The Soda Pop
Người Mẹ Vị Thành Niên

Người Mẹ Vị Thành Niên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327403

Bình chọn: 8.00/10/740 lượt.

Nghị Phàm dường như đối với những nữ nhân háo sắc như thế này sớm đã

miễn dịch, nên ngay cả nhìn cũng không liếc mắt một cái với hai khuôn mặt xinh

đẹp đang cười tươi rói kia, giơ tay chuẩn bị cầm lấy máy ảnh từ tay đối phương

. Máy ảnh đột nhiên bị một bàn tay từ phía sau đoạt lấy. . . .

“Tôi đến đây! Tôi chụp ảnh kỹ thuật so với anh ấy giỏi hơn!” Lâm Duyệt lớn

tiếng nói, đem tiểu Thư Tình hướng trong lòng Mạc Lặc Nghị Phàm đẩy vào, cố ý

đề cao âm lượng nói: “Bảo bối, để ba ba ôm con nha!”

Tiểu Thư Tình vô cùng hợp tác mà gật đầu, dang hai tay ôm cổ Mạc Lặc Nghị Phàm,

ngọt chết ruồi nói: “Mẹ ôm xong tới ba ba ôm, yêu ba ba!”

Hai mỹ nữ sửng sốt, tựa hồ thật không ngờ là Mạc Lặc Nghị Phàm đã có vợ con,

hai trái tim nhất thời nát vụn, vô cùng thất vọng.

Lâm Duyệt nhìn tiểu Thư Tình vụng trộm giơ ngón tay cái lên, cười gian chuyển

hướng hai cô gái xinh đẹp, ra vẻ mềm mại nói: “Hai vị không phải là muốn chụp

ảnh sao? Đến đây đi, kỹ thuật chụp ảnh của tôi rất tuyệt.”

Hừ hừ, dám ngang nhiên giành nam nhân của nàng ? Cho các

ngươi đẹp mặt nha! Ân. . . Tuy rằng trên thực tế Mạc Lặc Nghị Phàm không phải

là nam nhân của nàng. Bất quá hôm nay, trước mắt, ngay tại giờ khắc này, Mạc

Lặc Nghị Phàm là của nàng, nếu là của nàng, ai cũng đừng nghĩ đánh mắt đưa tình

với hắn! Đặc biệt mấy bông hoa dại ven đường này, bộ dạng so với chính nàng lại

còn đẹp hơn mấy chục lần!

Mỹ nữ nhìn nàng giả vờ tươi cười, xấu hổ cười gượng nói: “Ha ha, không cần, cám

ơn cô.” Nói xong giơ tay muốn cướp máy ảnh trong tay Lâm Duyệt.

“Vậy sao được. Để tôi!” Lâm Duyệt đem máy ảnh giơ lên cao, tránh đi móng vuốt

của mỹ nữ, cười tủm tỉm đùa giỡn nói.

“Thật sự không cần. . . , cám ơn!” Cô gái xinh đẹp mau khóc đến nơi.

“Duyệt Duyệt!” Mạc Lặc Nghị Phàm lớn tiếng kêu, chưa thấy qua cô gái nào tệ hơn

nàng! Lâm Duyệt thấy hắn bắt đầu có vẻ không vui, không thú vị thu tay, đem đồ

trả lại đối phương.

Mỹ nữ thu hồi máy ảnh, cảm kích lại thêm mê luyến nhìn Mạc Lặc Nghị Phàm liếc

mắt một cái, rất nhanh đã chạy đi. Nguyên bản tưởng cùng soái ca làm quen một

chút, không nghĩ tới đụng phải một cô gái khó chơi như vậy, ai. . . Vẫn là

buông tay đi!

Lâm Duyệt nhìn hai bóng dáng thương cảm mà chạy đi, cười ha ha, thời điểm cười

xong quay đầu lại, phía sau sớm đã không có thân ảnh Mạc Lặc Nghị Phàm cùng

tiểu Thư Tình. Đi đâu hết rồi?

