XtGem Forum catalog
Nhật Ký Báo Thù

Nhật Ký Báo Thù

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325620

Bình chọn: 7.5.00/10/562 lượt.

ơng kiên trì không ngừng, hắn liền cầm lên nhìn lướt qua,

sau đó điện thoại trong tay thiếu chút nữa rơi xuống. Tay chân hắn loạn

hết lên mới tiếp được,cầm trong tay vẫn còn sợ hãi, cẩn thận ấn phím kết nối.

"Diệp đại tiểu thư."

Diệp Thiên Tuyết nghe Trần Thiên gọi, không nhịn được cười lên: "Trần Thiên."

Trần Thiên lập tức nghiêm túc lại, theo bản năng đứng nghiêm: "Dạ, đại tiểu thư."

"Đừng gọi tôi là đại tiểu thư ." Diệp Thiên Tuyết nói, "Gần đây có phải vô

cùng hận tôi?" Trời giá rét, nhưng Trần Thiên lại toát hết cả mồ hôi

lạnh, liên tục không ngừng trả lời: "Không có không có, đại tiểu thư

tức giận tôi trở về ngồi ăn rồi chờ chết, cũng là chuyện bình thường."

Diệp Thiên Tuyết lại nói một lần đừng kêu nàng là đại tiểu thư nữa, Trần

Thiên ở trong lòng vừa kìm nén không muốn gọi cô là đại tiểu thư thì

gọi là gì, vừa lắng nghe Diệp Thiên Tuyết nói: "Anh và Liên Trân Trân,

thế nào lại cùng ở một chỗ? Nghe nói, còn dính vào tên Hùng ca?"

Ngay lập tức Trần Thiên liền căng thẳng: "Diệp. . . . . . Tiểu thư cô biết?"

"Tôi biết cái gì?" Diệp Thiên Tuyết thuận miệng hỏi, "Tôi chỉ biết anh và

Liên Trân Trân có giao dịch gì đó, cụ thể, còn cụ thể tôi không rõ."

Thấy Trần Thiên hô hấp khẩn trương, cô liền ác ý bổ sung: "Liên Trân

Trân cũng sẽ không trực tiếp nói cho tôi biết."

Trong lòng Trần Thiên chợt co rụt lại, tim đập lỡ một nhịp.

Hắn liếm môi nói: "Diệp tiểu thư cô đoán được , Hùng ca buôn bán cái gì."

Diệp Thiên Tuyết trầm mặc: "Các người ra tay sao?"

Trần Thiên thành thật trả lời: "Còn không có, Thi tiểu thư không đồng ý."

Hắn buồn bã kể khổ: "Thi tiểu thư nói sự việc này nhất định phải nói

cho cô biết, cô gật đầu mới được."

Ngừng một lát, Trần Thiên có chút khiếp đảm hỏi: "Diệp tiểu thư, cô đồng ý không?"

Diệp Thiên Tuyết ngẩn ra, lại có chút kinh ngạc, tại sao Thi Yến Hàn không đồng ý.

Cô suy nghĩ một chút, nói với Trần Thiên: "Tạm thời dừng lại, tôi đi hỏi

rõ ràng rồi sẽ nói tiếp." Nghe Trần Thiên như trút được gánh nặng, cô

khẽ mỉm cười: "Anh còn muốn làm lính không?"

Tức thì giọng Trần Thiên trở lên phấn trấn : "Muốn, vô cùng muốn."

Cầm điện thoại, Trần Thiên cảm thấy trời lạnh như thế này, lòng bàn tay của mình vẫn đổ mồ hôi, nhưng mà, âm thanh của hắn lại vô cùng trầm ổn:

"Diệp tiểu thư cũng biết, tôi tuy là côn đồ. Thế nhưng khi xưa, ở quê

mười tám dặm xa gần nổi tiếng thông minh, nếu không phải là mẹ mất sớm, nói không chừng bây giờ tôi cũng tốt nghiệp đại học."

