Duck hunt
Người Tình Giấu Mặt

Người Tình Giấu Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327322

Bình chọn: 10.00/10/732 lượt.

hưng mà người hiện tại đang ở đó với Tử Duệ là con đàn bà đó, thậm chí bọn họ còn có một đứa con gái.” Cô thống khổ nói.

“Bọn họ không có con, Thân Tử Duệ sẽ không bao giờ biết được hắn có một đứa con gái, bởi vì đứa bé đó sẽ không còn trên cõi đời này nữa.” Cô ta lạnh lùng cười, mím môi nhấp một ngụm rượu.

Khi mà cô biết Thân Tử Kiều cũng coi trọng cô ta, cô càng thêm thống hận và chán ghét cô ta, cô ta còn dám dò dẫm đến bên cạnh người đàn ông của Tư Mục, cô nhất định sẽ khiến cô ta phải chịu đựng hết thảy mọi thống khổ sau đó là biến mất khỏi thế giới này, như vậy mới hả cơn giận trong đầu cô.

“Chị, ý của chị là?” Tề Tư Mục nhẹ nhàng dùng tay xẹt qua cổ mình.

Tề Tư Di gật đầu, sau đó đem toàn bộ phần còn lại của ly rượu đổ vào trong bụng, Tề Tư Mục lộ ra một nụ cười đắc ý, đúng vậy, chỉ cần con gái của cô ta chết, không còn có chứng cớ chúng minh cô ta chính là cô gái đêm đó, như vậy Tử Duệ liền chỉ thuộc về mình cô. Cô nhẹ nhàng từ trên lầu đi xuống, từng bước từng bước, thế nhưng thanh âm giày cao gót vẫn cứ vang vọng.

Thân Tử Duệ nghe được tiếng giày của cô, ánh mắt bắt đầu hướng về phía cầu thang, mà thân ảnh của cô vẫn còn chưa có xuất hiện, giờ khắc này, tim của hắn hẳn là đang cuồng loạn lên, cư nhiên hắn lại mong đợi cô xuất hiện đến như vậy.

Thanh âm của giày cao gót một tiếng lại một tiếng đánh vào trái tim hắn, ánh mắt của hắn chăm chú nhìn về phía cầu thang, mong đợi đồng thời lại có chút khẩn trương, hắn chưa bao giờ có cảm giác trông ngóng sự xuất hiện của một cô gái như bây giờ, hy vọng lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng cô mặc lễ phục dạ hội.

Đập vào tầm mắt hắn chính mà một màu đỏ chói, cư nhiên cô lại chọn màu đỏ thẫm.

Từ từ thân hình của cô bắt đầu hiện ra, chân bị gấu váy che kín, nhưng lại khiến cô càng thêm chói lọi.

Trên người mặc một thiết kế váy cổ hình chữ V, làm cho bộ ngực cao vút đẫy đà của cô như ẩn như hiện, dây chuyền ngọc trai màu trắng đơn giản mà lại rất có sức quyến rũ , khiến cho toàn thân màu đỏ toát lên một tia mềm mại, thanh thuần, che lấp đi sự nóng bỏng của màu đỏ chói lọi, mái tóc cô đơn giản cột gọn lại sau gáy bằng một chiếc trâm cài xinh đẹp, lộ ra cần cổ ngọc ngà.

Kiều diễm mà không chói lóa, gợi cảm mà không dung tục, nhìn có vẻ bại lộ nhưng lại có chút thanh thuần cùng bảo thủ, là cô gái trong mơ của biết bao đàn ông, kiều diễm và thanh thuần.

Hắn lần đầu tiên cảm thấy phụ nữ mặc lễ phục màu đỏ mà khiến người ta mê ly, Đông Tây phương kết hợp với nhau, tơ lụa khiến cho vóc dáng của cô càng xinh đẹp mỹ miều.

Đây là lễ phục mới nhất do nhà thiết kế hàng đầu Paris thiết kế, được mặc trên người của cô, mà không thể nghi ngờ gì, khi cô mặc nó lên chẳng khác gì một người mẫu hàng đầu thế giới của một nhãn hiệu nổi tiếng.

Ánh mắt hắn gần như si mê, hắn không thể từ bỏ mà dời mắt khỏi cô, thậm chí có một khắc hắn muốn đem cô giấu đi, không bao giờ để cho bất cứ người đàn ông nào có thể thưởng thức được sự thẹn thùng cùng quyến rũ của cô.

“Thân tiên sinh, tôi đã chuẩn bị xong!” Cô từ từ bước tới trước mặt hắn, nói nhỏ.

“Xem như đầu tư cũng không tệ, ít nhất cũng không mất thể diện trong tiệc rượu.” Mắt hắn vẫn si mê, trong lòng lại càng thấy đẹp, nhưng mà lời nói lại vẫn khó nghe như trước.

“Cảm ơn, Thân tiên sinh!” Thanh âm của cô vô cùng bình thản, đúng vậy cô đã quyết định, 5 ngày 5 đêm này như là một con búp bê gỗ, cô sẽ thuận theo tất thảy ý nguyện của hắn, cho đến khi kết thúc, sau đó không bao giờ gặp lại nữa.

Sự nhu thuận bất ngờ của cô khiến hắn có một tia không vui, hắn ghét cô ngụy trang bình tĩnh như vậy.

Hắn vươn tay ra, nhẹ nhàng kéo cô đi, vô luận là phía sau, bên cạnh hay phía trước chỉ cần nhìn qua cũng thấy bọn họ như là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ.

Chiếc xe Lincoln dừng ở trước mặt một tòa biệt thự xa hoa, xem ra đây là một buổi tiệc của thế giới thượng lưu, những người lui tới không chỉ là thương nhân buôn bán bàn bạc làm ăn, mà còn có cả những kẻ buôn bán thể xác tới dụ dỗ.

Thân Tử Duệ phát hiện ra, cho dù là đi tới tiệc rượu náo nhiệt, thì nữ nhân ở bên cạnh hắn vẫn luôn luôn trở thành tiêu điểm.

Sự ồn ào của buổi tiệc khiến cho Ân Tịch không được tự nhiên, cô cảm giác được ánh mắt tất cả mọi người đều hướng về cô, là ánh mắt đố kỵ ghen ghét của nữ nhân, còn là ánh mắt bỉ ổ vô sỉ của bọn đàn ông thối tha.

Cô cảm giác mình như một con búp bê vải vậy, được thưởng thức cũng bị chỉ trỏ. Rất nhanh, có một đám đông chạy đến vây lấy hắn để chào hỏi, đàn ông trên thương trường , phụ nữ có đẹp mấy thì cũng bị gạt sang một bên.

Cô từ từ rời khỏi hắn, nháy mắt cảm thấy đói bụng, đúng vậy từ lúc xuống máy bay đến giờ, cô vẫn chưa có ăn uống gì, cô bây giờ, bụng trống rỗng, cảm giác có thể ăn hết cả một con trâu.

Cô không để ý tới thanh âm ồn ào xung quanh nữa, đi tới trước mặt nơi bày biện thức ăn, nhẹ nhàng lấy một ly nước trái cây cùng điểm tâm, mặc dù cô đang đói bụng muốn chết, nhưng là vì băn khoăn mặt mũi của Thân Tử Duệ, vẫn phải là giả bộ, ăn rất nhỏ nhẹ, nhưng mà trong người có bao nhiêu khó chịu, chỉ có cô mới biết.

Mặc dù cô