
ng tượng nóng bỏng nhất của anh. Những lọn tóc đen xoã ra trên tấm đệm lông chim ôm lấy gò má đỏ bừng và đôi môi hé mở ẩm ướt. Bộ ngực đầy đặn chín mọng và hồng hào bởi sự săn sóc hoàng toàng của anh. Ánh mắt anh lướt xuống phía dưới cơ thể cô, qua chiếc eo thon và chỗ lõm nhỏ tinh tế của rốn cô đến bộ hông đầy đặn và vùng nhạy cảm giữa hai đùi cô.
Không thể cưỡng lại sức quyến rũ thêm nữa, anh duỗi cơ thể cao gầy bên cạnh cô và chạm vào cô ở đó, tách đám lông mềm như lụa và cách hoa xinh xắn bên dưới bằng một ngón tay.
Portia run rẩy trước cái đụng chạm của anh.Lúc này cô là con mèo con của anh, rên ừ ừa và vặn vẹo bên dưới những cái vuốt thành tahjo của anh. Cô nhắm mắt lại khi những ngón tay dài và thanh nhã của anh chơi đùa trên cơ thể cô thậm chí còn tài tình hơn khi chơi trên những phím đàn piano, khơi lên một giai điệu của những tiếng rên rỉ của khoái cảm. Khi anh ngừng chạm vào cô, để lại cô ngấp nghé đỉnh cao của một vách đá kỳ lạ, cô chưa bao giờ cảm nhậm rõ cái chết như thế. Cô tưởng rằng mình sắp chết.
Cô mở mắt ra và bật ra một tiếng thở khi nhìn thấy mặt anh.
Julian không cần hình ảnh phản chiếu vẫn có thể biết răng nanh của anh đã dài ra hết, mắt anh rực lên với một ánh sáng xấu xa. Anh đưa chúng lên để đối diện với cô, không thể che giấu anh là ai hay ham muốn thiêu đốt của anh đối với cô thêm nữa.
Thay vì thu mình lại trong nỗi kinh hoàng như anh lo sợ cô sẽ làm, cô chỉ thì thầm, “ Anh có cần cho ăn không?”
Một nụ cười lười biếng cong trên moi anh. “ Ồ, anh định thế”.
Sau đó anh trượt xuống trên người cô trong những cái bóng lập loè do những ngọn nến hắt ra.
Khi miệng anh đi theo con đường những ngón tay anh chỉ dẫn, cẩn thận tuyệt đối để răng nanh không lagm xước da thịt mềm mại của cô, Portia cong người lên khỏi giường vào vòng kiểm soát của anh. Những cú đánh lưỡi linh hoạt của anh đưa cô đến khu vườn Eden nguy hiểm và tăm tối nào đó, nơi hai người có thể thưởng thức trái cấm mà không bị trục xuất khỏi đó. Anh vừa là quỷ dữ vừa là thiên thần, là sự cám dỗ và cứu rỗi, và cô biết anh sẽ không thoả mãn cho đến khi cô buông thả mình cho anh, cả cơ thể và linh hồn.
Cô nắm chặt tóc anh khi ham muốn rộn ràng xuyên qua cô trong những làn sóng tan chảy. Khi những là sóng đó nhấn chìm cô trong một cơn co thắt run rẩy của đê mê, anh dùng ngón tay thon dài nhất và mật hoa của cô để tiến vào sâu trong trung của cô, kéo dài trạng thái ngất ngây của cô trong sự bất tận tuyệt vời.
Khi cô run rẩy mở mắt ra, Julian đang lơ lửng bên trên và nhìn thẳng vào mặt cô, “ Em làm anh sợ mất một lúc. Anh nghĩ em có thể ngất xỉu lần nữa”.
Cô trao cho anh một nụ cười mụ mị và lơ mơ, cơ thể cô vẫn còn run lên với những cơn sốc sau đam mê. “ Em sẽ không để lỡ một phút nào đêm nay. Dù anh áp dụng bất kỳ trò dâm dục xấu xa gì trên cơ thể em, em cũng không ngất xỉu”.
Anh nhướng một bên lông mày với vẻ quỷ quyệt, “ Em thách anh ư?”
“ Em cho rằng em không thể ngăn cản anh nếu anh chọn cách tiếp nhận nó như thế”, cô nghiêm nghị đáp lại.
“ Tốt”, anh nói, ngồi xổm dậy và đưa tay ra phía trước quần. Thực tế là, nó gần như không thể chứa đựng anh được nữa.
Portia nắm tay quanh anh, lòng dũng cảm của cô trở nên nao núng, “ Có phải đã quá muộn cho em cư xử như một trinh nữ thẹn thùng và muốn anh thổi tắt nến không?”
Đôi mắt anh trĩu nặng với cả ham muốn và hối tiếc, anh đưa tay cô lên môi, đặt những nụ hôn ngọt ngào nhất trên mu bàn tay cô, “ Vì em, quý cô, anh sẽ thổi tắt tất cả mặt trăng”.
Portia gần như nuối tiếc yêu cầu của mình khi anh trượt khỏi giường và đi đến giá nến, đồng thời liếc trộm cô mọt cái cuối cùng qua vai. Khi anh tắt từng gnojn nến một, cô như uống vào vẻ thanh nhã uyển chuyển trong từng chuyển động của anh, những cơ bắp như điêu khắc trên ngực anh và vùng bụng phẳng cuồn cuộn của anh, miệng cô khô đi vì ham muốn. Khi cây nến cuối cùng tắt phụt và bóng đêm bao trùm họ trong vòng ôm che chở của nó, cô ngạc nhiên khi thấy rằng bóng tối chỉ làm cô mạnh dạn hơn. Khi Julian quay lại giường và ở trong vòng tay cô, cô liền với đến trước quần anh.
Anh rùng mình khi co giải phóng anh khỏi lớp vải chật chội, những ngón tay cô e thẹn chạy dọc chiều dài và bề ngang của anh. Trong bóng tôi, anh hình như kéo dài mãi mãi.
Cô khẽ bật ra mọt tiếng cười run rẩy, “ Không nghi ngời gì lần đầu tiên em lại đau. Nếu không phải đã xảy ra một lần trước đây, em thề rằng chuyện này là không thể”.
Anh áp lông mày của mình vào lông mày cô, “ Em đau bởi vì anh đã cư xử như một kẻ thô lỗ nhìn thấy người đàn bà đầu tiên của mình. Nếu anh tỉnh táo, anh có thể làm…để khiến em dễ dàng chịu đựng hơn”.
Cô ôm lấy anh, làm anh bật ra một tiếng rên từ sâu trong cổ họng, “ Chỉ cho em đi!”
Cô không cần phải hỏi tới lần thứ hai. Trước khi Portia có thể bắt được hoi thở của mình, anh đã tuột chiếc quần ra và họ trần truồng trong vòng tay nhau.
“ Julian?”
“ Ừm?” Anh lẩm bẩm, dùng cái lưỡi linh hoạt của mình để đùa nghịch một núm vú của cô khiến nó nhọn cứng.
“ Trước khi chúng ta tiếp tục, em có một lời thú nhận đáng kinh ngạc”.