80s toys - Atari. I still have
Người Mẹ Vị Thành Niên

Người Mẹ Vị Thành Niên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327272

Bình chọn: 9.00/10/727 lượt.

lời này Lâm Duyệt có chút chột

dạ, nói thật ra, nàng thực rất nhớ tiểu Thư Tình, tiểu nữ oa kia bộ dạng cùng

bản thân nàng giống tới chín phần nha tuy rằng không phải là con gái của

mình, nhưng là kiếp này coi như là hữu duyên đi không phải sao ? Lại có cùng

khuôn mặt.

Nam tử đứng ở cửa không biết như thế nào cho phải, nhưng là trong lòng Lâm

Duyệt vẫn đang chờ Mạc Lặc Nghị Phàm xuất hiện, nếu hắn đến mở lời cầu xin nàng

ở lại, hắc hắc, nàng có thể cùng hắn đàm phán một vài điều kiện, dĩ nhiên tiếp

theo sẽ ở lại tòa nhà lớn này ngoạn nửa ngày rồi về nhà.

Quan trọng là, hiện tại nàng thực cần một lối thoát, cứ như vậy theo bọn họ đi

gặp Mạc Lặc Nghị Phàm, kia nàng thực là không có cá tính đi? Thật mất mặt đi?

“Các người nói cho cái tên sắc quỷ kia biết, nói là bà cô tôi muốn trở về!” Lâm

Duyệt giương giọng nói, trong lòng điên cuồng hô lên, các người nhanh đi nha!

Nhanh đi đem cái tên mê muội thần bí Mạc Lặc Nghị Phàm kêu đi ra nha!

Đang chuyên tâm suy nghĩ, ngoài xe đột nhiên truyền đến thanh âm từ tính mà ôn

nhu của Mạc Lặc Nghị Phàm: “Bảo bối, bọn anh vẫn luôn chờ em để ăn bữa sáng,

thế nào hiện tại lại không nhanh đi?”

Lâm Duyệt sửng sốt, nhìn cái người không biết ở nơi nào hiện ra Mạc Lặc Nghị

Phàm, trời ơi! Hắn thật đúng là xuất quỷ nhập thần, thật dọa người nha. Mà ngay

lúc đó tiểu Thư Tình từ ngoài cánh cửa xe đang mở rộng nhào vào cười hì hì hô:

“Mẹ . . . , mẹ rốt cục cũng đến thăm con nha, người ta rất nhớ mẹ nha.”

Lâm Duyệt cảm thấy rất vui vẻ, một tay lấy thân mình nho nhỏ của nó ôm ngồi ở

trên đùi, nhịn không được ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn nõn nà của nó hôn chụt chụt

mấy cái: “Thật vậy sao? Nhớ nhiều là bao nhiêu nha?”

“Nhiều như vậy .” Tiểu Thư Tình mở to hai cánh tay, không có dài hơn được bao

nhiêu, tóm lại chính là vô cùng vô cùng nhớ là được rồi!

Lâm Duyệt bị bộ dáng đáng yêu của nó chọc cho cười ha ha, giúp nó thu hai cánh

tay trở về, cười nói: “Được rồi, biết, mẹ cũng nhớ Thư Tình nga.”

“Yêu mẹ!” Tiểu Thư Tình lòng tràn đầy vui mừng ở trên mặt Lâm Duyệt cắn một

ngụm.

Mạc Lặc Nghị Phàm nhìn hai người bên trong xe vui đùa không thành bộ dáng ,

khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt, hoàn cảnh như thế này, là điều mà hắn vẫn

luôn khát vọng nhìn thấy. Đợi hơn hai năm, rốt cục cũng đợi được, tuy rằng. . .

Nàng đã quên hắn.

Hắn thực nhẫn nại chờ ở bên cạnh xe, nhìn chằm chằm khuôn mặt cười đùa thản

nhiên của Lâm Duyệt, hưởng thụ giờ khắc vui vẻ này.

