Old school Easter eggs.
Nàng Công Chúa Trong Thới Giới Vampire

Nàng Công Chúa Trong Thới Giới Vampire

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329280

Bình chọn: 7.00/10/928 lượt.

u người đến nên những người chịu

trách nhiệm bố trí vị trí chỗ ngồi cho mọi người sẻ chuẩn bị chỗ ngồi

khá nhiều.

Bên phải dành cho vam của AU (bạch lâm), bên trái dành cho vam của EU (hắc lâm).

Bên phải gồm các gia tộc: Hwang tộc, Song tộc, Lee tộc, Kang tộc, Thái tộc

Bên trái gồm các gia tộc: tộc Bonaparte, Cầu tộc, tộc Tudor, tộc Caster.

....

Trong phòng chờ của học viện Ireland, ai cũng túm tắt luyện tập và chuẩn bị,

Hong và Bo từ lúc gặp nó tới giờ luôn luôn đi cùng nhau, tập cùng nhau

và ăn cùng nhau, quan hệ ngày càng trở nên tốt, gần đó Tea Hin đang lo

lắng ngồi đợi Yun, ko thấy bóng dáng anh đâu, ko đợi nữa anh bỏ ra ngoài tìm vừa ra tới cửa...

"Rầm"

Hai cái bóng va chạm nhau văng ra, lộm cộm Tea Hin bò dậy do trong người

đang bực bội nên cái tính hiền lành bay mất tiêu, nhìn cô gái đang từ từ đứng dậy anh quát. -Cô đi đứng kiểu gì vậy hả?.

Ko nói gì, cô gái phủi đi những hạt cát bám trên người rồi ngước lên nhìn Tea Hin. -Xin lỗi... tại tôi gấp..!.

-Xin lỗi là được sao?. Mặc kệ lời xin lỗi của cô gái Tea Hin tiếp tục quát.

-"Tên này... bị cái gì vậy trời..???". Khuôn mặt của cô gái ngày càng khó

coi, tối đi. -Bây giờ anh muốn gì hả... định ở đây ăn vạ à... tôi bận... tránh ra..!. Đẩy Tea Hin sang một bên cô đi vào trong một cách dững

dưng trong khi khuôn mặt của Tea Hin ko mấy tốt.

-"Con nhỏ này... hừ....". Hậm hực Tea Hin bỏ đi thật nhanh, chạy ra bãi biển

Bước lại gần hai người đang cười nói với nhau, cô gái khi nãy hơi cúi nhẹ đầu. -Chào hai vị.

Ngước nhìn cô gái trước mắt Tea Hin cùng Hong bất ngờ bật dậy đồng thanh. -Uyên nhi..?... sao lại ở đây.

Cười nhẹ. -Cung chủ có việc cần gặp hai vị..!.

-Tara...?. Tiếp tục đồng thanh.

-Vâng... à tôi có việc cần nhắc hai vị... cung chủ ko phải tên "Tara" mà là...

ùm... thứ lỗi vì tôi ko thể gọi thẳng tên người nên hai vị hãy tự hỏi

người đi ạ..!. Lễ phép Uyên nhi nói.

-Anh Yun... thì ra là ở đây... anh mau quay về đi... cuộc thi sắp bắt đầu rồi..!. Thở gắp vì mệt Tea Hin hối Yun.

-....

Ko trả lời, anh im lặng, mắt nhìn về một hướng vô định trên nền trời xanh

thẳm, lâu lâu hình ảnh của nó đang cười với anh lại hiện ra.

-Anh... bây giờ ko phải lúc để đau buồn... nếu anh thật sự yêu chị ấy thì hãy

thắng cuộc thi lần này... ko phải chị ấy đã bỏ ko ít công sức vào đợt

luyện tập của chúng ta sao...!.

-...

Vẫn im lặng nhưng thật sự trong tâm trí anh lại hiện về những hình ảnh nó

cầm chiếc laptop màu trắng chỉ dậy mọi người, tim anh lại đau nhói, quay người anh bước đi, Tea Hin đi theo.

