The Soda Pop
Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211301

Bình chọn: 8.00/10/1130 lượt.

giao cho Lạc Trạch. Nói xong liền lườm Lạc Trạch, thế nhưng người nọ vẫn nhàn nhã uống cà phê như vậy.

Phàm Ngự nhìn cọp mẹ uy hiếp trước mắt. Ho khan vài tiếng. "Sao anh lại không thực hiện lời hứa, cô ấy không phải ở bên cạnh em sao? Em nói anh đối với cô ấy thế nào? Trái lại, em còn trách anh à?"

Lời nói của Phàm Ngự thiếu chút nữa đã làm cho An Tuyết Thần tức đến hộc máu, Lệ Lệ tức giận cũng không nhỏ. Trong lòng bàn toán gì đó.

"Anh, Phàm Ngự, anh hèn hạ, anh càng vô sỉ." An Tuyết Thần tức giận hướng anh quát.

Phàm Ngự căn bản không xem trọng, tiếp tục việc không liên quan đến mình, nói: "Anh hèn hạ, anh thừa nhận, anh vô sỉ? Anh thì sao, anh cũng không đem cô ấy làm thế nào?"

Giang Lệ Lệ liếc mắt nhìn An Tuyết Thần bị tức không nhẹ, trong lòng hơi chút vui mừng. Sau đó đứng lên, đi tới trước mặt của Phàm Ngự. Cách một cái bàn nhìn anh. Mặc một cái đầm màu đen, đem đường cong hoàn mỹ bày ra. "Phàm tổng, chúng ta không nên lãng phí thời gian về đề tài này, ngài làm nhiều việc bẩn như vậy không phải là muốn ký với chúng tôi sao? Thảo luận lâu một chút chúng tôi cùng anh mang lại ích lợi cho Kỳ Hạ, như thế nào?"

Khuôn mặt An Tuyết Thần khó hiểu nhìn Lệ Lệ. Phàm Ngự nhìn Lệ Lệ, kéo ra nụ cười mị hoặc, khóe miệng khẽ giơ lên: "Được, chỉ cần hai cô nói ra điều kiện, tôi đều đồng ý vô điều kiện."

Giang Lệ Lệ nghe thấy câu trả lời của Phàm Ngự, khóe miệng cũng giơ lên, sau đó lại ngồi xuống, đầy bản lĩnh nhìn Lạc Trạch, phát hiện anh cũng đang dùng ánh mắt đùa giỡn nhìn mình. Khóe miệng cười sâu hơn.

"Vậy tôi đã có thể nói rồi, Tuyết Thần ký hợp đồng điều kiện hai người đã đàm luận ổn thỏa rồi, vậy tôi đây? Hơn nữa còn lừa tôi. Tôi nghĩ, Phàm tổng sẽ không hẹp hòi như vậy chứ, yêu cầu của tôi chắc anh sẽ đồng ý? Là anh lừa gạt tôi? Tôi và Tuyết Thần chính là một tổ hợp."

"Được, cô nói nghe xem." Dựa vào ghế, liếc Lạc Trạch bên cạnh.

"Vậy tôi đã có thể ra điều kiện rồi."

"Ừ, tôi xin rửa tai lắng nghe"

Khuôn An Tuyết Thần hoài nghi liếc nhìn Lệ Lệ, Lệ Lệ cho cô một ánh mắt hài lòng – thắng lợi, mở miệng nói: "Tôi nghe nói, Lãnh Phong là nghệ sỹ của công ty Kỳ Hạ các anh?" {Phiên dịch chút, Lãnh Phong. Vừa đẹp trai lại có nhiều đàn ông gần kề, mê đảo ngàn vạn thiếu nữ. Một ca sĩ hàng đầu lại là minh tinh}

"Phải, là của Kỳ Hạ?" Phàm Ngự cũng rất tò mò muốn biết cô sẽ nói yêu cầu gì?

