Polly po-cket
Người Tình Bá Đạo

Người Tình Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325020

Bình chọn: 8.5.00/10/502 lượt.

n, lần này bao cao su lại bị Tô Ngưng phát hiện, vì đã có bài học, tôi cũng không bao giờ đi ra ngoài với Hoa Thần nữa, ra ngoài cùng anh khẳng định sẽ gặp Hạ Mộc Lạo, gặp Hạ Mộc Lạo sẽ có rất nhiều phiền toái, mặc dù tôi không đi trêu chọc hắn.

“ Hạ Mộc Lạo, hiện tại nên làm cái gì bây giờ?”

“ Nói không cần phải lôi cả tên họ tôi ra gọi như thế, phải thâm tình, hiểu không?”

Việc này chỉ Hạ Mộc Lạo mới có cách, nếu giờ phút này tôi mà cãi nhau với hắn, có lẽ việc này sẽ phát triển tới nỗi không thể cứu vãn được nữa. Nhịn nỗi bức xúc muốn đám hắn một cái xuống, buồn nôn gọi ra một tiếng:” Lạo, làm sao bây giờ?” ( ôi!chết mất )

Hắn vừa lòng cười cười, cúi xuống vành tai đang đỏ ứng của tôi,” Về sau ở trước mặt người khác cứ gọi tôi như vậy, với lại, hiện tại cô là người phụ nữ của tôi, đừng làm tôi mất mặt.”

Nghe xong lời nói của hắn, nhịn không được nổi giận, chỉ ngủ cùng một giường thôi mà, như thế nào lại có thể nói rằng tôi là người phụ nữ của hắn? Hung hăng dùng cánh tay đập thẳng vào bụng hắn, thanh âm theo hàm răng rít ra một câu;” Tôi không phải là người của anh, với lại, trước tiên giải quyết chuyện kia đi.”

Không ngờ, Hạ Mộc Lạo kêu ra tiếng:” Thiển Thiển, em mưu sát chồng nha?” ( siêu cấp vô sỉ, mặt dày………..nhưng ảnh đáng iu quá )

Tiếng kêu này thu hút hết ánh mắt của Tô Ngưng lẫn Hoa Thần lại đây, nghĩ muốn cách xa hắn ra một chút, ai ngờ lại bị hắn ôm chặt phía sau lưng.

“ Lạo, chú ý hình tượng.”

Hạ Mộc Lạo cắn lên cổ tôi, trong lòng vừa bực vừa tức giận, lạnh lùng quát:” Hạ Mộc Lạo, anh có để cho tôi yên không? Cút ra xa tôi một chút!”

Hắn từ cổ tôi ngẩng đầu lên:” Thiển Thiển, ngoan, đừng nóng giận.”

Lại rống ra tiếng:” Cút ra xa tôi một chút.”

Giọng hắn lộ ra vô hạn bất đắc dĩ:” Được được được, chỉ cần em không tức giận, anh nói, anh nói.”

Không biết hắn trong hồ lô muốn làm gì, tôi không giãy dụa, cũng không nói nữa.

Im lặng một lúc lâu, chỉ nghe thấy tiếng người hít thở, Hạ Mộc Lạo bày cái vẻ mặt chân thật nói:” Tô Ngưng, cậu hiểu lầm Hoa Thần rồi, hộp bao cao su kia là do tôi chuẩn bị cho hai người. Thiển Thiển vẫn đang học đại học, chưa nên sinh con, vì thế tôi thuận tiện chuẩn bị luôn cho hai người.”

Tô Ngưng tựa hồ không quá tin tưởng,” Vậy tại sao anh ấy không nói cho tôi biết là cậu chuẩn bị? Hơn nữa tôi phải bớt thời gian làm việc mới đến được, cậu như thế nào lại biết tôi sẽ đến?”

Tôi rốt cục cũng hiểu được ý câu nói “ Tô Ngưng rất mẫn cảm” của Hạ Mộc Lạo, cô ấy thực sự rất mẫn cảm, đã biết được bao cao su do đâu mà có, lại còn muốn chất vấn nhiều như vậy.

