
giận, ánh mắt của anh
làm An Tiểu Yêu sợ, tròn mắt nhìn Long Viêm Dạ, trong đầu bắt đầu tính
toán, mình không thể ngồi im mà hứng chịu được, không làm gì thì có thể
tên này sẽ đánh mình mất, mình là phụ nữ mang thai mà. An Tiểu Yêu không nghĩ ra cách nào đành nhắm mắt lại rồi hét thật lớn."A---a---a---!"
Tiếng hét cuả An Tiểu Yêu vang khắp mọi ngóc ngách của Long gia, ở xa cũng có thể nghe thấy, Long Viêm Dạ bị tiếng hét ấy làm cho ngây người. Sau khi hồi phục tinh thần, Long Viêm Dạ bén lấy tay bịt kín lỗ tai mình, quát
An Tiểu Yêu."Đủ rồi đấy, cô hét cái gì chứ? Tôi không làm cô hết, im lặng đi!"
An Tiểu Yêu lập tức ngậm miệng, bên ngoài có tiếng bước chân chạy lại gần, An Tiểu Yêu hài lòng mỉm cười. Lúc này Long Viêm Dạ mới hiểu An Tiểu
Yêu định làm gì nhưng hình như quá muộn vì ngoài cửa đã vang lên tiếng
gõ."Tiểu Yêu, Tiểu Yêu, mở cửa ra coi. Con làm sao à? Mở ra nhanh lên!"
Tốc độ của bà thực đáng nể, nhanh hơn so với tính toán của An Tiểu Yêu,
Long Viêm Dạ tròn mắt nhìn An Tiểu Yêu, dù không muốn nhưng vẫn phải ra
mở cửa. Bà Long chạy vọt vào phòng tới chỗ An Tiểu Yêu, vội vàng kéo An
Tiểu Yêu lên nhìn từ đầu tới chân rồi thận trọng hỏi."Tiểu Yêu, con làm sao vậy, không sao chứ? !"
"Dạ, dì. Anh Viêm Dạ muốn con, muốn con ----"
"Muốn con làm gì?"
"Anh ấy, anh ấy muốn làm chuyện đó. Giờ con đang mệt mà anh ấy cứ ép con ----"
An Tiểu Yêu vùi đầu vào ngực bà Long, trong lòng cười thầm. Hừ, xem anh
còn dám làm gì? Trước mặt mẹ anh ta nói anh ta là tên háo sắc, ha ha ha
--- bụng An Tiểu Yêu sắp không chịu được vì phải nhịn cười rồi. Mặt Long Viêm Dạ xanh
như tàu lá chuối, thì ra đây là mục đích của cô nhóc này, giờ mình hiểu
rồi. Sau khi nghe An Tiểu Yêu nói, mặt bà Long trầm xuống, quay lại nhìn Long Viêm Dạ."Viêm Dạ, con thật là...
con nên để An Tiểu Yêu nghỉ ngơi mới phải chứ. Mẹ không phải người cổ hủ nhưng tình trạng bây giờ của An Tiểu Yêu phải được nghỉ ngơi, sao con
lại không thông cảm cho con bé vậy?"
"Mẹ, con ----"
"Không nói nữa. Giờ con cùng mẹ xuống dưới để An Tiểu Yêu nghỉ ngơi. Thanh
niên đúng là không hiểu chuyện mà. Tiểu Yêu, con chú ý nghỉ ngơi thật
tốt, dì cùng Viêm Dạ xuống dưới nha."
