
t không sợ hãi?
Cố Dịch Huân cảm giác được có chất lỏng ấm áp ướt át từ ngực trượt xuống dưới, cúi đầu nhìn cô gái nhỏ vùi sâu vào trong ngực mình, lại chỉ nhìn thấy cái đầu nhỏ và bả vai run run. Khẽ thở dài, Cố Dịch Huân vỗ vỗ lưng Lộ Diêu, ôn nhu dỗ dành, “Anh ở chỗ này, ngoan, đừng khóc.” Cô gái nhỏ là người điển hình cho kiểu người chưa tới phút cuối thì chưa thôi, tính tình quật cường không thấy tường chặn thì không quay đầu lại, việc không cho cô làm thì cô càng phải làm. Hôm nay học được giáo huấn này, để xem về sau cô còn dám không ngoan ngoãn. Bất quá cũng may mắn là chính mình cùng cô đến đây, bằng không…
Đôi con ngươi tối sầm lại, Cố Dịch Huân hơi hơi ngẩng đầu nhìn về phía trước, mắt phượng hẹp dài chuyển từ ôn nhu như nước thành băng hàn một mảnh hoàn toàn trái ngược, ánh mắt sắc bén như dao như chứa đựng sự sở hữu, toát ra khí lạnh nguy hiểm bắn về phía tên đàn ông kia.
“Hắc hắc, tiểu tử, tán gái cũng có thứ tự đến trước và sau đi? Con nhóc này là ta thấy trước.” Chu thiếu tự mình nghiệm chứng cái gì gọi là “Sắc đảm bao thiên”! Khiếp sợ ánh mắt lạnh lẽo của Cố Dịch Huân, trong một khắc Chu thiếu phải lui bước, nhưng là nghĩ đến miếng thịt béo vừa đến bên miệng lại cứ như vậy mất đi thì thật sự không cam lòng, nên to gan cứng rắn lên tiếng.
“Tiểu bạch kiểm, ngươi là không muốn ăn đòn đi? Dám cùng Chu thiếu của chúng ta tranh giành phụ nữ!” Một tên có vẻ mặt dữ tợn, toàn thân cơ bắp đầy hình xăm, hoạt động các đốt ngón tay kêu “căng cắc”, hung thần ác sát quát.
“Chính là, ngươi có biết Chu thiếu của chúng ta là ai không?” Một tên đàn ông khác vẻ mặt xấu xí dáng người gầy gò lên tiếng nịnh nọt phụ họa, vẻ mặt kiêu ngạo, người không biết còn có thể nghĩ đến hắn mới là Chu thiếu, tựa như… Hồ ly dùng chiêu cáo mượn oai hùm!
“…” Cố Dịch Huân không nói chuyện, chính là lạnh lùng nhìn chăm chú vào tên đàn ông tự xưng là Chu thiếu cùng một đám chó săn của hắn, không ai biết rốt cuộc anh đang suy nghĩ cái gì, con ngươi đen như mực sâu không thấy đáy.
Người đàn ông cao lớn lãnh khốc trước mắt bất động thanh sắc, căn bản nhìn không ra suy nghĩ, từng nơi ánh mắt anh đảo qua đều giống như có một trận gió lạnh thổi qua, để lại một trận lạnh lẽo, Chu thiếu có điểm đắn đo không hiểu được người đàn ông này rốt cuộc đến đây làm cái gì. Tìm kiếm suốt một buổi tối rốt cục cũng tìm được một cô em hợp khẩu vị, nếu chắp tay đưa cho người ta, hắn thực luyến tiếc! “Huynh đệ, nếu không chúng ta chơi một phen 3P?” Chu thiếu dáng vẻ lưu manh hỏi, ngữ điệu một chút xấu hổ cũng không có, hiển nhiên loại chuyện này không phải hắn làm lần đầu tiên.
Lộ Diêu không thể nhịn được nữa, tức giận đã đầy bụng, muốn quay lại tát vào cái miệng chó không phun ra được ngà voi (không nói được lời dễ nghe, lời hay). Nhưng là Cố Dịch Huân ôm thật chặt, Lộ Diêu không thoát ra được. Cố Dịch Huân thấy tên Chu thiếu trước mặt Lộ Diêu thế nhưng lại nói ra những lời lẽ bẩn thủi như vậy, trên khuôn mặt lãnh khốc rốt cục lộ ra biểu tình đầu tiên trong đêm nay, là —— nở một nụ cười?! Không biết là ngọn đèn quá mờ, hay là Chu thiếu quá ngu xuẩn, dù sao hắn cũng không thấy được ý nghĩ thực sự ẩn sau nự cười tươi của Cố Dịch Huân —— đó là hứng thú của tử thần khi tìm được con mồi. Chu thiếu chỉ nhìn thấy khéo miệng anh gợi lên, nghĩ đến Cố Dịch Huân là sợ hãi thế lực của hắn, đồng ý với đề nghị của hắn, mừng rỡ nghĩ rằng gặp phải người không có mắt, liền đi qua kéo Lộ Diêu trong lòng Cố Dịch Huân.
“A…” Chu thiếu đột nhiên phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, ôm cánh tay ngã xuống đất, đau đến mặt tái nhợt, đổ mồ hôi lạnh. Biến cố tới quá nhanh, thuộc hạ của tên Chu thiếu cùng với những người đứng xem náo nhiệt không hiểu đã xảy ra chuyện gì!
Trong thời điểm Chu thiếu tiến tới chỗ Cố Dịch Huân, anh ôm cả người Lộ Diêu hơi hơi nghiêng, bắt lấy cánh tay Chu thiếu cùng các đốt ngón tay liên tiếp dùng chút sức, “Răng rắc” tiếng xương cốt bị gãy thanh thúy vang lên nhưng liền bị tiếng nhạc lấp đi, thêm nữa là động tác của Cố Dịch Huân nhanh chóng quỷ dị bất khả tư nghị, xuống tay sạch sẽ lưu loát lại đánh trúng điểm trọng yếu, trong chớp mắt đã đem tên Chu thiếu đánh ngã.
“Ti… Mẹ nó! A… Giúp lão tử hung hăng giáo huấn hắn!” Chu thiếu đau đến khuôn mặt cũng vặn vẹo, lạnh giọng nghiến răng nghiến lợi ra lệnh cho thuộc hạ thay hắn tìm về mặt mũi. Tên to con đầy cơ bắp và các hình xăm rối rắm hướng phía Cố Dịch Huân đánh tới, tên đàn ông xấu xí vội vàng nâng Chu thiếu ngã trên mặt đất dậy. Cố Dịch Huân đem Lộ Diêu bảo hộ ở sau người, nghênh về hướng tên cơ bắp và vài tên khác đang tới.
DJ lúc này mới chú ý tới tình huống dưới sàn, tình huống hai nam tranh một nữ hơn nữa ra tay quá nặng hắn đã thấy không biết bao nhiêu lần, lúc này hắn như sợ thiên hạ chưa đủ loạn nên thả một khúc càng high càng kính động hơn nữa, những người xem xung quanh không rõ chuyện gì nên càng ồn ào. Điển hình cho kiểu không sợ lớn chuyện, chỉ thích xem náo nhiệt!
“A! Các người không hỗ trợ sao?” Người phụ nữ mặc chiếc váy liền ngắn hở vai màu vàng bó sát người lòe lòe