Disneyland 1972 Love the old s
Ngoài Dự Đoán Của Mọi Người

Ngoài Dự Đoán Của Mọi Người

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324104

Bình chọn: 9.00/10/410 lượt.

tự giác mỉm cười, thật sự là so với mười đại khổ hình của Mãn Thanh còn lợi hại

hơn.

"Biết sai ở nơi nào chưa?" Nhiễm Ngạo còn chưa định buông tha tôi.

"Sai ở. . . Không nên đem lời nói thật trong lòng nói ra!" Nhìn trong mắt

nhiễm Ngạo ngưng tụ vẻ nguy hiểm, tôi nhanh cảnh cáo nói: "Khụ khụ khụ. . . . Không cho phép lại làm em ngứa, rất đê tiện! anh là một người khỏe

mạnh sao có thể khi dễ người bệnh như em đây?"

"Vậy em là bệnh nhân là có thể tuỳ ý khi dễ người khỏe mạnh như anh đây?" Nhiễm Ngạo cười hỏi.

"Đương nhiên! Ai kêu anh không có sinh bệnh?" Tôi đúng lý hợp tình.

"Tốt, anh đây liền cùng em làm bệnh nhân." Nhiễm Ngạo nhướng lông mày, mãnh liệt đem tôi kéo vào trong lòng, hướng tôi hôn lên.

Không dự đoán được anh sẽ đến chiêu này, tôi cả kinh, lập tức che cái miệng của anh: "Không thể, anh sẽ sinh bệnh."

Nhiễm Ngạo tươi cười xấu xa: "Như thế nào, đau lòng sao?"

Tôi thành thực đáp lại: "Thật không có, en chỉ là lo lắng nếu anh cũng bị

bệnh, ai bưng trà rót nước cho em, ai giặt quần áo làm cơm cho em đây?"

". . . . "

Bất quá tôi đây là lo lắng thừa, thân thể Nhiễm Ngạo thật sự cường tráng,

mỗi buổi tối đều ôm tôi ngủ như trước, hai người mặt đối mặt, cũng không thấy anh bị lây virus của tôi.

Bị cưỡng chế uống một đống thuốc, tôi rốt cục khỏi hẳn.

"Học tỷ, tôi thấy cô là người đầu tiên cảm vào mùa hè đấy." Vừa lên phòng làm việc, Hành Bình liền vây quanh trêu ghẹo tôi.

"Từ đó có thể biết tôi khác với nhiều người." Tôi hướng anh nháy nháy mắt.

"Uh. . . . Học tỷ, tôi còn chưa có ăn cơm trưa đâý." Hành Bình vỗ vỗ ngực,

đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, tin tức về Funeral chuẩn bị cho tốt chưa? Ngày mai sẽ giao."

"Cái kia . . . . Khả năng. . . Có lẽ. . . . Không thực hiện được ." Tôi cúi đầu nói quanh co.

"Không thực hiện được, không thể nào!" Hành Bình che đầu, không thể tin được:

"Hôm qua tôi ở trước mặt yêu nữ kia vỗ ngực nói, nói nếu chúng ta hoàn

thành không được công việc tôi liền cả đời vì cô bưng trà rót nước! Xong rồi! Cả đời tôi đây!"

Tôi giễu cợt anh: "Ai kêu cậu dễ dàng liền cùng cô ta tự định cả đời như vậy?"

Hành Bình mặt đỏ tai hồng đứng lên: "Ai muốn cùng loại phụ nữ này tự định cả đời?"

"Cậu kích động như vậy làm gì?" Tôi tò mò liếc anh một cái.

"Cùng cái loại phụ nữ này ở cùng một chỗ, tôi không kích động mới là lạ." Hành Bình vẫn mạnh miệng.

Lúc này, điện thoại của tôi vang lên, cũng không đếm xỉa tới dáng bộ dị thường của anh.

"Xin hỏi là Vệ Tịnh Nhã phải không?"

