cùng màu.

Anh cười nhìn mọi người nói ra điều ước của anh, khi

nói đến điều ước thứ ba, anh quay đầu lại ánh mắt sáng ngời nhìn Tần Vũ Dương: "Tôi

ước Tần Vũ Dương có thể làm bạn gái của tôi."


Tần Vũ Dương ngây ngẩn cả người.

Tiếng huýt sáo, tiếng thét chói tai trong nháy mắt

vang lên, lúc này Tần Vũ Dương mới ý thức được, Cố Mặc Hàm đã rất lâu không có

bạn gái.

_____________________

[1'> Phong

sinh thủy khởi: là gió đi khắp nơi

để mọi vật sinh ra, nước đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc.



Tần Vũ Dương chỉ nhớ rõ lúc ấy tim mình đập loạn lên,

trên người máu chảy cuồn cuộn.

Về sau tất cả đều theo tự nhiên thôi.

Tần Vũ Dương không còn vẻ mặt lạnh lùng nữa, nụ cười

trên mặt cô càng ngày càng nhiều, trong đôi mắt trong trẻo hàm chứa sự vui

sướng rõ ràng.

Cố Mặc Hàm và Tần Vũ Dương sẽ cùng lên lớp, cùng nhau

ăn cơm, cùng nhau tự học, tay trong tay cùng nhau đi dạo sân trường, cùng đến

bờ biển ngắm mặt trời lặn. Cũng sẽ ôm hôn nhau dưới ánh đèn đường mờ.

Khi trời lạnh trở lạnh, Cố Mặc Hàm sẽ cầm tay Tần Vũ

Dương bọc trong bàn tay lớn của anh, sau đó bỏ vào túi áo, Tần Vũ Dương sẽ dùng

một tay kia nắm lấy Cố Mặc Hàm, hai người nhìn nhau cười. Tần Vũ Dương vẫn cảm

thấy đây là động tác ấm áp nhất trong cuộc đời, cô và Cố Mặc Hàm sẽ như vậy tay

trong tay mãi mãi cho đến già.

Tử sinh khiết khoát, dữ tử thành

thuyết. Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão [1'>.

Tần Vũ Dương chăm sóc Cố Mặc Hàm rất tốt, cách mấy

ngày sẽ mua cho anh trái cây, đồ ăn vặt, bạn cùng phòng Cố Mặc Hàm không ngừng

hâm mộ.

Khi đó Cố Mặc Hàm trong trường là người chủ trì rất

mát tay, Tần Vũ Dương sẽ dành nhiều thời gian đi cùng Cố Mặc Hàm tham gia buổi

tập dượt tiết mục, khi biểu diễn chính thức cô sẽ ngồi trên ghế khán giả nhìn

lên Cố Mặc Hàm đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ trên sân khấu, khi Cố Mặc Hàm bận

rộn công việc của hội sinh viên thì cô sẽ ở bên cạnh chờ đợi.

Cũng không lâu sau, dường như mọi người ở H Đại đều

biết cảnh tượng trong sân trường bên cạnh Cố Mặc Hàm phong vân luôn có một cô

gái dịu dàng, cô luôn điềm đạm mỉm cười, vẫn luôn ôn nhu chờ đợi, chờ đợi một

Cố Mặc Hàm bận rộn.

Sau đó Tần Vũ Dương có hỏi Cố Mặc Hàm tại sao lại tìm

cô làm bạn gái.

Tần Vũ Dương nhớ lúc ấy Cố Mặc Hàm ôn nhu nhìn về phía

cô, trong đôi mắt sâu thẳm tràn đầy sự nuông chìu, sau đó sẽ chậm rãi mở miệng,

giọng nói trầm thấp êm tai: "Anh nhìn quanh, cảm thấy chỉ có em

là thích hợp nhất."


Tần Vũ Dương vui vẻ cười, nhón chân hôn nhẹ lên má Cố

Mặc Hàm. Cố Mặc Hàm đưa tay vò rối mái tóc dài của cô.

Nhưng Tần Vũ Dương trẻ tuổi không biết, Cố Mặc Hàm nói

là "Em thích hợp nhất", chứ không phải là "Anh yêu em" hoặc

là "Anh thích em", chỉ bởi vì thích hợp, nhưng mà hai từ này có sự

khác nhau rất lớn.

Cố Mặc Hàm và Tần Vũ Dương tay trong tay trải qua hai

mùa xuân hạ thu đông, sau đó một nhân vật trong bước ngoặc lịch sử xuất hiện.

Đảo mắt lại đến thời gian nhập học của tân s


XtGem Forum catalog