
hèm để ý gì đến mình, Tiểu Lí ủ rũ đi tới, đặt mông
ngồi xuống cạnh tôi, trong miệng còn lầm bầm lầu bầu: "Trước giờ chưa
từng thấy đàn ông nào đần đến thế, thích con gái người ta mà còn tốn sức đến vậy."
Tên gia hỏa này, còn dám nói bậy á? Tôi tà ác lại gần, bày ra giọng vui mừng khi thấy người khác gặp họa: "Ai thế, đần đến vậy à? Tiểu Lí ca, anh giáo huấn hắn ta đi."
Tiểu Lí quay đầu trừng mắt nhìn tôi, thở phì phì, rốt cục cũng ngậm miệng lại.
Thế giới rốt cục cũng yên tĩnh. Tôi dựa vào salon, thấy mọi người không chú ý đến mình nên hơi khép mắt lại, tôi muốn thừa dịp rảnh rỗi tranh thủ
nghỉ ngơi một chút, để lát nữa có tinh thần làm danh sách.
Trong
lúc mơ mơ màng màng thì có người lay tôi, tôi vừa mở mắt thì thấy Tiểu
Lí vẻ mặt mất kiên nhẫn đang nhìn tôi: "Phục cô thật, ồn thế cũng ngủ
được. Đứng lên mau đi, tôi theo lệnh lão đại đưa cô về nhà trước."
Tôi quay sang nhìn Ứng Nhan, thấy hắn còn đang tận tình phục vụ mỹ nữ, một
chút cũng không chú ý tới động tĩnh bên này, tôi vuốt vuốt lại đầu tóc
đang xù lên, mơ hồ đứng dậy, đi theo Tiểu Lí ra cửa.
Ngồi trên xe Tiểu Lí đi được nửa đường rồi tôi mới sực nhớ, Trình Gia Gia nói tối
nay sẽ qua đón tôi. Tôi nhìn di động, mười một giờ, đã trễ thế này rồi,
tối nay tôi còn làm danh sách nữa, anh tới cũng không có việc gì, nên
tôi nhắn cho anh cái tin: "Em được đồng nghiệp tiện đường đưa về, khuya
lắm rồi, anh đừng tới, nghỉ ngơi sớm đi, mai mình gặp lại cũng không
muộn." Về đến nhà, chuyện đầu tiên tôi làm chính là đi tắm, ngồi trong phòng ca với một đống đồng nghiệp uống rượu, giờ người tôi nồng nặc mùi cồn, vô
cùng khó chịu. Tắm xong tôi còn phải tăng ca nữa. Đương lúc tôi hăng say tắm rửa thì điện thoại đi động được tôi đặt ở bồn rửa tay kêu váng lên, tôi giật nảy mình, đã trễ thế này, trừ Trình Gia Gia thì đâu còn ai gọi điện cho tôi nữa!
Tôi áy náy, vừa mới bảo để anh đón mà cuối
cùng lại quên, không biết anh có giận không nữa. Tôi chẳng quan tâm bọt
xà phòng trên người, chạy lại bắt điện thoại, trong điện thoải qua nhiên vang lên giọng Trình Gia Gia, anh có chút mất hứng: "Sao không mở cửa?
Anh đang ở bên ngoài."
A, anh tới rồi sao, nhất định là tiếng
nước át mất tiếng đập cửa rồi, tôi càng áy náy: "Em đang tắm, không nghe thấy anh gõ cửa, chờ em rửa bọt xà phòng là ra ngay."
Cúp điện
thoại xong, tôi nhanh chóng rửa sạch bọt trên người, lau khô bọt nước,
vội vội vàng vàng choàng áo ngủ bằng bông chạy ra mở cửa.
Trình
Gia Gia một thân toàn khí lạnh đứng bên ngoài, theo vẻ nhíu mày của anh, tôi có thể cảm thấy trong lòng anh càng lạnh hơn, không đợi tôi mở cửa
xong, anh đã tiến lên mấy bước kéo tôi lui lại, dùng chân huơ ra sau,
đóng cửa cái rầm.
Anh đùng lực ép tôi vào cửa, tức giận cắn môi tôi một cái: "Em thế mà cũng xù anh à, là ai đưa em về, Ứng Nhan?"
"Ai da, đau, sao anh cắn người thế hả?" Tôi dùng sức đẩy cánh tay anh, bà
nó chứ, cái tên này đúng là mình đồng da sắt mà, tôi đã được xem là phụ
nữ có sức khỏe rồi đấy, dùng sức mạnh như thế, mà anh cũng chẳng hề suy
suyển mảy may.
Cử động của tôi càng kích thích Trình Gia Gia, anh dứt khoát cúi đầu, ập đến một cái hôn, trong chốc lát, tư vị của anh
vây chặt lấy tôi. Chỉ trong chốc lát, tôi đã bị anh hôn tới choáng váng, đến khi lấy lại thần trí thì đã bị anh đặt lên giường, anh tiếp tục một bên vận động môi lưỡi, một bên lấy tay tiến vào trong áo ngủ bông của
tôi.
Tôi kinh hãi, nhanh chóng bắt lấy cái tay có ý đồ bất chính
này, tốn thật hiều sức mới tránh được anh, miệng thở dốc nói: "Đại ca,
có gì thì từ từ nói, anh đừng có manh động."
"Em!" Cái loại vẻ
mặt này của Trình Gia Gia có phải gọi là giận sôi máu không? Tôi có phần sợ hãi, anh hếch eo lên, một vật thể thô ráp nóng bừng chỉa vào bụng
tôi: "Anh bị kích thích đấy, phải làm sao hả, là em đốt lửa, nên em phải dập cho bằng được."
Tôi nằm dưới anh sợ tới rúm người lại, bất an nói: "Chúng ta hiện giờ mà như thế thì không được lắm đâu."
Ánh nhìn của anh làm cho tôi tim đập chân run, cặp mắt đen láy kia vẫn nhìn tôi không thôi: "Sao lại không được? Chúng ta đang quen nhau."
Tôi quay đầu, không nhìn anh, ánh mắt này mang điện lực quá kinh khủng.
Nói đến chuyện quen nhau này lại làm tôi nhộn nhạo, anh dám nói quen nhau
hả, một biểu hiện lãng mạn thâm tình cũng không có, lần trước anh nói
đùa, là thích tôi thật, hay là giỡn, ý bảo tôi khờ đây?
Tôi khó chịu, thì cứ coi là quen nhau đi, dù có quen nhau thì tôi vẫn không muốn lên giường, thế nào, anh vẫn cố chấp ép tôi à?
Tôi cong người lại, tay đặt trên ngực Trình Gia Gia đẩy mạnh ra, miệng bất mãn nói: "Anh còn chưa có tỏ tình với em đấy."
Trình Gia Gia không kịp đề phòng bị tôi ném qua một bên. Anh vừa định lồng
lên tức giận, lại nghe thấy lời tôi, lập tức ngẩn người ra, rồi cả mắt
lẫn mày đều cong lên ý cười, anh xoay người một cái, đè tôi lại chặt
chẽ, cười hì hì nói: "Được, anh hiểu rồi. Nha Nha, anh thích em."
Sau đó tay anh không chút khách khí tiến vào áo ngủ của tôi, bắt đầu đón tiếp gò ngực tiểu trứng chần nước sôi của tôi.
Này này,