“Mẹ. . . .” Thanh âm tiểu Thư Tình vang lên, Lâm Duyệt ngơ ngác quan sát bốn

phía, mới phát hiện Mạc Lặc Nghị Phàm đã ôm nó đi sang hướng khác.

Lâm Duyệt cuống quít đuổi theo, đi ở bên người Mạc Lặc Nghị Phàm, ngẩng đầu

nhìn hắn, có chút chua chua trêu chọc nói: “Nghị ca ca, không phải là anh đang

tức giận chứ?”

Mạc Lặc Nghị Phàm liếc nàng liếc mắt một cái, khó hiểu: “Anh vì sao phải tức

giận?”

Lâm Duyệt nhìn hắn quả thật không giống như là đang tức giận, bỗng giật mình

tròn mắt cười ha ha nói: “Tôi đem hai cô gái xinh đẹp kia cưỡng chế rời đi, anh

không thèm để ý?”

“Em cho rằng anh sẽ để ý sao?” Mạc Lặc Nghị Phàm hướng nàng

nhíu mày nói, lập tức dùng vẻ mặt cười mà như không cười quan sát nàng, mỹ nữ

đến gần hắn, nàng cứ thế đem người ta đuổi đi làm gì?

Lâm Duyệt bị hắn nhìn có chút không được tự nhiên, nàng cục cằn nói: “Vì sao

anh lại dùng ánh mắt này nhìn người ta? Người ta chỉ là tốt bụng giúp anh đuổi

đi hai con bướm phiền phức mà thôi,”

“Anh đây phải cám ơn em sao?”

“Ha ha, anh phải cảm ơn tôi có lòng dạ Bồ Tát.” Lâm Duyệt cầm lấy sợi tóc, trộm

nhìn hắn liếc mắt một cái, sau đó ngẩng đầu nói: “Bất quá người có tiền giống

như anh lại . . . .”

‘đẹp trai’ thế nào cũng không tình nguyện nói ra hai chữ này, ngừng một chút

tiếp tục nói: “Khẳng định có rất nhiều nữ nhân yêu thương nhung nhớ, cũng không

để ý đến hai cô gái này đi?”

“Em nghĩ nhiều quá.” Mạc Lặc Nghị Phàm nhìn nàng liếc mắt một cái lạnh nhạt

nói, đúng vậy, nữ nhân hắn muốn bao nhiêu có bấy nhiếu, nhưng là, cũng không

gần nữ sắc hắn lại nguyện ý bị cô bé trước mắt này thu phục, hơn nữa nàng đùa

vui xong liền đá hắn đi!

Đời này hắn chưa từng phải chịu sự uất ức như vậy! Hắn đã từng cố tình hết hy

vọng đối với nàng, mặc dù hoa bướm xung quanh rất nhiều nhưng muốn quên cũng

quên không được!

Lâm Duyệt vụng trộm lè ra một chút đầu lưỡi, gắt gao đi theo thân ảnh hộ pháp

của hắn.

Chơi một ngày, ngay cả cơm trưa đều là ăn trong Thế giới vui

vẻ, chỉ tới khi Lâm Duyệt cùng tiểu Thư Tình cảm thấy hết hứng thú, mới chuẩn

bị dẹp đường về nhà. Trở lại trên xe, Lâm Duyệt mệt mỏi tựa lưng vào ghế ngồi.

Tiểu Thư Tình vô cùng kích động nhìn sang nàng, lại nhìn sang Mạc Lặc Nghị

Phàm, lớn tiếng nói: “Lần sau con còn muốn đến chơi, con còn muốn ba ba cùng mẹ

đi với con!”

Lâm Duyệt gật đầu qua loa một cái, xoa tóc của nó, Mạc Lặc Nghị Phàm thấy nàng

mệt mỏi khởi động lái xe hướng về Bạn Sơn biệt thự. Lâm Duyệt nhắm mắt, nói:

“Nghị ca ca, phiền anh đưa tôi về nhà đi, cám ơn.”

“Mẹ, mẹ không cùng con và ba ba trở về sao?” Tiểu Thư Tình ngẩng khuôn mặt nhỏ

nhắn, lo lắng hỏi.

Lâm Duyệt hôn một cái trên trán nó, ha ha c