
hi, em tới làm
gì?” Cô kinh ngạc hỏi. Bình thường khi chấp hành nhiệm vụ, bọn họ rất ít liên
hệ với nhau, để tránh quấy rầy án tử của người khác.
“Em có việc phải làm, thuận
đường đến thăm chị.” Tước Lợi Nhi cười rạng rỡ.
“Thăm chị?” Cô nhóc này còn
lo lắng về lá bài bói được sao? Cô giật mình.
“Chị... không có việc gì là
tốt rồi, em phải về, quản lý nhất định đã biết chuyện em làm, ông ấy âm hiểm
nhất, không cẩn thận tiền của em sẽ bị trừ.” Tước Lợi Nhi nhìn cô, nhún nhún
vai nói.
“Em lại làm chuyện gì?” Lãnh
Quan mỉm cười.
“Không có gì, chị... phải cẩn
thận nha!” Tước Lợi Nhi khoát tay, trước khi bóng dáng biến mất còn bỏ lại một
câu, “Người đàn ông kia không tệ, nhưng trăm ngàn lần phải cẩn thận.” Sau đó,
cả người hóa thành nhiều điểm sáng, đi mất.
Lãnh Quan ngây ngốc tại chỗ,
bị sự xuất hiện vội vàng cùng những lời của cô làm rối loạn nỗi lòng vừa yên.
Vừa quay đầu lại, đã thấy Kha
Bá Ấp trên giường đang nhìn cô, trong nháy mắt, cô tựa hồ nghe thấy tiếng băng
nứt vỡ trong lòng, trong đêm yên tĩnh, tiếng động kia vừa trong trẻo lại khiến
người ta sợ hãi...
***
Khi Lãnh Quan tra ra tư liệu
cá nhân cơ mật của Khang Chính Thời, xem nội dung trong đó liền giật mình, cô
cầm một tập văn kiện vọt vào phòng Kha Bá Ấp, nhìn thấy trong tay anh đang cầm
một bản fax tỉ mỉ đọc, sắc mặt càng lúc càng ngưng trọng.
“Kha tiên sinh...” Lần đầu
tiên cô nhìn thấy vẻ mặt này của anh.
“Lãnh Quan, quá trình trưởng
thành Khang Chính Thời thật long đong nhỉ!” Anh tựa vào giường, cười lạnh gõ gõ
tư liệu trong tay.
“Thì ra anh cũng biết.” Cô
thật kinh ngạc anh ngoài mặt không chút để ý, nhưng tốc độ điều tra lại không
hề thua kém cô.
Có lẽ Kha Bá Ấp chỉ là không
muốn quản lý công ty mà thôi, cô tò mò năng lực thật sự của anh có bao nhiêu.
“Tôi đã biết, nhưng tôi thật
không biết nên vui mừng hay là phẫn nộ, ngẫm lại, may mắn cha mẹ tôi đều đã
chết, nhất là cha tôi, nếu không nếu ông ấy chính mắt thấy ‘hai đứa con’ của
ông ấy tự giết lẫn nhau, có thể sẽ càng thống khổ.” Anh mỉa mai.
Cô bảo trì trầm mặc, đây là
ân oán của Kha gia, một người ngoài như cô không tiện nói gì.
“Con trai! Thật buồn cười,
Khang Chính Thời lại là con tư sinh của cha tôi cùng một nữ giúp việc, một
người anh lớn hơn tôi mười tuổi!” Anh cao giọng, tức giận không ngừng xông lên
đầu.
“Bình tĩnh một chút.” Cô đi
đến bên giường, sợ anh quá độ kích động làm vết thương vỡ ra.
“Bảo tôi như thế nào bình
tĩnh? Hắn đi theo bên người cha tôi hơn mười năm, tôi đã sớm quen biết hắn, tôi
lại chết tiệt chưa từng nghĩ tới hắn cùng cha tôi lại có quan hệ này, càng khoa
trương hơn là, hắn còn muốn giết tôi! Giết em ruột hắn!” Anh cầm những tư liệu
kia vò thành cục, quăng xuống giường, tức giận đến rống to.
“Mẹ hắn bị Kha gia đuổi khỏi
nhà, bơ vơ cực khổ sinh ra hắn, hai mẹ con đã trải qua những ngày khó nhọc, anh
nói xem hắn có thể không oán sao?” Cô thản nhiên nói.
“Phải! Hắn oán, hắn hận, sao
hắn không tìm cha tôi tính sổ, mà cố ý đối phó tôi? Cảnh ngộ của hắn đâu phải
do tôi hại, hắn dựa vào cái gì mà sau khi cha tôi chết lại gây phiền phức cho
tôi?” Anh giận cực kỳ. Oan có đầu, nợ có chủ, cha anh phong lưu vì sao anh phải
chịu?
“Hắn không phải không đối phó
cha anh, mà hắn cũng không biết thân thế của hắn.” Cô đem tư liệu cô tra được
đưa cho anh.
“Tôi không muốn xem!” Anh
vung tay từ chối.
Lãnh Quan nhíu nhíu mày, mới
bảo anh ta bình tĩnh ngay lập tức anh ta liền giận dữ lên.
“Là cha anh chủ động tìm
Khang Chính Thời. Căn cứ theo điều tra của tôi, lúc Khang Chính Thời mới làm
việc ở Trường Ấp căn bản không biết quan hệ của hắn cùng Kha gia, mãi đến năm
ngoái...”
“Năm ngoái?” Anh trong lòng
vừa động, cuối năm ngoái anh tiếp nhận Trường Ấp liền xảy ra rất nhiều chuyện,
trong đó chuyện lớn nhất chính là một dự án đầu tư do anh chủ đạo phải bồi
thường gần một trăm ngàn, cha anh chính vì vậy mà tức chết, chẳng lẽ... Khang
Chính Thời khi đó đã bắt đầu trả thù?
“Khang Chính Thời tựa hồ là
trong lúc vô tình biết được thân thế mình. Tôi xem qua tình hình kinh doanh của
Trường Ấp, bắt đầu từ năm ngoái, rất nhiều dự án phát triển của Trường Ấp đã bị
chèn ép, đây có thể là do Khang Chính Thời đã động tay chân.” Cô phân tích tư
liệu cô có được.
“Cô là nói... Trường Ấp hai
năm nay không thể phát triển đều là hắn giở trò quỷ?” Anh thờ ơ kéo lấy tay cô.
“Đúng vậy.” Cô không hất anh
ra, cho phép anh lúc này có hành động phát tiết.
“Trời ơi! Vậy kế hoạch đầu
của tôi xảy ra chuyện hoàn toàn là do hắn đứng giữa gây trở ngại sao? Hắn chính
là hung thủ gián tiếp giết cha tôi?” Anh lại kích động.
“Kha tiên sinh...” Cô thật lo
lắng vết thương của anh sẽ chuyển biến xấu. Lo lắng? Cô lập tức ngây ngẩn cả
người, cô lo lắng cho Kha Bá Ấp?
“Hắn tên khốn này! Hắn hại
thảm tôi, cũng hại chết cha tôi, bây giờ, lại còn tìm một tên biết pháp thuật
đến đối phó tôi, hắn thật độc ác!” Anh tức giận đến đánh mạnh lên giường.
“Dừng tay! Anh muốn cho vết
thương của anh lại đổ máu lần nữa sao?” Cô vội vàng vươn tay ngăn