XtGem Forum catalog
Ngu Cơ Lừa Chồng

Ngu Cơ Lừa Chồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322265

Bình chọn: 7.5.00/10/226 lượt.

ứt trong ngôi miếu đổ nát, tự sinh tự diệt?" Hắn mở miệng giễu cợt. Thật đúng là không phân biệt tốt xấu!

"Lúc ấy trên mặt nàng có một vết sẹo

rất kinh khủng, không phải bộ dạng như bây giờ đâu!" Trương Dũng thanh

minh cho mình, nếu bộ dạng nàng như vậy, bọn họ sao có thể vứt bỏ nàng

chứ?

"Cho nên các ngươi bị chơi xỏ, tự nhiên để Hỏa Ngọc Hành

được lợi!" Hứa Tông Lượng giận giữ nói. Chỉ cần nghĩ tới thứ đáng lẽ ra

là ở trong tay mình bây giờ người khác lại có, hận thù trong lòng càng

sâu.

Nhìn Hỏa Ngọc Hành dắt tay mỹ nữ rời đi, hắn nheo mắt lại.

Không sao cả, giống bảo bối một chút, như vậy sau khi mất đi mới càng

đau hơn.

"Hình như đại gia hận tướng quân thấu xương?" Trương

Nhân tò mò suy đoán, từ đầu đã lợi dụng danh nghĩa Hỏa tướng quân lừa

gạt buôn bán các cô nương, đưa người vào thanh lâu, đến vừa rồi thấy Hỏa tướng quân trên boong thuyền, đáy mắt liền tràn ngập hận thù khiến hắn

không nhịn được rùng mình.

Không biết giữa đại gia và Hỏa tướng quân có thâm thù đại hận gì.

"Không liên quan đến ngươi!" Hứa Tông Lượng khiển trách.

Hắn không chỉ hận Hỏa Ngọc Hành đến thấu xương, hắn còn hận hết tất cả người nhà họ Hỏa!

"Vâng" Trương Nhân vội vàng lên tiếng, bị sự hận thù trong mắt hắn dọa sợ.

"Đại gia, hai nữ nhân này hại Hiệt Tú Lâu bị niêm phong, hại đệ đệ

Trương Nghĩa của ta bị nhốt vào ngục, chúng ta nhất định phải khiến họ

trả giá thật đắt!"

"Trả giá thật đắt." Hứa Tông Lượng âm trầm nói.

"Tiếp theo chúng ta nên làm gì?"

"Hỏa Ngọc Hành chủ động nhận lệnh hoàng thượng đi tiêu diệt đạo tặc, ba ngày sau sẽ rời Kinh Thành, lần này ít nhất cũng phải một hai tháng, sau khi hắn rời đi, huynh đệ các ngươi phải đi xin hai vị cô nương đó tới làm

khách."

"Trương Nghĩa thì sao? Phải nghĩ cách cứu hắn ra ngoài chứ." Trương Nhân nóng lòng cho sự an nguy của đệ đệ.

"Không liên quan đến ta, các ngươi tự nghĩ cách đi." Hứa Tông Lượng làm như

chuyện đương nhiên: "Nhớ lấy, ta muốn mỹ nhân bên cạnh Hỏa Ngọc Hành,

còn Hạ Liên thì thưởng cho huynh đệ các ngươi chơi!" Nói xong, liền phất áo rời đi.

Trương Nhân và Trương Dũng cúi thấp đầu, giống như

tuân lệnh cung tiễn hắn rời đi, đợi đến khi hắn đi mới nâng người lên,

đáy mắt hai người đều không phục.

"Đại ca, tại sao huynh đệ chúng ta làm trâu làm ngựa cho hắn, hắn lại ngồi mát ăn bát vàng, chiếm lấy

mỹ nhân chứ! Chẳng lẽ đại ca phục sao?" Trương Dũng giận giữ nói.

