
trả lại cho Vương Hải Nhi.
“Này ?” Cô hoàn toàn sợ hãi, đã mất đi khí thế lúc truớc.
“Con gái, cậu ta là ai ? Cậu ta đúng là bạn trai con sao ? Con không cần tuỳ tiện tìm một người qua đường Giáp đến hù mẹ, nếu không mẹ sẽ nói ba con đánh gãy tay chân cái người qua đường Giáp kia”
Như vậy người qua đường Giáp cũng quá vô tội đi ?
Thân là con gái duy nhất của ba mẹ, nên Vương Hải Nhi rất hiểu biết cá tính và tính tình của ba mẹ. Tuy ba ba là trụ cột đứng đầu trong nhà, nhưng căn cứ vào nguyên tắc yêu vợ, thì phần lớn vợ nói gì thì ba ba nghe nấy, chỉ khi tính tình bướng bỉnh quật cường phát tác thì mười cái xe lớn đều không thể làm ba nhúc nhích.
Về phần mẹ, mặc dù mẹ hay lải nhải, luôn tuỳ hứng làm theo ý mình…hai điểm này là do ba cưng chiều quá mà ra…nhưng chỉ cần nắm được nhược điểm thì muốn thay đổi ý tưởng của mẹ còn dễ dàng gấp trăm lần so với ba ba.
“Mẹ, mẹ chưa từng nghe qua tên Liễu Kiệt sao ? Anh ấy là cha đẻ của sản phẩm Anyana, cũng là tổng giám đốc của công ty Anyana, không phải là người qua đường Giáp như mẹ nói a !” Cô cố ý nói ra Anyana hai lần, cũng không tin xuất ra chiêu bài này mà mẹ lại không chú ý.
“Anyana ?” Quả nhiên, ở đầu điện thoại bên kia bà sợ hãi kêu lên “Hải Nhi, vừa rồi con nói cái gì ? Ai là cha đẻ của Anyana, ai là tổng giám đốc Anyana ?”
“Liễu Kiệt nha”
“Ai là Liễu Kiệt ?”
“Chính là bạn trai con, không phải anh ấy vừa giới thiệu với mẹ rồi à ?”
“Con, ý của con là nói, nói…” Vương mẹ kích động lắp bắp “Bạn trai của con là tổng giám đốc Anyana, ông chủ của con, bộ dạng đẹp trai cao ráo, thông minh, có tiền, lại là tổng giám đốc độc thân hoàng kim…không, người đàn ông độc thân kim cương chứ ?”
Giọng nói cao vút của bà xuyên qua điện thoại, làm cho Liễu Kiệt nghe rõ ràng rành mạch, anh nhíu mày nhìn Vương Hải Nhi, vẻ mặt như muốn nói : nghe thấy chưa, anh là đàn ông độc thân kim cương đấy, làm cho cô buồn cười đánh nhẹ anh một cái.
“Mẹ, làm sao mẹ biết bộ dạng anh ấy cao ráo đẹp trai ? Đàn ông thành công trong sự nghiệp đều là các bác bốn mươi, năm mươi cả, còn có bụng bia, tóc trên trán lưa thưa vài sợi, có lẽ đây mới là diện mạo thật của anh ấy” Cô cố ý chê bai anh.
“Con gái a, tuy rằng mẹ ở miền Nam, nhưng cũng không phải là người lạc hậu, làm như mẹ không xem tin tức, tạp chí không bằng ? Mẹ đã xem ảnh chụp cậu ta trên báo, bộ dạng cậu ta rất tuấn tú, nhưng lại thật trẻ tuổi, hình như năm nay mới ba mươi hai tuổi mà thôi. Cậu ta thật là bạn trai con à ? Con thật sự kết giao cùng cậu ta sao ? Không lừa mẹ đấy chứ ?”
“Người lạc hậu sao ?” Liễu Kiệt nghe vậy cười như không cười nhìn cô, vì lúc trước cô không nhận ra anh.
“Con gái, cậu ta còn ở bên con không ? Đưa điện thoại cho mẹ nói chuyện với cậu ta một chút” Nghe giọng nói của anh vang lên, bà nhanh yêu cầu với cô.
Vương Hải Nhi hung hăng trừng anh một cái, lại đánh anh một cái vào ngực, mới đưa di động cho anh “Mẹ em muốn nói chuyện với anh”
“Bác gái, cháu là Liễu Kiệt”
“Liễu tiên sinh sao ?”
“Bác gái có thể gọi tên của cháu cũng được, không sao hết”
“Được, bác sẽ không khách khí nữa, Liễu Kiệt, vừa rồi cháu mời hai bác ăn cơm giờ còn tính nữa không ?”
“Thưa bác, đương nhiên vẫn còn ạ. Cháu chỉ không biết hai bác có vui khi cháu đón tiếp không thôi ?”
“Đương nhiên là được, nhưng tối hôm nay chúng ta đã có một bữa cơm rồi”
“Thế ạ ? Cũng không sao cả, lần khác cũng được mà bác”
“Liễu Kiệt”
“Vâng, bác gái”
“Bác không muốn nói dối cậu, thật ra bữa cơm tối này là thay Hải Nhi giới thiệu đối tượng xem mắt”
Liễu Kiệt nhíu mày trầm mặc không nói, giờ phút này anh không biết mình nên nói cái gì.
“Tuy rằng làm như vậy thì có chút băn khoăn với người ta, nhưng tối nay cậu có thể đi cùng Hải Nhi đến đó không, để cho người ta biết hai người đang kết giao ?” Đầu điện thoại bên kia vang lên giọng nói do dự của Vương mẹ.
“Được ạ” Anh không chút do dự lập tức trả lời, sau đó kiên định mở miệng “Cảm ơn bác gái, cháu sẽ đi cùng Hải Nhi đến đó”
Hải Nhi là của anh, ai cũng đừng mơ tưởng một bước đến gần cô !
“Tại sao anh lại đồng ý ?” Sau khi cúp điện thoại, Vương Hải Nhi liền nhíu mày nhìn Liễu Kiệt.
“Em chỉ muốn đi một mình ?”
Cô gật đầu.
“Chẳng lẽ em muốn xem mắt ?”
Cô liếc anh một cái “Căn bản là em không muốn đi”
“Em không để ý đến ba mẹ em sao ? Nghe giọng nói khí thế của mẹ em, thì nhất định bà sẽ ôm cây đợi thỏ ở dưới tầng một, đến khi đón được em mới thôi” Liễu Kiệt nghiêng đầu nhìn cô một cái.
“Em không có trong công ty, bà không đợi được sẽ tự động rời đi thôi”
“Em chắc chắn chứ ?”
Không, cô không chắc chắn chút nào cả.
Trên thực tế cô lo lắng nếu hôm nay ba mẹ không đón được cô, thì ngày mai sẽ tái diễn trò cũ, mà còn phô trương hơn nữa, có thể sẽ đi vào công ty tìm cô luôn ấy. Bà là khách hàng trung thành yêu mến sản phẩm Anyana, khẳng định bà sẽ không bỏ qua cơ hội tìm hiểu tình hình thực tế của công ty, hơn nữa bà còn biết chuyện con gái bà đang kết giao cùng tổng giám đốc Anyana….
“Tránh được nhất thời, không trốn được cả đời”
“Đương nhiên em biết đạo lý này, nhưng lại biết chết sớm