
t cho họ một kết cục theo ý thích của cô.
Mạnh Tân Duy sẽ gặp được một cô gái tài mạo song toàn, tâm tính hiền lành lương thiện, vừa đoan trang, lễ phép lại nhẹ nhàng, đến Giang Tang Du cũng phải tự ti khi đứng cạnh. Và Mạnh Tân Duy sẽ cùng cô gái may mắn đó sống hạnh phúc bên nhau trọn cuộc đời.
Giang Tang Du sẽ gặp phải một gã lăng nhăng đa tình, sau đó yêu chết mệt hắn ta, sau nhiều bi kịch rối ren, anh ta cảm động trước tình yêu của cô mà cải tà quy chánh, sau đó vượt qua thử thách mà sống hạnh phúc bên nhau. Cô đúng là một con người mâu thuẫn. Có lẽ vì cô không thích Giang Tang Du nên cô không muốn cô ta lúc nào cũng được tốt đẹp, nhưng ít nhất kết cục cuối cùng vẫn là được hạnh phúc.
Còn cái người đàn ông tên trình Nghi Triết đó á, cô sẽ khiến cho anh ta đen đủi gặp phải một cô nàng chẳng được điểm nào, không đúng, phải là một người thua kém cô gấp 1 vạn lần, như vậy lòng cô mới được thanh thản.
Dù sao cô cũng không ghép Mạnh Tân Duy cho Giang Tang Du, cũng không cho phép Giang Tang Du thỏa mãn ảo tưởng ban đầu của Trình Nghi Triết. Ba người bọn họ không ở bên nhau, cô mới thấy hợp lý.
Cô đúng là một cô gái nhàm chán không hề thú vị, nên cô không cho phép đầu óc mơ mộng linh tinh nữa.
Trình Nghi Triết cũng tự rơi vào một tâm trạng trầm tư đến một nơi xa xăm nào đó.
Đầu óc anh nhanh chóng quay lại thời điểm lần đầu tiên anh gặp gỡ với Giang Tang Du, hoàn cảnh lúc đó cũng không hề lãng mạn chút nào.
Anh thường không để ý đến mọi người xung quanh, mà nhìn mấy đôi uyên ương tình cảm ngọt ngào trong trường anh cũng không có bất kỳ cảm xúc gì. Con gái theo đuổi anh cũng không ít, những lá thư tình mờ ám chuyển đến tay anh không ngừng, thậm chí anh phải nhiều lần đổi số di động. Lúc nào, trong đầu anh cũng có một suy nghĩ rất biến thái, anh hi vọng người con gái ở bên anh sẽ do chính bản thân anh theo đuổi, cho nên anh không thích những cô gái quá chủ động.
Bạn bè thường nói cuộc sống đại học của anh quá tịch mịch, nhưng anh không thấy vậy, anh còn có rất nhiều việc cần làm, đầu tiên anh phải thực tập trong xí nghiệp, ở đây anh không được thiên vị thân phận, họ sắp xếp cho anh làm ở vị trí nhân viên thực tập hạng bét, để anh có thể tự nhận ra những thiếu sót bất cập cần thay đổi.
Những kỷ niệm mơ hồ hiện về trong tâm trí.
Đôi mắt anh mỗi lúc một thâm trầm, đầu anh gối lên hai cánh tay, anh không động đậy,
Bạch Nặc Ngôn bò đến bên cạnh anh, ôm nửa người anh, một chân cô đè lên đùi anh, tay cô không ngừng vẽ vẽ mấy vòng tròn trên ngực anh.
Lúc tâm trạng vui vẻ, anh nhớ ra cô thường nói: “ Em sẽ vẽ vòng tròn nguyền rủa anh”
Trình Nghi Triết để kệ cô tự nghịch trò của cô.
Hồi đó có một nhóm bạn có quan hệ khá thân tổ chức một dạ hội hóa trang, cứng rắn bắt anh phải tham gia, để tránh mất hết cả mặt mũi, anh đành phải không cam tâm tình nguyện đến. Anh đeo một cái mặt nạ che nửa mặt, ngồi một góc cố gắng nhất có thể giảm bớt ảnh hưởng của mình. Anh còn đang nghĩ cách trốn thoát khỏi hiện trường, anh không muốn lãng phí thời gian với những con người xa lạ. Anh cố tình chiếm một vị trí khuất nhất, để không ai có thể thấy được tâm trạng cuả anh.
Dạ hội này thu hút rất nhiều người, cảm giác không thể nhìn rõ diện mạo đối phương giống như đang đánh cược, may mắn có thể gặp được hoàng tử và công chúa.
Đối với những con người bản thân không rõ, sẽ luôn khiến người ta tràn ngập sự kích thích hiếu kỳ.
Đến thời điểm Trình Nghi Triết chuẩn bị rời đi. Có một chuyện ngoài ý muốn liên tiếp xảy ra.
Một cô gái bị ai đó đẩy về hướng ghế salon, có lẽ người đẩy không để ý đến cường độ và phương hướng, khiến cô gái ngã trực tiếp vào ngực anh.
Đó cũng là lần đầu tiên anh tiếp xúc thân mật với một nữ sinh đến vậy, sự va chạm này làm cho làn da anh lan tỏa một cảm giác ấm áp.
Tâm trạng thật kỳ diệu khiến anh không đẩy cô ấy ra.
Gặp gỡ như vậy, một người đàn ông không bao giờ tin vào duyên phận như anh cũng phải mỉm cười suy ngẫm, đó cứ như là một chuyện rất đỗi bình thường.
Cô bạn đó dường như nhận ra có gì không ổn, lập tức đứng dậy, động tác quá gấp khiến váy cô quét lên bàn rượu, mép váy bị ướt mất một mảng.
Trình Nghi Triết không biết cô có buồn bực hay không, cô đứng một lúc mà không nói một câu nào.
Mặc dù trang phục của cô đã không còn chỉnh tề, nhưng dù một người không hay để ý đến quần áo như anh vẫn có thể nhận ra, bộ váy cô mặc rất đắt tiền, nên cô tỏ ra hơi khó chịu.
Tâm trạng anh cũng không tệ, vì vậy anh mở miệng:
- Rượu của anh làm bẩn váy em, nên anh sẽ đền em.
Cô nữ sinh kia xoay người nhìn anh, ánh mắt dữ dội. Cô đeo mặt nạ che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt , cái mũi và cái miệng. Ánh đèn mờ ám khiến anh cũng không thể nhận ra cảm xúc ẩn sâu trong đôi mắt kia.
Anh hối hận vì đã ngồi ở vị trí này.
Bóng lưng của cô, xứng đáng được ca ngợi là “ Lưng ảnh sát thủ trái tim”
Anh tự loại bỏ một số lời nhắc nhở hảo tâm trước đó anh nghe được, một cô gái sở hữu một bóng lưng tuyệt đẹp, có thể phía trước là một khuôn mặt như khủng long.
Hai lông mày anh nhíu lại, anh đứng đậy ngăn cản cô:
- Sao khôn