Old school Easter eggs.
Nhặt Được Yêu Nghiệt Ma Vương

Nhặt Được Yêu Nghiệt Ma Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323265

Bình chọn: 9.5.00/10/326 lượt.

g khí đánh về phí hắn đang đứng. Chưởng

khí đã khiến những lá phong kia trở thành những lưỡi dao tam góc sắc

nhọn phi lại 1 hướng như mưa.

Không 1 tia hoảng hốt, mất bình tĩnh. Khoé môi giương lên thành 1 nụ

cười nhạt. Giang rộng 2 tay, bàn tay khẽ xoay chuyển những luồng khí

vàng ánh như ẩn như hiện. Chỉ đến khi những lá phong sắc nhọn kia lao

tới gần, thì vận lực mạnh tay trái, phải đánh đan xen nhau thành 2 dải

chưởng phong sáng chói xuất ra chém đứt những lá phong biến chúng thành

những mảnh vụn, mạnh mẽ lao đến phía anh.

Nhanh chóng phi thân bay lên cao tránh né, loại chưởng phong này thật mạnh đi qua đâu càn quyét đến đó, 1 góc rừng phong đổ rạp.

Cách đó không xa Tiểu Băng suýt nữa là bị những lá phong đó ghim

chết. Trái tim đập loạn ngó qua gốc cây nhìn mà hoảng, lá phong đâm

xuyên vào gốc cây đến quá nửa. Thật là nguy hiểm may là tránh nhanh nếu

không chắc giờ cô biến thành nhím rồi.

Nhanh chóng trốn sau 1 hòn đá lớn có vẻ an toàn tiếp tục quan sát

trận đấu. Trong lòng bỗng thấy bồi hồi, lo sợ mỗi lần nhìn thấy tên nam

nhân đó đánh chưởng về phía hắn là trái tim lại 1 lần giật thóp lên sợ

hãi.

Phía kia trận chiến của 2 người vẫn diễn ra vô cùng căng thẳng, những loại chưởng xé gió không ngừng kêu gào được 2 người đánh qua đánh lại.

Nhấc chân hắn dùng lực đá mạnh 1 thân cây phong về phía anh đến khi

lại gần thây cây đó bủa ra thành trăm mảnh nhỏ phi tới như những mũi tên được bắn với cường lực mạnh. Quả là 1 chiêu nguy hiểm, đánh lạc hướng

người kia rồi ra đoạn quyết định.

Vội vàng di thân lùi ra sau nếu giờ vận lực cản thì có khi bị chúng

phi vào người hết rồi, nhưng cứ lùi ra như vậy không phải cách hay. Âm

thầm dồn lực từ chân lên rồi lại từ tay trở vào đến khi điểm giao nhau

thì anh vận lực mạnh đẩy hết đám mũi tên đó trở lại. Ánh sáng xanh chói

loà phát ra mạnh mẽ xoay hướng chúng trở lại về phía Quỷ Vương kèm theo

đó là 1 chưởng mới đánh phía sau mũi tên đó, tránh được đòn thứ nhất

liệu tránh được đòn thứ 2.

Qủa nhiên là Qủy Vương không hề đoán biết được điều đó nên ngay khi

vận lực đánh tan đám mũi tên đó thì chưởng lực mạnh mẽ đó đã tiếp bước

lao đến với khoảng cách quá gần thật khó để đối phương tránh né.

Nhưng đó là kẻ khác còn hắn thì không, vận lực nhanh chóng hắn kìm

hãm chưởng lực đó ngay trước mặt. Vì loại chưởng phong này quá mạnh nên

vẫn đủ sức đẩy hắn ra sau, cho đến khi ngay sau là 1 góc phong lớn thì

hắn liền dùng lực bật thân lên cao nhào qua. Chưởng lực mất sự kìm hãm

lao mạnh xé gió phá tan hết vật cản đường và phía trước con đường nó qua là hòn đá bộ lớn và tiểu hồ ly đang trốn phía sau.

Ngay khi chứng kiến loại chưởng phong xanh đó lao về phía hắn thì

trong thâm tâm của cô trỗi lên 1 cảm giác lo lắng, sợ hãi. Nơi vùng ngực trái tim cũng đã đập sai nhịp của nó, bàn tay nhỏ bé khẽ siết chặt.

Lẽ ra chứng kiến hắn như vậy cô phải vui mừng mới đúng chẳng phải cô

rất nghét hắn sao? Chỉ đến khi thấy hắn khéo léo tránh được thì cơ thể

mới có vài giây thả lỏng nhưng ngay sau đó đôi mắt hồng ngọc mở lớn:

- A..A..A..A..

Tiếng hét lên đau đớn của tiểu Băng khi bị loại chưởng phong màu xanh đó đánh trúng.

Không sai, loại chưởng phong đó lướt qua quá mãnh liệt, càn quét mọi

thứ nó đi qua trong phạm vi nhất định, phá tung hòn đá bộ và đánh trúng

tiểu hồ ly phía sau.

“Rầm” Lực đánh quá mạnh hất tung cô lên va đập vào thân cây phong phía sau ngã nhào xuống đất.

“hộc” từ môi hồng phun ra ngoài 1 ngụm máu màu xanh và chảy dài 1

đường xuống khoé miệng. Cô cảm giác cơ thể mình như đang bị nát vụn ra,

thật sự là quá khốc liệt.

- TIỂU BĂNG, Tiểu Băng.

Khi nghe thấy tiếng hét quen thuộc ấy hắn vô cùng ngỡ ngàng kèm theo

đó là sự hoảng sợ đang không ngừng trỗi dậy. Tại sao lại không nghe lời

hắn chứ?

Vội vực cô lên ngồi dậy hắn nhanh chóng vận lực truyền nguyên khí cho

cô, ánh sáng màu vàng xuyên suốt trong cơ thể giúp cô dần khôi phục trở

lại.

Đôi mắt hồng ngọc dần mở ra yếu ớt ngay khi cô định lên tiếng thì giọng nói của cất lên cắt ngang:

- Đừng nói gì hết, chờ khi hồi phục rồi hãy nói.

Nghe vậy cô chẳng thể làm gì hơn là gật đầu, khẽ nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Hướng phía 2 người đứng lặng hắn gằn giọng:

- Ta sẽ không quên sự việc ngày hôm nay đâu.

Dứt lời hắn bế cô lên biến mất khỏi đó, bây giờ rừng phong chỉ còn lại 2 người.

Nhếch miệng cười Qủy Huyết lên tiếng:

- Ngươi đánh trúng tình yêu của hắn rồi. Xem ra hắn sẽ “nhớ” ngươi rất lâu đó.

- Ta không sợ hắn “nhớ” ta chỉ cần hắn không động đến Liên Thảo là được.

- Cứ cho vậy đi, cây sáo đen giờ ngươi tính sao?

- Quay về đã ngày khác lại đến đòi. Mà cô gái đó là yêu tinh sao?

- Không sai cô gái đó chính là tiểu hồ ly ta nhắc tới đó.

- Nếu vậy tình cảm của hắn phát triển quá là nhanh.

- Ta lại không thấy bất ngờ về điều này,

Sau đó 2 người không nói thêm gì nữa mà nhanh chóng rời khỏi đó. 2

nam nhân biết mất trả lại sự yên tĩnh của rừng phong bạt ngàn lá.

Mở cửa nhẹ đặt Tiểu Băng lên giường nằm dưỡng thương, môi bạc nhếch lên cười khẩy:

- Liên Thảo sao? Ta sẽ nhớ.

Cứ n