Old school Swatch Watches
Người Bên Gối Lạnh Lùng

Người Bên Gối Lạnh Lùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321804

Bình chọn: 7.5.00/10/180 lượt.

ậy, cô không làm được, cô thật không làm được!

Cô không thích bộ dạng giả dối của Phan Nghị!

Cô không thích, tuyệt không thích!

Cô cần chính là Phan Nghị thật lòng thích cô, không phải anh gặp dịp thì chơi

Vừa rồi Phan Nghị nét mặt dịu dàng với cô như vậy, làm được như vậy thật, khiến cho lòng cô sợ hãi rung động liên tiếp, nhưng cũng không tránh nổi ghen tị.

Anh…. Có phải hay không đã yêu người phụ nữ nào đó?

Anh…. Có phải đối với những người phụ nữ khác đều dịu dàng như vậy?

Đường Ngữ Thi cảm thấy khó chịu. Cô rõ ràng là vợ của anh, tại sao cô cảm giác một chút địa vị cũng không có, một chút tình cảm cũng không có?

Cô muốn anh yêu, muốn anh yêu cô! Cô muốn anh yêu…. Đây là hi vọng lớn nhất của cô, chẳng nhẽ, lại giống như hái sao không thể chạm vào được sao? Khóe mắt không tự chủ lại chảy ra nước mắt….

“Thi thi, mở cửa, Thi Thi”. Âm thanh Phan Nghị ở ngoài vang lên, nghe thân thiết như vậy, cứ dịu dàng như vậy, làm như ảo giác.

“Thi Thi, nhanh ra mở cửa, luật sư Vưu muốn vào”. Cô không có nghe lầm! Là anh đang gọi cô, anh chưa bao giờ làm như vậy, giọng nói nghe thật dịu dàng, tựa như mơ, không hề chân thật tí nào.

Cô không muốn để ý tới anh nhưng cô cũng không thể để luật sự bị sập cửa vào mặt.

Đường Ngữ Thi từ trên giường, lau nước mắt, từ từ mở cửa.

Luật sư Vưu vào tân phòng nhìn xung quanh, không biết tìm hiểu manh mối gì. Đường Ngữ Thi mờ mịt nhìn Phan Nghị, anh chỉ dùng ánh mắt lạnh lẽo nhắc nhở cô xong một lúc sau cũng chẳng thèm nhìn cô nữa.

Sắc mặt Đường Ngữ Thi trắng bệch, khẽ cắn môi, vẻ mặt : Không cần thì đừng dở trò!

Đường Ngữ Thi cảm giác như người câm điếc, nói không ra lời.

Luật sư Vưu nhìn mắt Đường Ngữ Thi, chỉ lấy tủ quần áo. “Không ngại cô có thể mở ra cho tôi xem một chút không?”

“Tôi….” Cô muốn lắc đầu, bởi vì bên trong chỉ có y phục của cô, nếu mở ra thì việc họ không chung giường sẽ bị lộ.

Phan Nghị không thích dáng vẻ giấu đầu hở đuôi của cô, trực tiếp giúp cô. “Không vấn đề gì”.

Luật sư Vưu mở tủ quần áo nhìn một chút, lại nhìn qua phòng tắm, hỏi thẳng Phan Nghị. “Trong phòng này có hai gối, nhưng trong tủ không có quần áo của anh, phòng tắm cũng không có khăn tắm với dụng cụ rửa mặt của anh, anh cũng không ngủ ở đây”.

Phan Nghị sớm đã đề phòng, không vội vã bày tỏ. “Mới được tiếp nhận công ty Phan thị, tôi loay hoay làm việc và nghỉ ngơi rất mệt, thường xuyên nửa đêm mới về, tôi sợ phá hỏng giấc ngủ của Thi Thi, cho nên mới tạm thời ngủ ở phòng khách”.

Anh nói xong mặt vẫn bình tĩnh, mặt không đỏ, hơi thở không gấp, giống như một người diễn xuất lão luyện, Đường Ngữ Thi thấy vậy liền cảm thấy sợ hãi, càng thấy khiếm sợ.

“Việc này đúng không?” Luật sư Vưu nhanh mắt đưa về phía Đường Ngữ Thi.

Đường Ngữ Thi nhìn thẳng vào con mắt Phan Nghị, trong mắt của anh rõ ràng có ý cảnh cáo cô khiến cô co rúm, không khỏi rũ mắt xuống. Chậm rãi gật đầu một cái.

“Tôi nghĩ, Phan tổng đã qua đời sẽ không hy vọng thấy chuyện này, hai người chia phòng ngủ thì không giống vợ chồng tí nào, Đường tiểu thư, có phải cô cảm thấy cuộc sống không hạnh phúc nên mới muốn có ý định ly hôn không?”

“Tôi….” Đường Ngữ Thi còn chưa kịp mở miệng giải thích, Phan Nghị đã đứng lên cướp đi quyền nói của cô.

“Dĩ nhiên không phải! Chúng tôi chia phòng chỉ là tạm thời, hiện tại ở công ty tôi đang nắm trong tay quyền vận chuyển buôn bán hàng hóa, khi nào có thể tôi sẽ chuyển về đây ở luôn”.

Đường Ngữ Thi nhìn anh, cái miệng nhỏ nhắn mở ra thật to, cơ hồ có thể nuốt cả một quả trứng.

Anh đang nói gì? Anh muốn nói chuyện về tân phòng ở?

Vậy… bọn họ sẽ… phải ngủ chung một giường, cùng một chăn bông sao? Đường Ngữ Thi vừa nghĩ tới, cả khuôn mặt đỏ lên, ngay cả cổ cũng ửng đỏ.

Luật sư Vưu không chú ý đến vẻ khiếp sợ của cô, gật đầu một cái. “Có thể thật sao? Tối nay có thể bắt đầu không?”

Đường Ngữ Thi muốn lắc đầu, nhưng Phan Nghị đã thay cô quyết định, “Không thành vấn đề”.

Nghe vậy, Đường Ngữ Thi cảm giác mình sắp xỉu. Anh làm sao có thể độc tài như vậy chứ, cứ tự tiện quyết định như vậy? Ít nhất cũng phải để cô thích ứng chút đã, hiện tại cô không thể nào tiếp tục được sự thật hai người sẽ chung giường chung gối với nhau….

Cô đã quen với việc ngủ một mình nha!

“Tôi sẽ không thường xuyên tới xem Đường tiểu thư ở đây có vui vẻ hay không, đây chỉ là nhiệm vụ Phan tổng giao cho tôi, hi vọng hai người sẽ không cảm thấy quấy rầy”.

“Không, tất nhiên là không rồi”. Phan Nghị miệng ngọt ngào nói. Ở trong lòng anh, anh sẽ không khỏi cảm thấy khó chịu việc như vậy nhưng mỗi bước đi không dễ dàng như vậy, anh cũng không phải là 1 người đơn giản, có thể để tùy ý định đoạt!.

Nếu không vì tài sản thừa kế, anh cũng sẽ bỏ rơi luật sự Vưu này.

Bố anh liền qua đời đã tìm ngay luật sư Vưu tới giám sát tình hình chung sống của anh với Đường Ngữ Thi, nếu anh khiến luật sự Vưu không hài lòng, càng có nguy cơ mất đi một nửa tài sản nhà họ Phan cho Đường Ngữ Thi.

Anh đang làm việc khổ cực trong công ty Phan thị như vậy, cô có thể thoải mái như vậy, nói gì anh cũng cảm thấy khó chịu, không đồng ý để cô quá dễ