"Diệp tiểu thư đã cho tôi cơ hội này, tôi sẽ nắm chắc. Nhưng, tôi không hiểu rõ,

Diệp tiểu thư sao lại coi trọng tôi . Tôi. . . . . ."

Nghe Diệp

Thiên Tuyết ở bên điện thoại kia nhẹ nhàng cười lên, tiếng

cười như lông vũ, nhẹ nhàng phất qua lỗ tai, cuối cùng rơi vào trong

lòng hắn. Không chỉ làm hắn cảm thấy lỗ tai ngứa ngáy, mà cả trái tim

hình như cũng ngứa .

Kiềm lại đủ loại ý định chợt nhô ra, Trần

Thiên nghe thấy Diệp Thiên Tuyết nói: "Bởi vì tôi biết anh là người có

năng lực cũng đủ kiên định. Đem anh vào trong quân đội, coi như kết một

thiện duyên đi."

Nghe vậy, khiến lòng hắn nhảy lên tận cổ họng, hưng phấn đến sắp nói không ra lời.

Cúp điện thoại của Trần Thiên, Diệp Thiên Tuyết có chút mê muội nhớ lại

giọng điệu bất thường của Trần Thiên, liền gọi cho Thi Yến Hàn.

Cô muốn hỏi, tại sao Thi Yến Hàn để cho Trần Thiên hỏi mình đồng ý mới được.

Điện thoại, Thi Yến Hàn không trả lời, nghe máy là một người đàn ông, âm

thanh có chút thô lệ, nói chuyện giọng điệu lại hào hoa phong nhã: " Yến Hàn đang tắm, có chuyện gì tôi có thể chuyển lời được không?"

Diệp Thiên Tuyết ở bên này điện thoại ngẩn ra, theo bản năng siết chặt di động.

Hít sâu một hơi, cô lộ ra khuôn mặt tươi cười: "Hùng ca chào anh."

Đối phương cũng ha ha cười: "Diệp tiểu thư, chào cô. Không ngờ Diệp tiểu thư lại có thể đoán được là tôi."

Độ cong khóe môi Diệp Thiên Tuyết càng sâu: "Vào thời điểm này, có thể

ở trong phòng Yến Hàn tỷ, cũng chỉ có thể là Hùng ca thôi." Đối diện

Hùng ca cười vui vẻ : "Diệp tiểu thư gọi tới đây, có phải hay không vì

nói chuyện của em gái Yến Hàn? Tôi còn chưa cám ơn Diệp tiểu thư chuyện giúp Hàn Yến chăm sóc em gái."

Ngón tay Diệp Thiên Tuyết dùng sức nắm di động đến trắng bệch.

Cô cũng không quá ngạc nhiên chuyện như vậy sẽ bị Hùng ca biết, âm thanh

bình tĩnh như trước: "Hùng ca quá khen, tôi thật ra thì cũng không làm

được gì cả."

Hùng ca cầm điện thoại, rót cho mình một ly nước.

Con gái Cố Trường Ninh lại có ý tứ hơn so với cô ấy cả ngày xuân

thương thu bi và người cha không biết điều. Nhưng, vẫn là tiểu nữ sinh, lúc nói chuyện với mình giọng vẫn có chút run run.

Tuy vậy, hắn đối với cô vẫn có chút cảm kích.

Thi Yến Hàn đi theo hắn gần mười năm, tâm tư của cô ta hắn cũng hiểu. Cái

thế giới này quả thật không thích hợp với Thi Yến Như loại người luôn có cuộc sống thuần khiết. Bây giờ Diệp Thiên Tuyết đưa cô ta đến công ty

Cố gia làm việc, lại để cho người thay cô ta báo danh đi học, đốc thúc

học hành, chăm sóc như thế với Thi Yến Hàn là tương đối hài lòng.

Thi Yến Hàn hài lòng,