XtGem Forum catalog
Nếu Như Anh Yêu Em

Nếu Như Anh Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326240

Bình chọn: 7.00/10/624 lượt.

ó tôi phát hiện những vết tích của nụ hôn dày đặc đêm qua,

cảm thấy buồn nôn.

“Tổng Giám Đốc Sở, tôi đi trước đây!”



Tôi chưa kịp quan sát biểu cảm của anh, chỉ nghe anh nói: “Đồng

Đồng, cô ấy là Lưu Tân, đợi anh chút, anh quay lại ngay!”

Nói xong anh đã lao vào phòng với tốc độ nhanh nhất. Tôi vẫn

đần người đứng ở đó, anh đã mặc quần áo chỉnh tề chỉ trong vài phút, đuổi tôi

ra phía ngoài cầu thang.

Tôi lặng người ở đó, không biết nên làm gì?

Rất lâu sau đó, bên cạnh có người để túi rác ngoài cửa, tôi

mới tỉnh táo lại, lê đôi chân đang tê cứng, quay người vào nhà.

Tôi vào phòng tắm, xả nước tắm, dùng nước xả sạch thân thể,

nước mắt lặng lẽ rơi.

Ông trời ác độc, tự làm tự chịu.

Đây là báo ứng, người đàn ông này sau ba năm làm tổn thương

mình lại đưa mình vào tình huống bối rối này.

Tiểu Đồng Đồng, không thể trách người khác, chỉ có thể trách

chính mình.

Khi đến công ty, vừa ra khỏi cầu thang cảm thấy không khí

khác với bình thường, một Hải Luân luôn chào hỏi tôi từ xa khi nhìn thấy tôi lại

không mỉm cười như thường ngày mà cúi đầu xuống rất lạ thường.

Ban đầu tôi không để tâm lắm, đi đến nói chuyện với cô ta,

cô ta cười với tôi rất không tự nhiên, biểu cảm quái lạ.

Giám đốc Lý triệu tập cuộc họp gấp, mục đích là đã gần nửa

tháng trôi qua, để chúng tôi lấy lại tinh thần, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, vượt

định mức.

Tháng này vì tôi bong gân chân, tuy công việc mới bắt đầu

nhưng vài khách hàng của tháng trước đã bắt đầu giai đoạn chuẩn bị hợp đồng thậm

chí có một bản hợp đồng đã được đưa đến phòng luật sư thẩm định.

Vừa gọi vài cuộc điện thoại, Kiều Lỗi ở bàn làm việc bên cạnh

ngoái đầu sang: “Đồng Đồng, hôm nay không ra ngoài sao?”

Tôi gật đầu, “Đi ngay đây, cậu có xe thuận đường cho mình đi

nhờ sao?”

Anh ta cười ha ha: “Sáng nay mình không ra ngoài, công ty có

xe, nhanh lên không sẽ phải tự ngồi xe số 11.”

Tôi gật đầu. Mới đầu thu nhưng thời tiết vẫn oi nóng, thường

có nắng to, không cẩn thận sẽ bị nám.

Phòng kinh doanh vì thường xuyên có điện thoại nên được sắp

xếp phòng làm việc rất rộng, khi ra khỏi công ty phải qua sảnh lớn kiểu mở.

Vừa đến cửa thang máy nghe trong văn phòng hành chính, có

người bất mãn hỏi: “Fax của phòng kinh doanh sao lại ở đây?”

Tôi thấy Hải Luân lập tức dựng tai lên, chạy nhanh đến quầy

lễ tân.

Fax của phòng kinh doanh? Khi ngẩng đầu lên tình cờ bắt gặp

ánh mắt của Hải Luân.

Hôm nay, cô ta sao vậy, sao nhìn tôi kỳ lạ? Tôi dừng chân.

Lúc này cô ta đã chạy thẳng vào phòng kinh doanh, như có việc gì rất gấp.

Tôi nghĩ, sau đó đi về chỗ làm việc của phòng hành chính,

tìm thấy Lưu Kiệt hỏi: “Lưu Kiệt, vừa có fax của phòng kinh doanh sao?”

“Hải Luân đã đưa đến phòng kinh doanh rồi. Sau này trực tiếp

fax đến phòng kinh doanh, công việc chúng tôi rất bận, không có thời gian đưa

giúp cô.”

Tôi cười ha ha: “Tôi không chắc là của tôi, fax gì? Nếu là của

tôi, đợi khi về mời cậu ăn kem.”

Lưu Kiệt ngẩng đầu lên, đẩy đẩy gọng kính trên sống mũi,

chép chép miệng trêu tôi: “Được, phải ngon đấy, tôi sẽ chờ. Hình như là hợp đồng

của Trung tâm Thương mai Thanh Hoa đã bị Hải Luân mang đi, là của cô phải

không?

Trung tâm Thương mại Thanh Hoa không phải là khách hàng của

tôi sao?

Tôi gật gật đầu: “Ừm, là của tôi!”

Trong lòng tôi bức xúc, không kịp nói nhiều hơn, quay về

phòng kinh doanh.

Khi đi ra tình cờ chạm mặt Hải Luân.

“Hải Luân, cậu vừa cầm fax của mình?” Nhìn ánh mắt của cô

ta, tôi đi thẳng vào vấn đề.

“Không có.” Lúc này cô ta vẫn bình tĩnh, bộ dạng không muốn

nói nhiều, nhấc chân định bước đi.

Hoài nghi trong lòng tôi càng lớn, kéo cô ta nói: “Nhưng Lưu

Kiệt nói là fax của bên Thanh Hoa, là cậu cầm đi mà?”

Mặt cô ta đỏ lên, sau đó tỏ bộ kinh ngạc: “Thanh Hoa không

phải khách hàng của Kiều Lỗi sao? Mình đã đưa cho anh ta rồi.”

Cái gì? Đùa gì thế?!

Thảo nào hồi sáng Kiều Lỗi muốn đuổi tôi đi, hóa ra là muốn

ngồi không ăn bát vàng, cướp khách hàng của tôi.

Đã nghe mọi người đùa Hải Luân và Kiều Lỗi đang yêu nhau,

xem ra tin này là thật.

Lòng người ác độc.

Nhớ lúc từ Thanh Hoa về, anh ta còn chế nhạo tôi, khách hàng

này bao nhiêu năm nay rất khó tính, căn bản không có hy vọng. Không ngờ giờ

khách hàng này có ý muốn hợp tác, anh ta lại giở trò.

Khi tôi đi vào, Kiều Lỗi đang xem bản hợp đồng. Thấy tôi

vào, cậu ta giật mình.

“Kiều Lỗi, bên Thanh Hoa là khách hàng của mình, bản hợp đồng

này là của mình.” Ngay cả kẻ ngốc cũng nhận ra tôi đang tức giận. Ban đầu Kiều

Lỗi biểu cảm không tự nhiên, nhưng cười rất nhanh: “Đồng Đồng, khách hàng này

mình cũng đã từng liên hệ, trước đó cũng đã từng tiếp xúc với nhiều người, cậu

không thể vì cậu đến công ty, mình đưa danh sách cho cậu mà cậu ngồi hưởng lợi!

Mình biết tháng trước cậu không có doanh số, nóng lòng nhưng trong công việc cần

dựa vào thực lực, không có ai giúp đỡ ai.”

“Mình dựa vào thực lực, khách hàng này mình đã tiếp xúc bốn

lần, rất nhiều lần sửa đổi phương án, tháng trước còn gặp mặt với phụ trách bên

họ, cậu liên hệ lúc nào?”

Tranh luận giữa chúng tôi kinh đ