
W X6 đỗ trước cổng nhà đúng giờ...nó đi ra và lên xe
-Trông em có vẻ mệt mỏi nhỉ,baby?Nhớ tôi đến thế sao?
Mới sáng ra mà đã ngã bổ ngửa rồi...sap lại có loại người tự sướng thành thành thần thế này chứ?
-...-nó mệt mỏi tựa đầu vào thành xe-không buồn trả lời
Thấy nó mệt Bảo Quân cũng không hỏi gì nữa,chỉ lái xe đến trường,...
-Eh,nhìn kìa.lợn biết bay kìa-cậu chỉ lên trời
Nó vô ý nhìn theo và 1 lẽ dĩ nhiên,nó bị kiss nhẹ vào má
Mặt lại đỏ bừng không điều kiện
-Học tốt nhé baby-cậu nói trong lúc nó nhảy khỏi xe ra ngoài tránh nguy hiểm chết người
Đi trên đường,nó lại gặp người nó không muốn gặp nhất lúc này...Nhật Huy
-Chào!-nó cười gượng gạo,cảm giác tội lỗi lại dâng lên
-Uhm.chào.tối qua chơi cui không?-cậu bình thản,ánh mắt vô cảm nhìn nó
-uh...tôi xin lỗi.
-Không sao mà...hôm nào đền cho tôi là được rồi-cười buồn
-Uh,chắc chắn rồi,thôi,tôi lên lớp trước đây-nó ngại ngùng khi đối diện với Nhật Huy và nhanh chóng chạy thẳng.
-Bây giờ...tới nói nói chuyện với tôi mà em cũng ngại nữa sao?-cậu lẩm bẩm khi nhìn theo nó đang phi với tôc độ tên lửa
Ngồi trong lớp mà đầu óc cứ trôi đi đâu đâu,chẳng thể tập trung được gì,đang gà gật thì điện thoại rung
1 new meassage from Phan Anh Tuan
"Chiều nay rảnh không darling?"
"Làm gì?"
"Đương nhiên là hẹn hò chứ gì,em là girlfriend của tôi mà"
"Tôi không phải"
"Có đấy"
"Không phải,tôi không phải là Hoàng Nguyên,chưa từng là cô ấy và sẽ không bao giờ là cô ây"
Một lúc lâu sau
"Đúng,em không phải là cô ấy,điều này mãi 3 năm trước khi em biến mất
tôi mới nhận ra,tôi yêu em vì em chứ chính em chứ không phải vì em giống cô ấy,bây giờ người tôi yêu là em chứ không phải Hoàng Nguyên"
"Nếu tôi nói không còn yêu anh nữa thì sao?
"Thì tôi sẽ làm em phải yêu tôi lần nữa"
Sao mọi chuyện lại rối tinh rối mù lên thế này nhỉ....chẳng biết đường
nào mà lần...tự nhiên sao lại thành mục tiêu tranh giành thế này chứ.
Ngột ngạt quá,nó bùng tiết lên sân thượng hóng gió và oan gia ngõ
hẹp,đụng ngay Nhật Huy đang ngủ ở đó.Rón rén định té đi nhưng bị giật
lại
-Đến rồi còn đi đâu thế/
-Tại thấy cậu đang ngủ nên không muốn làm phiền-cười trừ
Phải-cậu thầm nghĩ-tôi đang phiền chết đi được đây này mà tất cả là tại em đấy
Nó ngồi xuống bên cạnh cậu,thở dài
-Mệt sao?-cậu hỏi
-Một chút.
-Cậu thực sự thích Bảo Quân sao?
Nó nhìn sâu vào đôi mắt của Nhật Huy có gì đó thật bi ai,đáng thương và chua xót,cậu đang tự gạt mình mà nuôi hi vọng sao...
- Có lẽ-nó đáp nhẹ
Dù đã biết trước câu trả lời nhưng nghe chính nó thừa nhận cậu vẫn cứ
đau,cười chua xót cho chính mình...nó nhìn cậu mà lòng đầy tội lỗi,đừng
tốt với tôi như vậy Nhật Huy,nếu không,cậu sẽ đau khổ đấy ,đừng tốt như
thế,cậu làm tôi tội lỗi lắm cậu biết không
-Nếu cậu ta bắt nạt cậu cứ nói với tôi nhé,tôi sẽ xử cậu ta giúp cậu....và sẽ giành cậu từ tay cậu ta luôn-câu này nghĩ thôi nha
-Uhm.oke.-cười cười
Xin lỗi nhé Nhật Huy
Tôi sẽ không bỏ cuộc đâu...cho dù em có thích ai thì người cuối cùng ở
bên cạnh em chắc chắn sẽ là tôi,có chuyện gì xảy ra thì tôi vẫn sẽ mãi ở bên em...
Tôi giành lại em từ tay bất cứ ai....em chỉ được phép là của một mình Nhật Huy này mà thôi. Người ta thường nói
rằng những gì quá đẹp,quá hoàn hảo thì chỉ là ảo ảnh,những giây phút
hạnh phúc không bao giờ là vĩnh viễn....nhưng ít nhất khi đó họ cũng đã
có thời gian hạnh phúc,có kỉ niệm ngọt ngào để mà nhớ tới....nhưng tại
sao...có một số người lại phải chịu đau khổ ngay cả khi hạnh phúc cũng
chưa thực sự tới với họ chứ??????????
>>>>>o0o<<<<<
Những ngày qua có lẽ là quãng thời gian êm đềm nhất kể từ khi nó gặp Bảo Quân...nó chìm trong sự quan tâm đầy ngọt ngào của cậu....mọi thứ trôi qua bình yên...nó ước mọi thứ sẽ mãi như vậy(t.g:
nhưng nếu như thế thì đã không phải fic của ta*cười nham nhở*)...nhưng
thói đời trước khi giông bão nổi lên thì luôn có một ngày nắng đẹp.
... Đang trôi theo điệu nhạc của One in Million thì Bảo Quân gỡ một tai nghe nó ra và nhét vào tai mình...im lặng....
.
.
.
-Uhm...mai là sinh nhật tôi-Bảo Quân lên tiếng
OMG
Thật sao??? nó không biết (hoặc không nhớ)
Mà không biết là không có tội phải không?
Cười trừ
-Đâu có biết.
Cậu thở dài..lắc đầu ngao ngán...vò nhẹ mái tóc mềm mại của nó
-Haizzzz....thật chả ai như em cả,baby,đến sinh nhật người yêu mà cũng không nhớ....thế này thì tôi phải dạy dỗ lại em mới được
Ack,hắn định làm cái gì đây?
Cảnh báo cấp độ 1
-Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt cảnh giác đấy chứ-hắn cười vang-tôi đã làm
gì em chưa nào...-ngừng 1 tí- nhưng nếu em muốn thì tôi cũng không ngại đâu.-mặt hiện lên chữ đểu
Mặt nó đỏ gay
-Tôi...tôi...muốn cái gì chứ?-cố tình phủ nhận những suy nghĩ đen tối xuất hiện trong đầu vài phút trước
....
-Thực tình thì tôi cũng không muốn đâu,nhưng em lại phạm lỗi rồi...
Lỗi?
....
....
....
Lỗi gì chứ?0_o
-Tôi đã nói nếu em còn dám xưng tôi nữa là chết chắc mà.-hắn kết thúc nốt vế còn lại của câu nói
OH MEN....
GOD! HELP ME
NO WAY
Cảnh báo mức độ 5*rú còi ầm ầm*
Nó định đào tẩu nhưng kh