
vậy chứ!
"Ha ha ha. . . . . . Đi, trước đi rửa mặt sau đó đi ăn điểm tâm, cũng không thể để bà xã đại nhân của anh bị đói bụng, ha ha ha. . . ." Thấy Thủy Băng Nhu như vậy, Hoàng Phu Tuyệt vui vẻ cười nói, anh rất thích cô đỏ mặt như vậy, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt, nhất là vẻ đẹp đó bởi vì anh mà nở rộ.
Dứt lời, anh ôm lấy cô vẫn quấn cả chăn bông vào trong ngực, đi vào phòng tắm.
"Anh, anh nghiêm chỉnh một chút!" Thủy Băng Nhu lấy tay nhẹ nhàng nện lên lồng ngực của anh, gắt giọng.
"Ha ha ha. . . . . Anh chỗ nào không đứng đắn, chẳng lẽ em không phải là bà xã đại nhân của anh sao? Ha ha ha. . . . Bà xã đại nhân, chờ một chút ha ha xem em có hài lòng về bữa sáng anh chuẩn bị cho em không nhé?"
"Miệng lưỡi trơn tru!" Thủy Băng Nhu nũng nịu đáp lại.
Hồi lâu sau, Hoàng Phu Tuyệt ôm Thủy Băng Nhu ngồi xuống bên bộ bàn ghế tựa đặt bên cạnh, sau đó để cho cô ngồi ở trên đùi của anh, một tay giữ lấy cô, một tay đút thức ăn cho cô.
"Đây là anh tự làm sao? Ăn thật ngon" Thủy Băng Nhu nếm thử một miếng thở dài nói.
Sáng nay anh vừa tỉnh lại đã sợ cô đói, cho nên tự mình xuống phòng bếp làm bữa ăn sáng bưng lên, nghe cô khen ngợi, trong lòng Hoàng Phu tuyệt cảm giác thật ngọt ngào.
"Đúng nha, tối hôm qua khiến em mệt mỏi, hôm nay đương nhiên muốn bồi thường thật tốt" Hoàng Phu Tuyệt ghé miệng đến gần lỗ tai của cô nhẹ giọng nói ra, sau đó đem hơi thở ấm áp cố ý phun vào bên cạnh lỗ tai của cô.
Nghe anh nói, đầu Thủy Băng Nhu ‘ông’ một tiếng, khuôn mặt nhỏ bé đỏ có thể rỉ máu.
Không phải lúc vừa rồi mới chuyển hướng để tài này rồi sao, hiện tại sao đã lại quay lại rồi, Tuyệt thật càng ngày càng hư.
"Ha ha ha. . . . . Ăn ngon liền ăn nhiều một chút, em như vậy, về sau sinh bảo bảo sẽ rất vất vả."
Xem ra sau này cần giục cô ăn cơm cho tốt, nuôi cô cho mập mạp, như vậy anh mới yên tâm để cho cô sinh bảo bảo.
Chỉ là nói không chừng vào lúc này trong bụng của cô đã mang kết tinh tình yêu của hai người rồi cũng nên, tay Hoàng Phu Tuyệt nhẹ nhàng đặt lên bụng nhỏ của cô, vuốt ve, trong mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị.
Vừa nghe đến anh nói sinh bảo bảo, mặt của Thủy Băng Nhu lại lần nữa không có tiền đồ, đỏ lựng. Bảo bảo! Bảo bảo của anh và cô, kết tinh tình yêu của bọn họ. Ha ha ha. . . . . . Anh cũng thích bảo bảo sao? Cô còn tưởng rằng anh sẽ không thích đứa bé.
"Em lén cười khúc khích cái gì đó? Hả? Có cái gì mà anh không thể biết sao?" Hoàng Phu Tuyệt thấy vẻ mặt ngơ ngác của cô cảm thấy đáng yêu lạ thường, ôm cô thật chặt vào trong ngực, xấu xa khẽ cắn lỗ tai của cô hỏi.
"Không có, không có gì!" Thủy Băng Nhu ấp a ấp úng trả lời.
"Vậy sao? Hừ hừ ~ Thật không? Hả?" Hoàng Phu Tuyệt cù nách của cô, chọc cô cười ha ha không ngừng.
"Ha ha ha. . . . . . Đúng nha, không lừa anh đâu mà, Tuyệt, bụng của em rất đói đó!" Thủy Băng Nhu vuốt bụng làm bộ đáng thương nói.
"Đói bụng? Vậy thì ăn cơm." Nghe được cô nói đói bụng, Hoàng Phu Tuyệt lập tức gắp thức ăn đưa đến bên miệng của cô cưng chìu đút, anh thừa nhận anh không thể để cô chịu dù chỉ một chút xíu khổ cực nào.
Nằm giữa Thái Bình Dương quần đảo Hawai là một trong hai quần đảo nổi có diện tích lớn nhất, tổng cộng có 130 đảo lớn nhỏ, tổng diện tích 16650 km2, trong đó chỉ có tám đảo tương đối lớn con người có thể ở.
Trong tám hòn đảo đó của quần đảo Hawai, đảo Wahu không phải là đảo có diện tích lớn nhất, nhưng điều kiện về tất cả mọi mặt đều tốt, khai phá cũng tốt, cho nên trở thành một trong những đảo được chú ý nhất.
Lúc này đây đảo rất sạch sẽ, gió biển mát mẻ thổi qua rừng dừa cao vút trong mây, trên đảo nhiệt đới cây cối xanh tốt râm mát, bên bãi biển bờ cát trắng noãn, trong biển đá san hô đủ loại hình hài kỳ thú, những con cá nhỏ màu sắc sặc sỡ quẫy nước tạo nên đủ loại sắc màu, khắp nơi tràn đầy cảm giác tươi đẹp của biển nhiệt đới hoang sơ.
Vào giờ phút này, Thủy Băng Nhu đang ở khách sạn nghỉ ngơi trên bờ cát hưởng thụ không khí tinh khiết, cô ngước đầu, không hề muốn chút nào chui vào trong ô che nắng, muốn cứ như vậy nhắm mắt lại, đơn thuần hưởng thụ ánh mặt trời.
Hawai mặc dù là vùng nhiệt đới, nhưng khí hậu lại ôn hòa hợp lòng người, đắm chìm trong ánh nắng mặt trời một chút cùng không cảm thấy nóng, thậm chí có từng cơn gió biển thổi tới, làm cho người ta không nhịn được nghĩ muốn sống ở chỗ này, vĩnh viễn cũng không rời đi.
Cố chỉ mới tới nơi này không bao lâu, liền vô cùng mê luyến nơi đây.
Sáng sớm hôm nay sau khi ăn xong bữa sáng, Hoàng Phu Tuyệt liền mang cô tới cái chỗ này, hưởng thụ trời xanh biển biếc, cũng đồng thời hưởng thụ niềm vui tân hôn.
Gió ấm áp nhẹ nhàng thổi qua, thổi tung mái tóc dài mềm mại như lụa của cô, nhàn nhạt hương thơm trên người, cũng theo gió thổi về bốn phía, mấy người đàn ông người nọ nối tiếp người kia, muốn ngồi ở vị trí gần nhất với thiên sứ xinh đẹp kia, bọn họ ngửi được mùi thơm từ cô bay tới, mọi người đều mê mẩn ngưng mắt nhìn cô.
Bọn họ lớn như vậy cũng chưa từng gặp qua người nào có vẻ ngoài xinh đẹp như vậy, giống như thiên sứ.
Người đàn ông vừa rồi đi cùng cô ấy cũng an