Chính là ——, còn không có chờ hắn hưởng thụ xong, liền bị một giọng nữ mạnh mẽ

đánh gãy: “Uy! Không phải anh nói muốn mời tôi ăn bữa sáng sao? ! Làm sao còn

không có động dậy nha? !” Lâm Duyệt vẫn đang đứng ở trên xe không có xuống

dưới.

Mạc Lặc Nghị Phàm nhàn nhạt cười, ôn nhu nói: “Phu nhân mời xuống xe đi.”

Cừ thật, rốt cục đợi được hắn nói ra những lời này, Lâm Duyệt một tay ôm tiểu

Thư Tình, một tay ôm cái bụng đói đang kêu ùng ục, cố ý vênh khuôn mặt nhỏ nhắn

lên, hướng Mạc Lặc Nghị Phàm nói: “Anh muốn tôi. . . có thể , đáp ứng tôi ba

điều kiện.”

Nàng biết Mạc Lặc Nghị Phàm sẽ không dễ dàng như vậy mà nhường

nàng đi, sở dĩ, nàng muốn nắm lấy cơ hội, cố gắng vì bản thân tìm một con đường

để lui. Đỡ phải bị gây khó dễ cho bản thân cuối cùng còn không thể quay về.

Mạc Lặc Nghị Phàm nhìn chăm chú nàng, tìm tòi nghiên cứu xem có phải nàng đang

đùa giỡn cái gì hay không, miệng lại đáp ứng nói: “Em nói.”

Thoải mái như vậy ? Đây là điều mà Lâm Duyệt không nghĩ tới, nhìn lại hắn

nghiêm trang nói: “Thứ nhất, không cho phép hôn tôi, ôm tôi!” Điều này rất quan

trọng , bởi vì nàng biết người đàn ông này có niềm đam mê rất biến thái, chính

là thích hôn nàng.

Hai mắt Mạc Lặc Nghị Phàm khẽ nháy, điều kiện này. . . Rất khó đáp ứng, chỉ cần

nhìn thấy nàng, hắn sẽ nhịn không được muốn đi qua ôm nàng, hôn nàng, chính hắn

cũng rất khó khống chế. Lâm Duyệt thấy hắn trầm mặc, ráo riết nói: “Uy, anh có

đáp ứng hay không hả?”

“Anh tận lực.” Mạc Lặc Nghị Phàm cười tà nói ra ba chữ này, Lâm Duyệt tức giận

đến trợn trắng mắt, thế này gọi là cái gì đáp án? Muốn hắn tận lực hình như rất

khó đi?

Bất quá, nàng vốn không hi vọng gì hắn sẽ đồng ý với mình, vì thế, nói ra điều

kiện thứ hai: “Thứ hai, không cho phép đem tôi nhốt ở nơi này, tôi muốn đi lên

lớp, đi làm.”

“Anh tận lực.”

“Anh. . . !” Lâm Duyệt trợn tròn , trừng mắt nhìn hắn, xem ra mấy điều kiện này

hắn đều không thể làm được đi? Thật sự là tên đàn ông đáng giận, kia. . . !

Mạc Lặc Nghị Phàm tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng, tiểu thê tử thân ái của hắn,

chẳng lẽ nàng không biết bản thân đã lọt vào địa bàn của hắn sao? Cư nhiên còn

đáng yêu đến mức cùng hắn bàn điều kiện?

“Mẹ, mẹ ở lại cùng người ta thôi.” Tiểu Thư Tình nghe được Lâm Duyệt lại muốn

đi nữa , mất hứng đô đô cái miệng nhỏ nhắn, loạng choạng ôm cánh tay Lâm Duyệt

làm nũng nói.

Lâm Duyệt xin lỗi vỗ vỗ đầu nàng, dụ dỗ nói: “Bảo bối ngoan, tương lai mẹ muốn

làm việc lớn nha, bởi vậy nhất định phải đọc sách mới được nga, mẹ sẽ thường

xuyên trở về cùng con.”

“Nga.” Tiểu Thư Tình không can tâ