Insane
Nhật Ký Vượt Tường Của Vợ Yêu

Nhật Ký Vượt Tường Của Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325495

Bình chọn: 7.5.00/10/549 lượt.

cô, an ủi nói: “Không phải lo lắng, em rất thông minh, chỉ cần em chịu học, khẳng định không thành vấn đề.”

Nói xong, anh trầm ngâm một chút, bổ sung nói: “Chỉ là trước khi anh rút lui, anh nhất định sẽ đẩy chú Tôn của em ra khỏi công ty.”

Tô Diệp lại muốn trở về trường học đi học một lần nữa. Cô nhìn cửa chính trường học rực rỡ ở dưới ánh mặt trời ấm áp của ngày mùa thu thì không nhịn được nghĩ, Thạch Lỗi thực sự buông tha mình như vậy sao? Ngày đó anh thở dốc nặng nề giống như vẫn vang vọng ở bên tai, nhưng lời của người kia cũng đã bị thổi tới trong gió.

Tô Diệp cười khổ một tiếng, chán nản thở dài ở trong lòng, thật ra thì cô cũng không có yêu cầu xa vời gì, dù sao Thạch Lỗi và cô cũng không quen thuộc nhau. Một người con trai nhất thời nhiệt huyết, cô không thể coi như thật. Huống hồ cùng đặt ở trên một cái cân mà đánh giá, là người nhà và tương lai tốt đẹp của mình, thực sự nặng hơn.

Một mình Tô Diệp kéo hành lý đi căn phòng đã lâu không tới, sau khi mở ra cũng không có cảnh tượng bụi bặm, ngược lại sạch sẽ sáng ngời, thậm chí trong không khí tản ra mùi thơm thoang thoảng, đó là mùi bạc hà mà mình quen thuộc.

Tô Diệp biết đây là Đỗ Hành phái người tới đây quét dọn qua. Lẽ ra đối mặt chăm sóc ổn thỏa như thế, lòng cô nên tồn tại cảm kích, nhưng không biết sao trong lòng cô lại sinh ra phiền não. Đỗ Hành có lúc thật sự là quá mức cẩn thận, khiến Tô Diệp vô duyên vô cớ cảm thấy hít thở không thông.

Cô để hành lý xuống, sắp xếp quần áo cùng với đồ vật lặt vặt thỏa đáng, tắm rửa sạch sẽ đơn giản, nhưng ấm ức lên giường đi ngủ.

Tối nay trên giường tự nhiên không có cánh tay lửa nóng có thể dựa vào, chỉ là một mình một giường, cô ngược lại có thể hành động tùy ý hơn. Khi nằm ở nơi đó, Tô Diệp sinh ra nghi ngờ đối với mình. Khi Đỗ Hành đoạt lấy mình ở trên ghế sofa như vậy thì bởi vì trong lòng cô ngượng ngùng nên trong miệng tràn đầy cự tuyệt, nhưng không thể phủ nhận, Đỗ Hành cũng mang đến vui thích cho mình, cô cũng hưởng thụ hai người thân mật. Tô Diệp trợn tròn mắt nhìn trần nhà, cau mày bắt đầu suy tư. Khi ở trong lồng giam đó thì cô thích thú, nhưng một khi rời đi, tại sao mình liền mong muốn không cần trở về đây?

Tô Diệp cũng không hiểu rốt cuộc mình xảy ra chuyện gì, cô phiền não trở mình một cái, lại bắt đầu nghĩ tới vấn đề của cha cô.

Không để ý tình cảm của mình rốt cuộc như thế nào, nhưng nếu mình thật sự không ly hôn với Đỗ Hành, vậy ít nhất mình không cần phiền não vì công ty của cha cô. Nghe ý tứ của Đỗ Hành, anh muốn sắp xếp chức vị cho mình.

Tô Diệp cắn cắn môi, thật ra thì bây giờ cô thật sự không có năng lực để kinh doanh tốt một công ty tài chính. Chỉ là nếu Đỗ Hành cho mình cơ hội như vậy, cho dù cô không thích cũng sẽ liều mạng làm xong.

Những ngày này, Tô Diệp lĩnh ngộ một đạo lý thật sâu, nếu như muốn làm thì tự mình phải làm,ví dụ như tra ra chân tướng vụ tai nạn xe cộ của cha cô, vậy thì không thể lệ thuộc vào người khác. Chỉ có mình lớn mạnh, mới có thể làm mọi chuyện vì cha cô, cũng mới có thể lấy được người và vật mà mình muốn, mới có thể làm cho mình hạnh phúc.

Ở trong suy tư không giới hạn này, Tô Diệp nặng nề đi ngủ.

=== ========

Ngày hôm sau, Tô Diệp đi học, đúng lúc gặp đám người Dương Kỳ Kỳ. Ánh mắt mọi người nhìn Tô Diệp không hề giống trước kia, Từ Phán Phán tiến lên kéo tay Tô Diệp, không dám tin hỏi: "Tô Diệp, mình quả thật không thể tin được, cậu thực sự là vợ của Đỗ Hành? Cậu là con gái của Tô Mộ Dung sao?"

Mạnh Vũ Đình sau lưng nặng nề "Khụ" một tiếng, trợn mắt nhìn Từ Phán Phán, trách cứ: "Nhìn bộ dáng không có kiến thức của cậu đi!"

Mắt Từ Phán Phán liếc mấy cô gái sau lưng, buông lỏng tay Tô Diệp ra, lui lại mấy bước đến giữa mấy cô gái, cô cười xấu hổ: "Tô Diệp, thậm chí cậu có gia thế tốt như vậy, trước kia nói thì đoán chừng cậu cũng muốn cười nhạo mình rồi." Ví dụ như đến nhãn hiệu quầy chuyên doanh thử quần áo, ví dụ như đối với các loại tin đồn lan truyền của người có tiếng tăm. Đặc biệt là bát quái về Trịnh Huân và Đỗ Hành, phải biết đó là chồng của Tô Diệp.

Hôm nay Dương Kỳ Kỳ nhìn Tô Diệp không thân thiện giống như trước kia, cô mang theo xa cách lên tiếng chào hỏi từ bên cạnh: "Tô Diệp, đã lâu không gặp."

Lòng của Tô Diệp lạnh đi, chỉ có điều cô vẫn cười gật đầu chào hỏi với mọi người.

Khi ánh mắt của cô rơi vào trên người Đổng Thiến thì lại bị căm hận và chán ghét trong ánh mắt Đổng Thiến làm cho kinh sợ. Ngay sau đó cô liền tỉnh ngộ lại, Đổng Thiến thích Thạch Lỗi, Thạch Lỗi bị tổn thương, cô ấy hận mình.

Tô Diệp khẽ cười một tiếng, ánh mắt xẹt qua Đổng Thiến, lại rơi xuống trên người Mạnh Vũ Đình.

Khi thấy cô gái này thì cô sững sờ, rõ ràng cô gái này nhìn rất quen mắt. Cô chỉ hồi tưởng một chút, liền nhớ lại đây là cô gái bị người nước ngoài ôm vào khách sạn lúc trước. Tô Diệp rất nhanh phản ứng kịp, những lời đồn đại mình là người tình của Đỗ Hành, hẳn là đến từ cô gái này chứ?

Mạnh Vũ Đình thấy ánh mắt Tô Diệp dừng ở trên người mình, biết Tô Diệp đã nhận ra mình rồi, đôi mắt cô ta lập tức lạnh lẽo, nhìn chằm chằm thẳng vàoT