
ưởng lớn, cho dù tình đã qua đi, không hề có một chút ít tình cảm
khi còn yêu nhau, nhưng là nàng vẫn sẽ sợ hãi, đối với tình yêu không có cảm giác an toàn.
Nói lời yêu thật dễ dàng, nói đến tương lai lại rất xa xôi, ai cũng
không thể cam đoan chính mình sẽ không thay lòng đổi dạ, có lẽ có một
ngày xuất hiện một người như vậy, đoạn cảm tình này cũng bước đi không
nổi nữa.
“Nha! Ngươi muốn đùa bỡn cảm tình của ta, ta muốn nói cho cô cô ta
biết.” Nàng rất xấu rồi, thầm nghĩ muốn thân thể hắn cũng không nguyện ý phụ trách.
Nếu không phải cậu nàng còn nằm trong phòng cấp cứu, nàng khẳng định
sẽ cười to ra tiếng. “Ngươi làm ngươi vẫn chỉ là tiểu hài tử yêu cáo
trạng nha! Ngây thơ.”
“Không, là tố cáo ngươi.” Cô cô là luật sư, chưa bao giờ thua kiện qua.
“Tố cáo ta?” Nàng cảm thấy thật buồn cười.
“Tố cáo ngươi dâm ô ngoạn nam hài đồng thuần khiết, đem ta làm thành
lang sói nhỏ mà nuôi dưỡng, ý đồ dùng thể xác ta và tinh thần đã bị
ngươi ngày đêm lăng nhục không màng đến trách nhiệm, khiến cho ta còn
nhỏ mà tâm linh bị ngươi gây thương tích……” Hắn có thể đưa ra một trăm
chứng cứ liên quan mà được đề cập trong luật pháp.
“Đợi chút, ngươi không cần đem lời nói Giang Mộ Hạ cho là thật chứ,
ngươi không phải lang sói nhỏ, ta cho tới bây giờ cũng không đem ngươi
trở thành như vậy, miệng của nàng nói toàn những lời sai đạo đức, cho dù có nghe qua, ngươi cũng hiểu được rằng mấy ngày nay là ngươi nuôi ta,
không phải ta nuôi ngươi.” Là hắn chiếu cố nàng.
“Hừ!” Không để ý tới nàng.
“Tiểu Dương, ngươi thật muốn theo ta hờn dỗi sao?” Giang Thùy Tuyết cắn môi, rất sợ hắn thật sự sinh khí với nàng.
“Nữ nhân xấu.” Khi dễ hắn.
Nàng di một tiếng, có điểm muốn cười. “Được rồi, được rồi! Chờ ngươi
tốt nghiệp đại học sau đó chúng ta nếu còn cùng nhau như trong lời nói,
ngươi muốn như thế nào đều tùy ngươi.”
“Cái gì bảo chúng ta còn cùng nhau như trong lời nói, ngươi muốn đá ta?” Không lương tâm.
“Ắc?” Như vậy cũng không đúng sao?
“Vì sao không phải hiện tại, ngươi kỳ thị nam sinh tuổi còn nhỏ đúng
hay không? Ngươi nhất định còn thích bạn trai trước, cho rằng hắn mới là nam nhân, mà ta bất quá là nam sủng rỗi rãi đến nhàm chán để chơi đùa.” Hắn vốn muốn nói là luyến đồng.
“Cái gì?” Hắn càng nói càng thái quá.
“Được rồi! Ta sẽ thức thời tiêu sái ly khai, thành toàn cho ngươi
cùng của ngươi bạn trai trước, về phần bạn gái của bạn trai trước của
ngươi ta sẽ xử lý công bằng, các ngươi an tâm trải qua hạnh phúc khoái
hoạt mỗi ngày, không cần lo lắng cho ta, chờ ta làm thịt cái miệng tiện
của người phụ nữ , ở dưới cửu tuyền ta chờ ngươi…… Ngô……”
Ha ha…… Mặt mày hớn hở, mặt mày hớn hở, chỉ biết chiêu này hữu hiệu,
hắn Đường Thần Dương quả nhiên là thiên tài, tùy tiện động một chút đầu
óc, bạn gái thân ái liền tự động yêu thương nhung nhớ, còn hôn hắn thiếu chút nữa tắt thở.
ㄍ /Bình tĩnh ㄥ bình tĩnhㄍ bình tĩnh nha, không thể để lộ ra sơ hở,
giả bộ vô tội, phẫn đáng thương nhưng là lòng của hắn rất bất khuất, hắn cười nhỏ giọng lại một chút, đem nhiệt tình khó có được của nàng toàn
bộ nhớ kỹ, ngày sau nói cho con cháu bọn họ nghe.
Tuy rằng hắn rất muốn ôm lấy nàng, nhằm phía phòng giải phẫu không có người bên cạnh, ác hổ tung móng vuốt ra, thay nàng kiểm tra thân thể,
làm cho nàng giống khối băng hòa tan xụi lơ ở dưới thân của hắn.
“Những lời này ngươi không được lặp lại với ta một lần nữa.” Đỏ mặt,
chu môi Giang Thùy Tuyết trừng mắt căm tức nhìn, không thể tin được
chính mình cư nhiên lớn mật ở trước công chúng mạnh mẽ cường hôn hắn.
Tâm, còn bình bịch bình bịch nhảy nhót bay lượn rất nhanh.
Rõ ràng trong lòng cười đến muốn phóng pháo bông, Đường Thần Dương trên mặt còn giả bộ bộ dáng không tình nguyện.
“Ngươi thích Trang đầu heo.”
“Không, ta không thích hắn, ta chỉ thích ngươi.” Vui giận yêu đau của nàng đều bị hắn nắm đi, nàng còn có thể vì những người khác mà tâm
động sao?
“Ngươi thương hắn.” Hắn giống như hài tử muốn ăn đường hồ lô, chơi xấu.
“Ta không thương hắn.” Nàng lắc đầu.
“Vậy ngươi yêu ai?”
“Ta yêu ngươi……” Giang Thùy Tuyết không cần nghĩ ngợi thốt ra mà ra, lập tức phát giác hắn giơ lên khóe miệng.
“A! Đường Thần Dương, ngươi lại trêu cợt ta.”
Đáng giận, nàng như thế nào luôn mắc mưu, không một lần học khôn.
Hắn mừng rỡ mày dương cao, ôm bạn gái xấu hổ không thôi lại thân lại hôn, một chút cũng không cần để ý ánh mắt người bên ngoài.
“Ha! Ta nào có khả năng đem ngươi tặng cho tên đầu heo, hắn đợi đến chết cũng đừng tưởng.”
“Không lúc nào đứng đắn.” Xong rồi, nàng thật sự không cần làm người, mọi người ghé mắt nhìn nàng…… Ôm mắt rên rỉ Giang Thùy Tuyết nhẹ huých
tiểu bạn trai một chút.
“Ngươi liền yêu ta không đứng đắn, xem đi! Ngươi hiện tại không phải
thả lỏng sao, không phải bộ dáng hai mắt đẫm lệ lưng tròng lo lắng tai
họa có chết hay không.” Cho dù là cậu ruột của nàng, hắn cũng không cho
nàng vì xú nam nhân khác rơi một giọt lệ.
Đường Thần Dương tất nhiên không thừa nhận rằng dục vọng giữ lấy của
hắn rất mạnh, chính là luyến tiếc tuyến lệ bạn gái âu yếm rất m