Nghịch Ngợm Cổ Phi

Nghịch Ngợm Cổ Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324530

Bình chọn: 10.00/10/453 lượt.

rồi, vậy đừng nên quấy rầy……”

Dương Thần Dịch lại ở đây hàn huyên cùng Phượng Thiên Vũ vài câu, thế này mới đi.

Những người này vừa mới rời đi. Long Phù Nguyệt liền nhảy dựng lên, kêu lên: “Phượng Thiên Vũ, ngươi……” Đang muốn mắng hắn vài câu hết giận, thuận tiện thuyết minh thân phận của mình, nhưng không ngờ vừa quay đầu lại, tự nhiên nhìn đến Phượng Thiên Vũ đã ngã xuống, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Đầu đầy mồ hôi ngã nhào. Khép hờ ánh mắt, giống như không còn thở.

Làm nàng kinh hoàng, nhất thời đem lời muốn nói nuốt trở về trong bụng. Nhảy qua gọi hắn: “Này này, ngươi làm sao vậy? Vừa mới rồi không phải tốt lắm sao?”

Vừa nói vừa lay lay hắn.

Phượng Thiên Vũ đã nhắm chặt ánh mắt, không nhúc nhích, khuôn mặt càng thêm tái nhợt.

Trời ạ, không phải là đã hôn mê chứ?!

Trong lòng Long Phù Nguyệt không khỏi vội vàng, vươn tay dò xét hơi thở của hắn, a a a a a a a a a a, không có hơi thở rồi!

Lần này Long Phù Nguyệt thực sự nóng nảy. Sư huynh không biết đi nơi nào, chờ hắn tới cứu đó là không có khả năng.

Nàng ở trong phòng đi lung tung một vòng. Đột nhiên nhớ tới môn tri thức học cấp cứu hiện đại.

Mặc kệ! Tốt xấu gì cũng nên thử một lần!

Nàng nhảy đến bên cạnh hắn, trước lấy tay để lên ngực và bụng hắn ấn nhẹ mấy cái, sau đó bóp mũi hắn, tiến đến gần miệng hắn, dựa theo cấp cứu hiện đại, miệng đối miệng mãnh liệt thổi mấy hơi thở.

Phương pháp này thực sự là rất hữu hiệu, vừa mới thổi hơn mười hơi, một ngụm cuối cùng này vừa mới thổi ra đi, Phượng Thiên Vũ sâu kín mở mắt ra, Long Phù Nguyệt cùng hắn mắt to đối đôi mắt nhỏ, vài giây đồng hồ, bỗng nhiên tránh xa ra.

Nàng vốn dĩ thổi hơi thổi đến choáng váng đầu hoa mắt, thấy thế lập tức sảng khoái tinh thần, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn hồng giống như quả táo, liên tục khoát tay nói: “Ta không phải phi lễ ngươi, ta là hô hấp nhân tạo…… Ừm, ừm, hô hấp nhân tạo.”

Trong mắt Phượng Thiên Vũ hiện lên một chút kinh ngạc. Phỏng chừng hắn còn không có nghe nói qua cái từ hô hấp nhân tạo này. Hắn liếm liếm môi, trên môi còn đọng lại hơi thở nàng ngọt ngào.

Thật đúng là hoài niệm. Đã lâu không được hôn nàng. Khó có dịp nha đầu kia bỗng nhiên chủ động như vậy, xem ra sau này cần choáng váng nhiều hơn……

Trong mắt của hắn hiện lên một tia sáng xảo quyệt, nhưng tia sáng này chỉ chợt lóe lên, Long Phù Nguyệt cũng không nhìn thấy.

Hắn nhẹ nhàng ‘ồ’ một tiếng, không nói nữa.

Không khí có chút xấu hổ cùng mờ ám, Long Phù Nguyệt nhìn hắn hơi hơi nhíu nhíu mày: “Ngươi —— Vừa rồi tinh thần rất tốt, tại sao bỗng nhiên lại ngất đi vậy?”

Trong lòng bỗng nhiên dâng lên một từ —— Hồi quang phản chiếu, hắn không phải là hồi quang phản chiếu chứ?

Phượng Thiên Vũ vừa thấy sắc mặt của nàng liền biết ngay nàng đang suy nghĩ gì. Không khỏi vừa bực mình vừa buồn cười. Thản nhiên nói: “Yên tâm, ta không phải hồi quang phản chiếu! Vị hoàng huynh kia của ngươi mới vừa rồi, ta là bất đắc dĩ mới thu xếp tinh thần, nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngồi ở đây mà thôi.”

Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ, nói: “Thương thế của ngươi đã như thế này, hoàng huynh ta cho dù đến đây, ngươi không ngồi dậy nổi cũng không có ai sẽ trách tội ngươi. Sao lại miễn cưỡng chính mình?”

Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên cười như ngọn gió xuân vừa mới phất qua: “Tiểu Nguyệt Nguyệt, nàng đau lòng vì ta sao?”

Mặt Long Phù Nguyệt vọt đỏ một chút, gắt một cái: “Tưởng bở! Ai đau lòng vì ngươi? Đại sư huynh thật vất vả đem ngươi cứu sống, cũng không thể cho ngươi dễ dàng rơi rụng như vậy. Vừa rồi sao ngươi bỗng nhiên bất tỉnh thế?”

Trong tâm Phượng Thiên Vũ thầm cười khổ, bỗng nhiên rất thất vọng.

Nha đầu này bây giờ đối với chính mình tốt, là vì sợ tâm huyết sư huynh uổng phí sao? Hay chỉ là áy náy?

Hắn vừa rồi bỗng nhiên ngất đi cũng không phải nội thương phát tác, hắn từ nhỏ tu luyện một loại Quy Tức Công, loại công phu này đối với tự thân trị liệu nội thương rất có lợi.

Hắn mạnh mẽ chống đỡ chờ hoàng đế Khai Dương quốc đi ra ngoài, liền rốt cuộc không kiên trì nổi, Quy Tức Công tự động bắt đầu.

Đây cũng là cơ năng bảo vệ mình của thân thể hắn một loại thủ đoạn hữu hiệu.

Loại võ công này càng động, tim đập hô hấp đều trở nên cực kỳ yếu ớt, giống như đã chết vậy.

Cũng khó trách nha đầu này lại hiểu lầm. Thế nhưng tự động đưa lên cặp môi thơm…… Hắn quyết định, công phu này vẫn là trở thành bí mật đi, không nói cho nàng.

Hắn ý xấu cười nhẹ một tiếng, trên mặt lại lóe ra sắc thái ưu sầu, thở dài một hơi: “Ôi, ta cũng không biết tại sao có thể đột nhiên lại hôn mê nữa. Chẳng lẽ —— Ta thật sự sắp giá hạc tây quy* rồi?”

(*_*) Chết.

Mặt hắn đầy hiu quạnh, ra vẻ ta đây sắp chết. Thương thế hắn vốn rất nặng, không cần giả vờ cũng rất giống.

Long Phù Nguyệt đang nhớ lại lời nói của đại sư huynh, tựa hồ là nói Phượng Thiên Vũ lúc nào cũng có thể chết. Trong lòng lộp bộp nhảy dựng, thậm chí có chút khủng hoảng, quýnh lên an ủi: “Không có việc gì, ngươi nghỉ ngơi cho thật tốt, nghỉ ngơi xong hẳn là không thành vấn đề.”

Phượng Thiên Vũ nhìn nàng, thở dài một hơi: “Nha đầu, nếu ta chết, tâm ngươi có thể sẽ đau đớn ha


80s toys - Atari. I still have