Cũng rốt cục hiểu được vì sao Hoa Thần không giải thích, nếu anh giải thích, chỉ sợ Tô Ngưng sẽ nói rằng anh che dấu, cũng ứng chứng với câu nói kia “ Giải thích là che dấu”.

Tôi gắt gao nắm lấy bàn tay Hạ Mộc Lạo đang đặt trên lưng, giống như bắt được cứu tinh, Tô Ngưng qúa sức mẫn cảm, nếu tôi có nói cái gì, lại sợ cô ấy càng thêm nghi ngờ. Chỉ có Hạ Mộc Lạo mới có thể giúp tôi, chỉ có hắn mới đủ năng lực làm việc này.

Hạ Mộc Lạo lơ đễnh nói:” Tô Ngưng, chũng ta đã quen biết bao nhiêu năm, cậu sẽ để Hoa Thần một mình rời Thẩm Phong sao? Cậu sẽ không đi theo sao?”

Tô Ngưng vẻ mặt xin lỗi nhìn về phía Hoa Thần, ôm chầm lấy lưng anh:” Thần, thực xin lỗi, em đã hiểu lầm anh.”

Hoa Thần thản nhiên liếc mắt quét qua tôi một cái, thấp giọng nói:” Được rồi, thu dọn tốt rồi chúng ta đi thôi.”

Tôi không hiểu ánh mắt thản nhiên kia của Hoa Thần muốn nói cho tôi cái gì, tuy rằng chỉ là thản nhiên lướt qua, nhưng lại khiến người ta cảm thấy kinh hồn bạt vía, quay về Thẩm Phong anh nhất định sẽ trách phạt tôi, nếu không có Hạ Mộc Lạo ở đây, có lẽ mọi chuyện thực sự đã bị lộ rồi.

Bờ biển Úy Lam, gió biển thổi thốc vào mặt, thực thoải mái, nhắm mắt lại tận hưởng cảm giác mát lạnh kia.

Đây là lần đầu tiên tôi được tới biển, ngay từ nhỏ, tôi đã luôn mơ ước rằng, nếu có cơ hội, khi tôi lớn sẽ đến lập nghiệp ở một thành phố biển, mỗi ngày tỉnh lại đều được nhìn thấy ánh mặt trời chói chang, nhìn thấy không gian bao la rộng lớn của biển rộng, buổi chiều, lúc thủy triều rút sẽ giấu kĩ mình trong bãi cát, khua chân vẫy vùng trong nước.

Lập tức cởi giầy, chân không đi vào trong nước. Trên bờ cát vẫn còn một ít vỏ sò sót lại, trong lòng nhất thời quá mức kích động.

“ Lạo, mau đến đây, có vỏ sò này.”

Tô Ngưng kéo tay Hoa Thần, trên gương mặt nở nụ cười hạnh phúc, cho dù là ai cũng không thể tưởng tượng nổi sáng nay cô còn hoài nghi Hoa Thần phản bội mình, nhưng nụ cười hạnh phúc kia lại khiến mắt tôi rất đau. Ảm đạm quay đầu lại, không nhìn bọn họ nữa.

Chưa tới hai phút sau, Hạ Mộc Lạo cũng đi chân trần xuống nước, đi tới bên tôi:” Cho anh xem.”

“ Ở bên kia.” Nhìn sang một hướng khác, dùng đầu ngón tay chỉ chỉ.

Hạ Mộc Lạo dị thường hưng phấn, nắm tay tôi chạy sang hướng bên kia.

Hai người lẳng lặng ngồi xổm trên bờ cát tìm vỏ sò mình thích nhất, vứt Tô Ngưng và Hoa Thần sang một bên.

Đột nhiên, nghe thấy Hạ Mộc Lạo kêu lên một tiếng;” Thiển Thiển, mau đến xem mấy cái vỏ sò có đẹp không này?”