Năm Mươi Thước Thâm Lam

Năm Mươi Thước Thâm Lam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322300

Bình chọn: 9.00/10/230 lượt.

rất đẹp trai, tiểu Hoa nhìn đi nhìn lại anh ta rất đàn ông .Tiểu Hoa thu dọn xong , đem tiền bỏ vào túi tiền , phủi sạch quần áo, quay đầu nhìn người đàn ông xa lạ kia , tiểu Hoa quyết định hôm nay nói chuyện với anh ta một chút, bởi vì ngày mai cô muốn đổi một chỗ khác , người xung quanh đây đều đã xem tiết mục chui thùng sắt, mọi người ban đầu chỉ vì náo nhiệt , xem qua mấy lần đã không còn hứng thú , người đến xem hôm nay rất ít .“Anh trai này , ngày mai tôi không ở đây biểu diễn nữa , muốn đổi một chỗ khác .” Tiểu Hoa đến gần người đàn ông xa lạ nói.Người đàn ông kia hơi động đậy, giống như bị cô làm cho giật mình , nên mới phản ứng lại , nhìn cô hỏi, “Em muốn đi đâu?”“Tôi ngày mai muốn tới chỗ kia , chỗ kia người xem có vẻ nhiều hơn , ” Tiểu Hoa nói, một cô bé mới mười hai , mười ba tuổi không khỏi tò mò hỏi , “Anh này, anh vì sao mỗi ngày đều tới đây vậy ?”Người đàn ông nhìn cô , không nói gì. Một lát sau, anh hỏi tiểu Hoa, “Em bị người lừa bán sao?”Tiểu Hoa kinh ngạc nhìn người đàn ông xa lạ hỏi , “Anh vì sao lại biết?”Người đàn ông xa lạ không trả lời , thực ra rất rõ ràng , bình thường mọi người đều có thể nhận ra , chỉ có cô bé mới cảm thấy kinh ngạc mà thôi.“Em còn nhớ rõ cha mẹ của mình chứ ?” Người đàn ông xa lạ tiếp tục hỏi.Tiểu Hoa cúi thấp đầu, “Đã không còn nhớ rõ , kỳ thật tôi có chạy tới đồn cảnh sát , nhưng vì không nhớ rõ , cảnh sát cũng không giúp được, tội lại trốn chạy mất, tôi không muốn vào cô nhi viện.”Người đàn ông xa lạ khẽ ừ, hỏi cô, “Em đang ở đâu ?”“Tôi ở nông thôn với một chị nữa .” Tiểu Hoa nói.Vừa mới nói xong, chỉ thấy người đàn ông xa lạ lấy di động ra chụp ảnh cô .Trong lòng Tiểu Hoa không khỏi sợ hãi, cô thường xuyên ở bên ngoài, biết nếu bị người khác chụp ảnh ,sẽ xảy ra chuyện gì .Người đàn ông xa lạ nhìn cô cười trấn an, ôn nhu nói, “Đừng sợ, tôi sẽ không làm hại em.”Anh ta lấy ra một cái bóp da màu rám nắng, lấy tiền mặt đưa cho cô , nhẹ nhàng nói, “Cầm.”Tiểu Hoa co rúm lại , vẫn đưa tay ra nhận, vụng trộm nhìn về bốn phía, chạy nhanh đem tiền nhét vào trong túi tiền bên người. Ngẩng đầu lên, Người đàn ông xa lạ đã đứng lên, nhìn cô cười cười, xoay người đi .Tiểu Hoa nhìn người đàn ông xa lạ, rất vui vì được cho nhiều tiền như vậy , nhưng cũng có chút lo lắng .Ăn xong cơm chiều, Tứ Phương nói với Vương thúc, “Vương thúc, chú đến thư phòng một chút .”Vương thúc đi theo anh lên thư phòng ở lầu 3, Tứ Phương từ trong ngăn kéo lấy ra bức ảnh và tư liệu cá nhân đưa cho ông , “Đem cái này đưa cho tiểu Vũ, xem có thể tìm ra cha mẹ cho nó không .”Vương thúc chạy nhanh tới tiếp nhận ,nhìn ảnh chụp , chỉ là một cô bé mười hai, mười ba tuổi , “Hình như có điểm giống Lại Văn, nhất là cái miệng .” Vương thúc cẩn thận nhận lấy , đột nhiên nói.“Phải không?” Tứ Phương nhẹ giọng nói. Kỳ thật đúng vậy, lúc ấy anh đang đợi đèn đỏ , trong lúc vô tình quay đầu nhìn thấy một cô bé đang ở bên kia hàng rào cỏ , chính vẻ mặt tươi cười gõ chiêng kia . Lúc ấy anh cũng nghĩ như vậy , cô bé này rất giống Lại Văn, nhất là cái miệng .Vương thúc nhận tư liệu, nhìn Tứ Phương lẳng lặng ngồi ở ghế trên hướng mặt ra ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ là bóng đêm đen tối , cái gì cũng không có. Vương thúc cảm thấy trong lòng rất buồn , ông thật là người vô dụng , chỉ làm chuyện không tốt , ông không nên đi tìm Lại Văn , càng không nên nói cho Lại Văn biết chuyện trước đây của Tứ Phương .Ông đã gọi được điện thoại cho Lại Văn, Lại Văn chỉ nói với ông là cô cùng Tứ Phương đã chia tay , về phần vì sao , cô lại không chịu nói . Vương thúc âm thầm đoán, có phải vì sau khi ông kể chuyện của Tứ Phương, Lại Văn cảm thấy khó ở chung với Tứ Phương hay không ? Cũng không muốn làm bạn bè ?Vương thúc luôn luôn cân nhắc lại chuyện này, càng cân nhắc càng hận bản thân , Tứ Phương vất vả lắm mới chịu yêu , còn bị người vô dụng như ông hại thành bộ dạng như vây giờ ? Ai!“Tứ Phương, là do lão vô dụng , lão không nên đi tìm Lại Văn , càng không nên nhiều chuyện” Vương thúc khổ sở nói.“Vương thúc, không liên quan đến chú, chú không cần nghĩ nhiều như vậy .” Tứ Phương vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ nói.“Nếu không, tôi lại đi tìm Lại Văn , để cho cô ấy cẩn thận suy nghĩ một lần nữa .” Vương thúc nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng rất muốn lại đi tìm Lại Văn nói chuyện .“Không cần.” Tứ Phương nói, “Tôi vẫn không muốn buông tay .”Cậu ấy không muốn buông tay , vậy cậu ấy sẽ làm gì để thay đổi suy nghĩ của Lại VănVương thúc nghe anh nói như vậy, trong lòng cũng cao hứng lên một chút, ông vẫn rất hi vọng chuyện tình yêu của Tứ Phương có thể thành công .*****Buổi trưa hôm nay, Lại Văn không có tiết học , cô quyết định đi thư viện tra tư liệu. năm nay thư viện trường Lại Văn mới được xây dựng lại , trước kia thư viện chỉ có một lầu ở tầng 4, tổng thể diện tích cũng không lớn , sách cũng rất ít, chỗ ngồi cũng rất ít, sinh viên thường xuyên oán giận khắp nơi . Sau khi trường có hiệu trưởng mới , đã thay đổi ba việc , thứ nhất là xây lại thư viện, lúc ấy tất cả học sinh và giáo viên đều rất phấn khởi .Thành phố Vĩnh Châu nằm ở ven biển, kinh tế phồn ho


Ring ring