-Tara... cậu ở trong đó hả?. Nhìn vào cái bóng bên trong màn trắng Hong hỏi.

-Hong... .Tiếng nó từ trong vọng ra, nhỏ, rất nhỏ đủ để Hong đứng gần nghe thấy.

Khẽ liếc qua bốn người đàn ông đang đứng ở bốn góc rồi nhớ ra gì đó. -À phải rồi... tên thật của cậu là gì vậy?. Hong tròn mắt hỏi.

Uyên nhi bước lại ra dấu cho bốn tên lính tránh chỗ và lấy hai cái ghế ra

đặt cạnh chỗ nó những ko hề rén màng lên rồi bỏ đi làm nhiệm vụ của

mình.

-Tử..Y

-Tử Y..?!... woa... tên cậu đẹp thật..!.

-Nhưng mà cho tớ hỏi cái này nha..!. Đưa sát miệng lại gần miếng màng trắng Hong nói nhỏ.

-Chuyện.. gì..?

-Cái này làm bằng gì vậy?. Chỉ vào vật hình vuông mà nó ngồi lên, bốn góc

đều được che bởi một tắm màng trắng mỏng, khí lạnh từ vật hình vuông tỏa ra rõ rệt cứ như nó là một phiến băng.

-Băng..!

....

Bước lại gần ông Miss Uyên nhi thì thầm vào tai ông rồi bỏ đi. Quay sang nói với cô tì nữ đi theo. -Cuộc thi bắt đầu đi..!.

-Vâng!. Cuối nhẹ đầu cô tì nữ bước tới người đang ông đang cầm micro nói nhỏ, ông gật đầu rồi cô đi về chỗ của mình.

-Vâng bây giờ cuộc thi sẻ bắt đầu... trước tiên là phần thi rỗ... .Người đàng ông cầm micro nói, tiếng nói vang vọng khắp nơi đến chỗ của nó cũng

nghe được.

-Hong... đi thôi... sắp tới phần thi của cậu rồi. Bo nhắc nhở.

-Uhm. Quay sang nó. -Tử Y... tớ đi nha.

-Ừ..

Cuộc thi bóng rỗ, nghe qua ai cũng nghĩ đến cách thi thông thường của người

bình thường nhưng khi nhìn vào cách chơi của vam thì ko bình chút nào,

có bốn cái rỗ dành cho bốn đội của bốn học viện, bốn đội sẻ thi với nhau chứ ko phải hai đội bình thường, ko những kĩ thuật được tân tiến mà

cách chơi cũng tăng lên ko kém, một đội sẻ đối phó với ba đội, chỉ cần

đưa bóng vào rỗ là có điểm chỉ cần ko phải rỗ của mình là được, ko quy

tắc, ko luật lệ, hoàn toàn tự do.

-Ireland thắng. Trọng tài thỏi cò sau thời gian 90 phút.

-Tiếp theo.. bóng chuyền..!.

-Hong.. tới cậu rồi kìa... ra đi. Bo nói.

-Uhm.

....

-Haha... tới lượt chúng ta rồi... .Hầu hết các cầu thủ của Oxford đều phứng khởi, họ vui tự đắc, khuôn mặt chắc thắng.

-Chúng ta thắng là chắc rồi... nhưng cũng phải để tụi bên Ireland bị thương vài người mới vui chứ...!.

-Tất nhiên... bọn chúng hầu hết là vam cấp thường... còn chúng ta.. đa số toàn là vam cấp trung.

Hai bên đã chuẩn bị sẳn sàng chỉ đợi tiếng súng của trọng tài là bắt đầu,

nhưng khi trọng tài định giờ cao tay bắn thì từ ngoài một cô tì nữ hấp

tấp chạy vào kề miệng vào tai ông Miss nói nhỏ, đôi đồng tử hở căng, vội vã ông