Teya Salat
Người Chồng Máu Lạnh

Người Chồng Máu Lạnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3213151

Bình chọn: 8.00/10/1315 lượt.

ng, đặt cô lên chiếc giường trong gian phòng nhỏ.

Sau đó ngồi bên cạnh, nhìn cô chằm chằm.

Trữ San, người phụ nữ hắn yêu cả đời, nhưng.. .Hắn thở dài một hơi,

đối với những gì cô làm, hắn không phải không biết, chỉ là hắn không

muốn ép cô, dù sao, là hắn đưa cô tới cạnh Vũ Nhiên, cũng khiến hắn rơi

vào mối quan hệ phức tạp.

Hắn đứng lên, đứng trước cửa sổ, tay vừa đưa vào túi quần mới nhớ, hắn đã không thể hút thuốc nữa.

Hắn dựa vào khung cửa, gương mặt lạnh lẽo lúc này lộ rõ sự tịch mịch thâm sâu, rõ ràng cô gái hắn yêu đang ở cạnh hắn, nhưng hắn vẫn thấy cô đơn, quay đầu nhìn Trữ San vẫn đang say ngủ, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp,

bộ dáng xinh đẹp như vậy, từ đầu tới cuối chỉ có thể dùng từ hoàn mĩ để

hình dung.

Hai tay hắn vòng trước ngực, tâm tư cũng không biết đi tới nơi nào.

Tô Lạc nhìn đồng hồ treo tường, sau đó đứng lên, đi về phía phòng

mình, cô mở hé cửa sổ ra, nhìn ra bên ngoài, từ sau ngày đó, cô chính là như vậy, cô biết, hắn không muốn gặp cô, cho nên, cô luôn ở đây, nhìn

trộm hắn.

Hôm nay, hình như hắn không về… Môi cô khẽ mím lại, ngồi ở tren

giường, cô nhắm mắt mình lại, không cách nào ngăn nước máy chảy xuống.

Duệ Húc từ trên xe đi xuống, vẫn là một bộ quần áo màu sẫm, dáng

người cao ngất tuấn mĩ, cho dù đứng lẫn trong đám người, vẫn không ai có thể bỏ qua sự tồn tại của hắn, đây là một bữa tiệc thương mại, hắn đi

vào, ngoài ý muốn, hôm nay hắn không có bạn nhảy.

Ánh mắt hắn quét qua một lượt, tay trong túi quần khẽ nắm lại.

Khi cửa ra, một đôi nam nữ từ bên ngoài đi vào, rất nhiều người biết họ, tổng tài mới của tập đoàn Ôn Thị – Ôn Vũ Nhiên, nổi bật nhất là

trong thời gian ngắn hắn đã lấn át được Duệ Húc, bên cạnh hắn là cô gái

xinh đẹp, chính là thiết kế đệ nhất của tập đoàn Duệ Húc, hơn nữa những

món đồ cô thiết kế, rất nhanh sẽ được tung ra thị trường… Đường nhiên,

còn có mối quan hệ tam giác giữa họ, dường như khiến người khác tò mò,

chẳng qua vì có hai người kia đều không thể đắc tội, cho nên bây giờ

không ai to gan dám nói lung tung.

“Xin chào, ngài Lê, không ngờ sẽ gặp được ngài ở đây, em nói có đúng không? Trữ San.” Ôn Vũ Nhiên cười tươi, ôm lấy eo Trữ San, xem nhẹ vẻ

mặt mất tự nhiên của Trữ San, cũng không phải là ngoài ý muốn gặp được

Duệ Húc, có thể nói, hắn là cố ý, cố ý đứa Trữ San tới bữa tiệc này, cố ý ở trước mặt hắn, biểu hiện sự ân ái của họ, bọn họ vốn là vợ chồng,

những điều này chính là Duệ Húc ban tặng.

Hắn không biểu hiện cho Duệ Húc xem vậy phải biểu hiện cho ai xem đây. Trữ San muốn tránh khỏi tay Vũ Nhiên, cuối cùng lại chỉ có thể nở nụ cười gượng gạo, sắc mặt Duệ Húc ngày một trầm xuống, khiến cô có dự cảm không tốt, mấy hôm trước cô mới từ chối yêu cầu làm bạn gái của Duệ Húc trong ngày hôm nay, mà hôm nay lại gặp hắn ở đây.

Đứng giữa hai người đàn ông, lần đầu tiên cô có cảm giác luống cuống.

Cô không biết mình phải làm gì bây giờ, cũng không biết phải làm sao cho đúng.

Cô chỉ biết cúi đầu, nụ cười ngày càng cứng ngắc, mọi người xung quanh đã bắt đầu chú ý tới bọn họ.

“Đúng vậy, đã lâu không gặp, ngày Ôn,” Duệ Húc còn tự nhiên hơn so

với trong tưởng tượng của họ, cũng rất bình tĩnh, chỉ là không ai biết,

chiếc ly trong tay hắn bị dùng sức nắm chặt, dường như muốn vỡ ra.

Không người đàn ông nào có thể chịu được người phụ nữ mình yêu bị người đàn ông khác ôm, hắn cũng thế.

“Sao hôm nay lại chỉ có mình ngài Lê thế này, phu nhân đâu?” Vũ

Nhiên biết rõ còn cố ý hỏi, ý tứ châm chọc ai cũng có thể nghe ra.

“Cô ấy không được khỏe cần nghỉ ngơi,” Duệ Húc lãnh đạm nhìn thoáng

qua Vũ Nhiên, khi lời nói ra, hắn cũng nhìn ra sự mệt mỏi trong mắt Trữ

San, viền mắt cô hơi thâm xanh, gần đây cô đã không được nghỉ ngơi tốt.

Cuộc chiên giữa hai người họ, không cần phải… Để một cô gái xen vào.

“Trữ San, hình như, ngài Lê rất quan tâm tới em, so với người là

chồng là anh đây còn quan tâm hơn, em không cảm ơn ngài ấy sao?” Vũ

Nhiên cố ý tới gần Trữ San, tay đặt ở eo dùng sức ôm chặt lấy cô, không liên quan tới yêu hay không yêu, chỉ là cuộc chiến giữa hai người đàn

ông, hắn cũng không có hào phóng nhìn vợ mình cùng một người đàn ông

khác yêu đương vụng trộm, liếc mắt đưa tình ngay trước mặt hắn, hắn

không nói, không có nghĩa hắn không biết.

“Đúng vậy, trước đây bọn em là bạn tốt mà,” Trữ San gượng gạo cười,

lần đầu tiên cô hiểu được, bị kẹp giữa hai người đàn ông sẽ khó khăn đến mức nào.

“Hai người từ từ nói chuyện, tôi ra hỏi thăm chủ bữa tiệc một

chút.” Vũ Nhiên liếc mắt nhìn Duệ Húc, sau đó buông eo Trữ San ra, bước

nhanh sang một bên.

Trữ San chỉ biết cười ngượng ngùng, cũng không biết bản thân đã lộ

quá nhiều phản ứng, những người bên cạnh đều nhìn họ với ánh mắt khác

thường, không phải ai cũng là kẻ ngu, chuyện giữa ba người họ, không

nói, không có nghĩa là không ai biết.

Trữ San cảm giác có rất nhiều ánh mắt đâm vào người cô, đứng ở đây thật khó chịu.

“Chúng ta đi thôi,” hắn thấy được vẻ mất tự nhiên của cô, liền xoay

người hướng về nơi vắng người đi tới, trên mặt hắn không lộ rõ cảm xúc,

nhưng tim hắn lúc này l