Bà Long an ủi An Tiểu Yêu làm cô có chút xấu hổ, chỉ gật đầu một cái, An Tiểu Yêu nhìn
hai mẹ con Long Viêm Dạ ra cửa dù Long Viêm Dạ không muốn. Khép cửa
xong, An Tiểu Yêu nằm xuống giường cười phá lên, Long Viêm Dạ đòi đấu
với tôi ư? Hư, anh không tìm hiểu xem An Tiểu Yêu tôi là ai, coi như lần này mình làm việc thiện đi. Nhưng thái độ của bà Long đối với mình rất
lạ, chẳng lẽ biết mình đang mang thai? An Tiểu Yêu không đoán ra được
nguyên nhân. Không nghĩ thêm nữa, Am Tiểu Yêu nằm dài trên giường lớn,
quản anh ta gì chứ, chuyện tương lai thì để sau này tính, cứ thế An Tiểu Yêu chìm dần vào mộng đẹp. Dưới phòng khách, mặt Long Viêm Dạ đen thui
ngồi trên ghế nghe mẹ mắng, không ngờ An Tiểu Yêu còn có chiêu này, mình đã đánh giá quá thấp cô nhóc này rồi, nhưng hôm nay mẹ mình làm sao vậy nhỉ? Long Viêm Dạ thắc mắc. Cuối cùng thì bài thuyết giáo của mẹ anh
cũng đã dừng lại, uống một ngụm nước, chốt lại một câu:"Từ nãy tới giờ mẹ nói gì, con nghe rõ chưa?"
Từ nãy tới giờ Long Viêm Dạ đang suy nghĩ nên không nghe thấy mẹ mình nói
gì, thấy mẹ hỏi vậy, Long Viêm Dạ liền trả lời qua loa."Dạ, con nhớ rồi. Thôi chết, giờ con có việc, con đi đã."
"Vậy tối nhớ về ăn cơm nha, nhớ chưa?"
Bà Long vội vàng nhắc con trai, thằng bé này thật là, mình mới nói mấy câu là đã kiếm cớ trốn đi, đủ lông đủ cánh rồi nên không nghe lời nữa, bà
khẽ thở dài. Hôm nay con trai dẫn Tiểu Yêu về, với kinh nghiệm của mình, liếc qua An Tiểu Yêu là biết nó đã mang bầu, không biết Tiểu Yêu có
muốn quan hệ lâu dài với con trai mình không nữa, nói thật thì An Tiểu
Yêu là một cô gái không tệ.
Long Viêm Dạ chán nản chạy xe tới chỗ ở của Julie. Vừa mở cửa, Julie nhào vào lòng Long Viêm Dạ. Từ khi
quen biết Long Viêm Dạ tới giờ, đây là lần đầu tiên Viêm Dạ chủ động tới nhà cô. Julie cười tươi như hoa, ôm eo Long Viêm Dạ."Sao hôm nay anh lại tới đây?"
"Em không hoan nghênh sao?" Long Viêm Dạ ôm Julie vào phòng, phòng này là quà của anh tặng cho
Julie sau lần đầu tiên hai người ngủ với nhau, nhưng từ đó tới nay anh
rất ít khi qua đây.
Julie rót nước cho Long Viêm Dạ rồi ngồi
vào lòng anh, khẽ hôn lên môi Viêm Dạ. Long Viêm Dạ ôm Julie chặt hơn,
tay chui vào trong áo Julie, thu hết hơi ấm của nhau. Bàn tay của Long Viêm Dạ di chuyển liên tục trên người Julie, đi đến đâu là đốt lên ngọn lửa
dục vọng đến đấy, đôi mắt Julie khép hờ, đôi má hồng hồng đầy ý xuân.
Hai tay ôm lấy eo Long Viêm Dạ, người cô mềm nhũn như người không xương, dựa hẳn vào người Long Viêm Dạ. Long Viêm Dạ khẽ cười, nhấc Julie nằm
xuống ghế. Một tay ở phía trên không ngừng nghịch ngợm, tay kia không
chút khách khí cởi quần soóc của Julie ra, đôi môi gắn chặt vào môi
Julie, không ngừng trêu đùa Julie. Hai người ôm nhau thật chặt, lửa dục
vọng bùng cháy, không biết ly nước trên bàn đổ lúc nào, nước chảy đầy
bàn mà cả hai khô