
Bảo bối thân yêu, em thật sự là cô gái khiến cho người
ta tâm động.
Thanh xuân là cái gì? Thanh xuân chính là một cô gái
trẻ tuổi, làn da trắng nõn, dễ thương nhu thuận, cộng thêm một cây kem thật lớn
có hương vị hết sức ngọt ngào.
Màn hình bóng loáng dừng lại tại hình ảnh cô gái có
khuôn mặt phấn hồng, cho dù khoảng cách không thật gần nhưng chiếc di động độc
nhất vô nhị ở quả đất này với mức giá trên trời đã thuyết minh một cách xuất
sắc tính năng của nó, đem dung nhan cô gái quay chụp hết sức rõ ràng, rõ đến
mức Jason có thể nhìn thấy từng lỗ chân lông trên mặt.
Tuy nhiên, ân, tính đi cũng phải tính lại. Nhìn tổng
tài nhà mình hơi nhíu mày, Jason há miệng thở dốc, lại không thể nói ra nổi,
hắn thật sự rất sợ nếu mình mở miệng sẽ quấy rầy đến người đàn ông khó đoán cảm
xúc này, đành ngồi yên cùng ông chủ lâm vào trầm mặc.
Con mắt màu trà thỉnh thoảng lại nhìn về phía chiếc di
động có nhiều tính năng lại hiện đại nhất thế giới, rồi lại lần nữa liếc về
phía cô gái đang ngồi gần bờ sông. (Momo:
nguyên văn là bờ đê, nhưng mờ ai lại đi dạo ở bờ đê, đánh đề nhiều quá àh, cho
nên để lãng mạn hoá khung cảnh Momo mạn phép đổi thành bờ sông, ngồi ăn kem
trên bờ sông cũng chẳng có gì là lạ hết^^)
Đây là thế nào? Rõ ràng đã nhìn qua rồi, tổng tài còn
chụp cả ảnh nữa, tại sao xem đến ảnh xong ngài lại có vẻ mặt thâm trầm như thế
Nhìn đồng hồ đến lần thứ mấy trăm cũng không biết nữa,
hội nghị sắp đến thời gian khai mạc rồi, hắn rốt cuộc có hay không nên mở miệng
đánh gãy sự trầm tư của lão bản đây. Đây quả đúng là một vấn đề hết sức phức
tạp.
Bọn họ rõ ràng là đang đi thị tra nhà xưởng theo lệ,
ai biết khi đi qua con sông nước ngọt này, tổng tài đột nhiên hạ lệnh dừng xe
làm cho hắn cùng lái xe đều chẳng hiểu gì hết.
Tổng tài vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ xe, mà hắn nhìn theo
tầm mắt của ông chủ xem thử, rốt cuộc cũng hiểu được thứ gì đã hấp dẫn lực chú
ý của sếp. Đó chính là hai thiếu nữ đang khoan khoái ngồi cạnh bờ sông, hấp dẫn
vô số ánh nhìn của những người qua đường xung quanh.
Hai cô gái đều chỉ tầm mười bảy mười tám tuổi, dáng vẻ
thanh xuân dễ thương, nhưng khí chất toả ra thì hoàn toàn khác biệt.
Một người có vẻ mặt hoạt bát, thông minh, ngũ quan
tinh xảo, nhưng hấp dẫn người ta nhất chính là đôi mắt lanh lợi vô cùng. Mái
tóc thoải mái xõa xuống vai, bên trên còn có một chiếc kẹp tóc dâu tây hết sức
đáng yêu.
Cô gái còn lại là người dịu dàng dịu dàng, đúng tiêu
chuẩn thiếu nữ ngọt ngào thời nay, lông mi cánh phượng, ánh mắt to tròn, còn có
đôi môi nho nhỏ phấn nộn, cười rộ lên vừa nhu vừa ngọt, khoé miệng điểm thêm
hai lúm đồng tiền khiến cho tâm tư kẻ khác đều xoáy sâu vào nó.
Hai cô gái này mỗi người một vẻ, đẹp đẽ như nhau, đều
là kiểu mà đàn ông ưa thích, vậy thì sếp của hắn là nhìn trúng người nào trong
số họ đây?
Thanh âm “răng rắc” thanh thuý vang lên cho hắn đáp án
ngay lập tức.
Thời gian giống như đã ngưng đọng lại, hắn ngơ ngác
nhìn sự trầm tư của ông chủ mà không dám quấy rầy. Từ đằng xa truyền đến tiếng
cười nhẹ nhàng của các cô gái, quanh quẩn trong không trung, giống như chiếc
lông chim mềm mại rơi xuống đáy lòng người, làm cho trong đầu họ không còn chứa
được thứ gì khác ngoài thanh âm thanh thuý đấy nữa.
Sau một lúc lâu, kho người đàn ông gợi lên một nụ cười
thần bí, trong ánh mắt xinh đẹp loé lên tia sáng quỷ dị.
Trái tim Jason bất chợt kịch liệt nhảy lên, mọi chuyện
sẽ không, không như là hắn tưởng tượng đi…
“Jason.” Thanh âm trầm thấp vang lên, mang theo hương
vị nam tính thành thục.
“Yes, boss?” (Vâng, thưa ông chủ)
“Tôi muốn toàn bộ tư liệu về cô gái đấy trước khi tan
tầm.”
Trước lúc tan tầm? Hắn không dám tin nhìn nhìn đồng
hồ, hiện tại đã là 6 giờ rưỡi chiều, chuyện này...... Ánh mắt chần chờ nhìn
theo ngón tay mà tổng tài đang chỉ theo hướng cô gái mặc đồng phục, trước ngực
có in huy hiệu trường thì lập tức nở rộ hào quang. “Vâng”
Ánh mắt người đàn ông lại lướt qua cô gái đang vui vẻ
ăn kem, nét mặt vô cùng hạnh phúc kia rồi cúi thấp đầu, không chút lưu luyến mà
chăm chú nhìn vào laptop trước mặt, trên màn hình, thị trường chứng khoán Luân
Đôn đang trong giai đoạn khói súng ngất trời, những đường cong xanh xanh đỏ đỏ
biến động không ngừng, một trò chơi mang đến vô số tiền tài và may rủi.
Mệnh lệnh thản nhiên được đưa ra “Lái xe.” Chỉ trong
vòng không đến mười giây sau, chiếc xe màu đen đỗ ở ven đường đã nhanh chóng
biến mất, rời xa con sống xinh đẹp.
Mà hai cô gái đang hết sức vui vẻ ăn kem đằng kia vẫn
vô tư vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, những chuỗi tiếng cười thỉnh thoảng lại phát
ra, đơn thuần và sung sướng hết mức. Ai bảo bọn họ mới chỉ là một nụ hoa mới hé
mà thôi, đối với những chuyện thống khổ và phiền não, tựa như cách hai người
vẫn còn rất xa rất xa.
*******************************
Việc sẽ chú ý đến một người đàn ông là trải nghiệm
suốt mười bảy năm qua Hướng Phù Nhã chưa bao giờ có, nhưng mà nó lại thật sự
xảy ra.
Cô lấy từ trong chiếc hộp nhỏ mang theo một quả dâu
tây căng tròn, nhẹ nhàng cắn một