"Ta dĩ nhiên không phục." Trương Nhân phẫn hận nói. "Trước kia là bởi vì

hắn có mấy dòng tiền dơ bẩn, có thể khiến huynh đệ chúng ta ăn hương

uống lạt, nhưng bây giờ Hiệt Tú Lâu đã bị niêm phong, hắn cũng cùng

đường, căn bản chúng ta không cần phải bán mạng cho hắn nữa."

"Không sai, nào có đạo lý bán mạng là chúng ta, hưởng thụ lại là hắn? Còn nói

chuyện cứu Trương Nghĩa không liên quan đến hắn, cũng không ngẫm lại xem ai là người bán mạng cho hắn!" Trương Dũng nắm quyền, rất bất mãn: "Hơn nữa đại mỹ nhân đó thật sự quá đẹp, tại sao lại để Hứa Tông Lượng độc

hưởng, huynh đệ chúng ta lại dùng chung Hạ Liên hả?"

Trương Nhân

không thèm để ý đến chuyện đó bởi vì hắn đã bị con tiện nhân Hạ Liên đá

phế rồi. Bây giờ hắn chỉ muốn báo thù, chỉ muốn giết bọn họ!

Hơn

nữa hắn muốn giết đại mỹ nhân kia trước bởi vì Hạ Liên rất bảo vệ nàng,

đây là cách trả thù lớn nhất với tiện nữ kia. Hắn muốn thưởng thức dáng

vẻ khổ sở của Hạ Liên, sau đó sẽ giết nàng.

Chỉ có điều, hắn sẽ không để Trương Dũng và Trương Nghĩa biết được tính toán của hắn.

"Nhị đệ, ta nhớ ngươi và Tam đệ lừa đại mỹ nhân và Hạ Liên từ Lạc Dương đến phải không?"

"Đúng vậy, họ đều là người Lạc Dương." Trương Dũng gật đầu.

"Vừa rồi Hứa Tông Lượng nói, ba ngày nữa Hỏa tướng quân sẽ đi Thần Vĩ sơn

phải không. Tuy nói là muốn đi trừ cường bạo nhưng cũng khó đảm bảo sẽ

không thuận tiện mang nàng về thành Lạc Dương, ngươi nói có đúng hay

không?" Trương Nhân suy tư.

"Nói cũng phải, nếu Hỏa tướng quân dẫn người đi thì chúng ta phải làm sao?"

"Chúng ta phải hành động trước khi Hỏa tướng quân lên đường." Nghĩ cách ẩn vào phủ tướng quân, vung đao giết họ, gọn gàng sạch sẽ, đơn giản hơn bắt

người nhiều. "Nhưng trước hết chúng ta phải cứu Trương Nghĩa ra, hắn có

thể giúp chúng ta thay đổi y phục, chúng ta sẽ dễ ẩn vào phủ tướng quân

hơn." Đêm khuya, giờ tý vừa qua, một bóng đen vội vã chui vào viện Hàn Phách, chạy thẳng đến thư phòng.

Trong thư phòng, ngọn đèn dầu vẫn đang đốt, ở bên ngoài, bóng đen giơ tay lên gõ hai tiếng vào cánh cửa, đẩy cửa lắc mình vào bên trong rồi đóng cửa

lại.

"Đại ca." Tiết Từ Phong tháo khăn đen che mặt, vội vàng đi

tới trước bàn. "Không xong rồi! Nha tử (người môi giới) Trương Nghĩa

được người cứu đi rồi."

Hỏa Ngọc Hành nhướng mày. Nha tử được người cứu?

"Chuyện khi nào?"

"Không lâu trước đây, khi đệ muốn tìm Trương Nghĩa hỏi chuyện mới phát hiện

thủ vệ ở nhà lao đã ngã đầy đất, đệ lập tức tiến vào tra xét, phòng giam Trương Nghĩa mở rộng, không thấy bóng dáng hắn đâu nữa."

"Đệ chạy vào nhà lao làm gì? Ta đâu có nói ngươi đến đó điều tra?" Hỏa Ngọc Hành chất vấn.

"Đó là bởi