Đúng, cậu là là?"

"Tôi là Vô Thị của dàn nhạc F, còn nhớ rõ tôi không?"

"Là Vô Thị thật sao? Các ngươi không phải đi Pháp đóng phim sao? Sao lại

tìm chị?" Trong đầu hồi tưởng lại bộ dáng trắng trẻo của cặp song sinh

kia, thực để cho nữ yêu này thèm nhỏ dãi ba thước.

"chị Tịnh Nhã, chúng tôi có chuyện cầu xin chị hỗ trợ."

Nghe ra thanh âm có chút lo lắng, tôi cũng thu hồi khuôn mặt tươi cười: "Làm sao vậy? cậu đừng hoảng."

"Chị Tịnh Nhã, là như vậy, Funeral gần đây vẫn sinh bệnh, nhưng lại không

chịu cho người tôi chiếu cố, vừa rồi tôi gọi điện thoại đến nhà anh,

nhưng không có người nghe, chúng tôi thực lo lắng, nhưng hiện tại nhất

thời còn lâu mới trở về. Cho nên muốn nhờ chị đi xem một chút."

"A! Tôi đi? !" Không phải chứ, chính là đại nhân kia ban tặng, tôi mới có

thể ở trên giường giống cương thi nằm suốt một tuần. Hiện tại muốn tôi

lấy đức báo oán, là muốn tôi làm một trận đại khiêu chiến với nhân tính

sao?

"chị Tịnh Nhã, chỉ có chị có cái chìa khóa nhà anh, nhờ chị giúp đỡ." Vô Thị khẩn cầu nói.

"Này. . ." Nghĩ đến tính tình bất định của Funeral kia, tôi do dự.

Đột nhiên, bên kia có người đoạt điện thoại ,giật nói: "Tịnh Nhã tỷ, cầu

xin ngươi. Trở về chúng tôi mang cho ngươi túi LV mới nhất.

"Tốt, tôi lập tức đi!" Tôi một ngụm đáp ứng. Cổ nhân có câu: bởi vì tài tử,

điểu vì thực vong (người vì tiền tài, chim vì thức ăn)

Buông điện thoại, tôi lập tức thu thập đồ vật, xoay người đi về phía nhà Funeral.

Nhưng vừa đến cửa nhà thì tôi lại do dự.

Nếu Funeral không ở trong nhà, tôi tùy tiện đi vào như vậy, anh có thể kêu cảnh sát hay không?

Nhưng nếu anh thật là bệnh tình nguy kịch, tôi thật không thể là thấy chết mà không cứu được?

Ai, quên đi, liền vì LV mới nhất, đánh cược một lần đi.

Nghĩ đến đây, tôi đem cái chìa khóa cắm vào ổ khóa, cửa chính mở ra.

Đẩy cửa ra, tôi đã bị hoảng sợ. Chỉ thấy Funeral nằm ở trên sô pha phòng khách, không chút động tĩnh.

Đến gần nhìn thấy thật dọa người, chỉ thấy sắc mặt anh tái nhợt, toàn thân

nóng lên, môi đều bị nóng đến bong ra. Xem ra là đang phát sốt.

Tôi sốt ruột gọi anh: "Funeral! Funeral! Ngươi thế nào? Không nên làm tôi sợ."

Funeral nhắm chặt con ngươi, trong miệng thì thào nói cái gì.

"Cái gì? Anh muốn cái gì?" Tôi nhanh đem lỗ tai gần sát cái miệng của anh.

"Nước, cho tôi nước. . . . . ."

Tôi lập tức lấy chén nước, nâng anh dậy, chậm rãi giúp anh uống xong.

Tới lúc này, mày anh mới chậm rãi giãn ra ,từ từ tỉnh dậy

Sờ sờ cái trán anh, chỉ cảm thấy nóng muốn phỏng tay, tôi lắc lắc anh:

"Funeral, anh chờ một chút, tôi lập tứ