"Tôi muốn ước hẹn với anh ta, tôi muốn lên trên anh ta, muốn truy anh ta. Anh cứ việc giúp tôi ước hẹn với anh ta. Nếu như tôi gây khó dễ với anh ta, đó là chuyện của tôi, ước hẹn tốt, tôi sẽ tuân theo hiệp ước của các anh vô điều kiện. Phàm tổng, anh thấy như thế nào? Đây đối với anh mà nói, đây là chuyện rất đơn giản nhỉ?"

Quả nhiên cái yêu cầu này làm ba người kinh sợ. Phàm Ngự tò mò nhìn cô gái, lơ đãng liếc Lạc Trạch, sắc mặt của cậu ta đã tím đen, tò mò nếu anh đáp ứng thì cậu ta sẽ làm như thế nào? Cái người anh em này của anh, xem ra cũng có cô gái khiến cậu ấy đầu hàng, sao anh không vui mà làm đây?

"Được, chuyện này vô cùng đơn giản, cô gái giống như Giang tiểu thư, tôi tin tưởng Lãnh Phong sẽ không cự tuyệt." Phàm Ngự vô cùng sảng khoái đồng ý, không thèm để ý đến ánh mắt lạnh lẽo giết người quăng tới từ bên cạnh, nụ cười sâu hơn.

Giang Lệ Lệ nhấp một ngụm cà phê, sau đó để xuống: "Tốt, Phàm tổng quả nhiên sảng khoái, vậy thì tối nay, địa điểm do các anh quyết định, tôi đều có thể, chỉ cần người này - anh ta tới là được." Giang Lệ Lệ nhìn vẻ mặt tức giận khó coi của Lạc Trạch, trong lòng thoải mái, có lẽ bọn họ không biết, nhưng mà An Tuyết Thần lại biết, Lãnh Phong biết hai cô, hơn nữa có quan hệ rất thân với Lệ Lệ, trong đầu đột nhiên hiểu rõ. Thì ra là vậy à?

An Tuyết Thần nhìn Phàm Ngự, lại nhìn Lệ Lệ, làm bộ lo lắng mở miệng: "Lệ Lệ à? Lãnh Phong, người này tính tình không tốt, tớ biết cậu thích anh ta đã năm năm rồi, nhưng tớ rất lo lắng."

Lệ Lệ nhìn An Tuyết Thần, cười một tiếng: "Tuyết Thần, không sao, nếu tớ thích anh ấy, thì cái gì cũng không sợ, coi như tính toán tối nay hiến thân, tớ đều không quan tâm, chỉ cần là người mình thích."

"Ừ, tốt, tớ ủng hộ cậu. Cố gắng lên" An Tuyết Thần rất phối hợp nói.

Khuôn mặt yêu mị của Lạc Trạch bỗng tối đen. Nhưng lại tiêu khiển nhìn Phàm Ngự. Bụp —— Lạc Trạch hung hăng đem tách cà phê đặt lên trên bàn trà, lưu lại một bóng lưng.

"Đi trước"

Giang Lệ Lệ nhìn bóng lưng thẹn quá hóa giận của Lạc Trạch trong lòng thật sự là sảng khoái ngất trời rồi. An Tuyết Thần nhìn vẻ mặt sảng khoái ngây ngô của Lệ Lệ, cũng cười theo, thật đúng là cô gái có thể trêu cợt người.

Phàm Ngự nhìn An Tuyết Thần, trên mặt là vô số dịu dàng, nhưng không ai thấy được. Lệ Lệ quay đầu nhìn An Tuyết Thần, "Tốt lắm, tớ muốn đi về trước, tớ muốn ăn mặc thật đẹp, buổi tối chuẩn bị đi quyến rũ đàn ông. Đi đây, cậu cẩn thận chút." Nói xong không quên dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn Phàm Ngự.

An Tuyết Thần nhìn cô bạn, khuôn mặt mỉm cười: "Ừm, cậu đi chuẩn bị đi, chúc cậu thành công."

Lệ Lệ cười, nện bước rời đi. An Tuyết Thần nhìn bóng lưng Lệ Lệ biến mất, xoay người nhìn Phàm Ngự, lập tức