
, những gì đáp lại tình cảm của anh chỉ có vậy thôi sao?
- Anh là người vô lý hết sức, trong lúc em đã bảo với anh, em không còn gì để nói với anh, không muốn gặp anh, không muốn liên lạc với anh. Em nghĩ anh phải hiểu những điều em nói chứ?
- Anh đã yêu cầu một câu trả lời...
- Vậy thì bây giờ em trả lời anh rồi đó. Không có chút hi vọng gì ở chuyện này cả, kết thúc tại đây đi.
- Anh chỉ muốn hỏi em một câu, mong em hãy trả lời anh thật lòng, được chứ?
- Được thôi, anh hỏi đi.
- Trong thâm tâm em, có bao giờ em dành cho anh một chút tình cảm hay chưa? Có bao giờ em nghĩ nghiêm túc về những tình cảm anh dành cho em hay chưa?
Em cắn môi, nhìn tôi một chút. Một thoáng lưỡng lự trong ánh mắt em...
- Trả lời anh, thật lòng, có được không?_tôi gần như hạ mình cầu xin em, sao bây giờ trong mắt em, tôi nhỏ bé và yếu đuối đến như vậy?
- Chưa, chưa bao giờ cả, vậy được chưa?
- Phũ phàng đến thế sao em? Một chút cũng chưa bao giờ?_dù là một câu nói dối thôi cũng không thể thốt ra khiến tim tôi nhẹ nhàng hơn được hay sao? Có cần phải tuyệt tình đến như vậy không?
- Anh yêu cầu em nói thật..._em quay mặt đi nơi khác không nhìn tôi
- Anh không tin, sau những gì anh đã làm...anh biết rằng em giận anh, vì những gì anh đã gây ra, em biết em không tin anh, vì anh đã không chân thành...anh đã nói ra tất cả, em không thể tha thứ được hay sao?
- Em không còn nghĩ tới chuyện tình cảm nữa, anh không hiểu sao?
- Vậy sao, em lại nhận lời đi chơi với Quân? Tại sao hai người lại gần gũi thân thiết thế? Em đang muốn cho người ta cơ hội đúng không?_đúng, tôi đang ghen, thực sự ghen tức với những gì đang thấy trước mặt tôi, tôi cần một lời giải thích chính đáng, dù cho tôi không là gì cả
- Vì anh ấy là bạn, và anh ấy đang cố gắng giúp đỡ em để em khỏi ngã, không có ý gì khác. Nhưng tại sao em lại phải giải thích chuyện này với anh chứ?
- Em thích Quân rồi đúng không?
- Em đã nói rồi, em không muốn giải thích gì với anh cả. nếu anh chỉ muốn nói vậy thì em đã trả lời xong hết rồi đó, em không muốn nói gì nhiều với anh, không muốn cãi nhau với anh. Bạn em đang chờ, em đi trước đây.
- Nhưng anh đang rất khổ tâm. Em thử một lần đứng vào hoàn cảnh của anh đi. Em cũng đã từng yêu một người rồi mà, tại sao em không hiểu cảm giác chờ đợi một người, níu kéo một người là như thế nào?
- Sau tất cả những gì anh đã đối xử với em sao?
- Anh biết, anh rất có lỗi, nhưng anh chỉ mắc một lỗi duy nhất đấy thôi, anh đâu có làm gì sai nữa đâu? Con người ai chẳng mắc sai lầm, em không thể đừng suy nghĩ tới điều đó được sao? Bây giờ cảm xúc trong anh dành cho em, thứ tình cảm anh dành cho em, là thật, không dối trá. Không hề có sự đùa nghịch hay qua đường trong đó, em không hiểu sao? Anh phải nói như thế nào nữa em mới tin anh được? Anh thật sự chỉ muốn phát điên lên khi nghĩ về em thôi. Tha thứ cho anh, một lần này, có được không Vy?
- Tại sao anh phải hạ thấp bản thân mình như thế nhỉ?
- Vì...anh yêu em...anh cần em...
- Yêu à? Vậy bây giờ nói anh đừng yêu em nữa, mà ghét em đi, anh làm nổi không?_nàng cười mà giống như đang găm dao vào tôi vậy
- Anh không...
- Ừ, vậy anh thử nghĩ xem, làm sao em có thể đang gét anh mà vì những lời anh nói lại có thể yêu anh được, đúng không?
- Vy à..._không còn biết nên nói gì nữa
- Em đã thẳng thắn rồi đó...
- Anh không cần em phải yêu anh ngay bây giờ, không bảo em phải chấp nhận anh...chỉ mong em tha thứ và cho anh cơ hội được làm lại từ đầu, để anh có thể quan tâm em, lo lắng cho em, có được không Vy?
- Thôi đừng nói thêm bất cứ lời nào nữa. Ừ, em đang dối lòng, thực sự, đúng, em có một chút tình cảm với anh, có suy nghĩ về anh...nhưng bây giờ, thứ niềm tin đó vỡ vụn cả rồi. Em đã làm gì sai? Em đã gây nên tội tình gì? Tại sao ai cũng muốn làm em tổn thương? Tại sao ai cũng trêu đùa với em? Em làm gì chứ? Đối với anh, có thể tình yêu nó không là cái gì, nhưng với em, nó là điều em rất thiêng liêng. Nếu bắt đầu chỉ là sự vui đùa, thì có tiếp nối cũng sẽ đi đến kết thúc mà thôi. Em là con gái đấy, nhưng mà em mạnh mẽ hơn những gì anh biết, em có thể bắt đầu thì em cũng có thể kết thúc. Anh không là cái gì hết. Anh nghĩ rằng chỉ đơn giản anh làm trò để em vui, em tin chắc anh là tay sát gái tầm cỡ, những trò anh đã làm với em, anh cũng đã thử với những đứa con gái khác rồi đúng không? Anh bỏ tiền ra để mua tình yêu à? Với người khác thì đó có thể là niềm hạnh phúc, tự hào vì chàng trai của họ thật ga lăng, sẵn sàng chơi ngông. Em không phải là đứa con gái như thế, anh hiểu không? Người yêu em không cần đẹp trai, giàu có, không cần chiều chuộng em, chỉ cần biết quan tâm em từ những hành động rất nhỏ. Em không cần nói nhưng có thể hiểu em đang muốn gì. Anh bảo anh thật lòng, được bao nhiêu? Những gã công tử con nhà giàu như anh, em không dám với tới đâu...anh đi đi, buông tay em ra được rồi đấy. Những thứ không thuộc trong tầm tay của mình thì có cố với chừng nào, càng xa xôi ngần ấy...xin lỗi anh...
Em bước đi. Tôi đứng lại.
Khoảng cách ngắn ngủi nhưng lại xa xôi quá, đưa tay ra cũng không th