Pair of Vintage Old School Fru
Muốn Kết Hôn Tự Tự

Muốn Kết Hôn Tự Tự

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323044

Bình chọn: 8.5.00/10/304 lượt.


“Nhanh chóng thoát khỏi sự giám thị của anh.” Anh đương nhiên nói.

Cô trừng mắt nhìn, sửng sốt một chút, nhưng thật ra không nghĩ tới còn có biện pháp tốt như vậy.

“Xem vẻ mặt lâng lâng của em, chắc chắn là có chủ ý này.” Anh nói.

“Em nào có?” Cô trừng mắt kháng nghị, “Em căn bản là không nghĩ đến còn có biện pháp tốt như vậy được không? Còn có, hóa ra anh cũng biết mình chính là cai ngục nha.” Cô lẩm bẩm khinh phúng.

“Nếu em chịu ngoan ngoãn nghe lời, an phận một chút, anh cần mệt như vậy sao?” anh nhướng mi.

“Không có ai bắt anh phải mệt như vậy.” Cô đô miệng.

“Bạn gái y hệt như trẻ con, anh có thể không mệt sao?” Anh một bộ thở dài bất đắc dĩ.

Trử Tự Tự ngơ ngác nhìn anh, căn bản không nghĩ tới lúc này sẽ nghe thấy anh nói ra hai chữ –“ bạn gái” .

Hóa ra đêm hôm đó không phải mộngNamKhan ha! Hóa ra cô thật sự đã là bạn gái của anh, mà anh cũng nhận thức bọn họ có quan hệ với nhau…

Một khi đã như vậy, phương thức anh đối đãi với cô là do đâu, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

“Làm chi đột nhiên vẻ mặt dại ra như vậy?” Anh nhìn cô nói.

Cô nghe vậy, rốt cuộc nhịn không được trừng mắt liếc anh một cái, “ anh không thể nói chuyện với em dễ nghe một chút sao? Cái gì gọi là dại ra? Em chỉ là kinh ngạc một chút mà thôi.” Cô nói.

“Vì chuyện gì mà kinh ngạc?”

Nhìn vẻ mặt không hiểu gì của anh, Trử Tự Tự có loại cảm giác “ bây giờ không nói, đợi đến bao giờ”

“ Đương nhiên là bởi gì hóa ra chúng ta thực sự là người yêu, anh thật sự coi em là bạn gái của anh, chuyện này rất là kinh ngạc…Không đúng, phải nói là ngạc nhiên mới đúng. Thật là rất thần kỳ, em còn nghĩ kia chính là một giấc mộng a! Bởi vì sau khi xem xét hết thảy, bao gồm cách chúng ta ở chung, cách chúng ta nói chuyện, cách đối xử của anh với em đều là nhất,thành,không,biến” Cô lấy ngữ khí khoa trương, cuối cùng còn đặc biệt cường điệu bốn chữ kia.

Kinh Diệc Trạch nhìn cô, không nói gì mà chống đỡ, dở khóc dở cười.

Không, kỳ thật là anh rất muốn cười thật to, nhưng là ở đây là địa điểm không thích hợp, thứ hai là anh hoài nghi nếu mình dám cười, cô nhất định sẽ là thẹn qua hóa giận đi? Cho nên anh chỉ có thể liều mình nhịn xuống.

Anh cũng không phải không chú ý đến cô những ngày gần đây hỉ nộ vô thường, chính là nhìn cô như vậy, lúc vui lúc giận, bỗng nhiên mím môi trừng anh, bỗng nhiên cười với anh đến như xuân về hoa nở rộ, thật sự rất đáng yêu, anh không nỡ bỏ a.

Tuy rằng như vậy có điểm không tốt,

Bất quá anh làm như vậy, còn có một nguyên nhân trọng yếu, đó là như vậy giúp anh bảo trì khoảng cách với cô.

Trời biết sau khi xác định được tâm ý của cô, anh muốn thân thiết với cô bao nhiêu, ôm cô, làm với cô hết những chuyện một người bạn trai có thể làm, nhưng lại không thể không băn khoăn đến xương quai xanh bị gãy của cô, làm cho anh nhẫn thật sự vất vả.

Nói ngắn gọn, anh chỉ hy vọng lần này chụp x quang, kết quả là cô đã hoàn toàn hồi phục, nếu vậy, anh chắc chắn sẽ làm như cô mong muốn, làm cho hết thảy không hề “ nhất thành bất biến”.

“Số bảy Trử Tự Tự tiểu thư? Số bảy Trử Tự Tự tiểu thư.” Y tá từ trong phòng khám đi ra, giương giọng kêu.

“Ở đây.” King Diệc Trạch thay cô nhấc tay lên tiếng trả lời.

“Mời vào.” Y tá xoay người nói với bọn họ.

Hai người lập tức đón nhận lời mời một trước một sau tiêu sái bước vào phòng.

Kết quả kiểm tra X quang, xương cốt đã hồi phục như bình thường, hoàn toàn không còn thấy vết thương.

Hay nói cách khác, trải qua suốt bao ngày chịu hạn, sống không bằng chết, cô rốt cuộc đã lấy lại được tự do.

Giữa nơi công cộng người đến người đi,cố gắng không lớn tiếng ồn ào hoan hô, Trử Tự Tự cố nén tâm tình vui vẻ nhảy nhót, cho đến khi trở lại trên xe, đóng cửa xe lại, mới ở trong xe hoa chân múa tay vui sướng lớn tiếng hoan hô.

Nha nha nha ~”

Kinh Diệc Trạch đầu tiên là ra vẻ trợn mắt há hốc mồm nhìn cô, tiếp theo còn buồn cười hỏi: “Vui vẻ như vậy sao?”

“Đương nhiên rồi, anh thử bị quản một tháng xem xem sẽ có cảm giác gì.” Cô mặt tươi cười liếc anh một cái, đương nhiên đáp.

“ Anh cũng không nhốt em trong nhà nha.” Anh dở khóc dở cười nói.

“ Không khác nhau là mấy nha! Anh cũng vẫn không thừa nhận chính mình là cai ngục đi?”

“ Anh là muốn tốt cho em, nếu không phải là anh trông nom, quản sóc, em nghĩ em có thể hồi phục nhanh như vậy sao?” Anh nhíu mày nói.

“ Vâng vâng vâng, đều là công lao của ngài. Đại ân đại đức của ngài không lời nào cảm tạ hết được, xin nhận của tiểu nữ một lạy.” Nói xong, cô lập tức chắp tay thở dài hướng anh lạy một cái, sau đó ngẩng đầu hỏi: “Như vậy đã bỏ qua được chưa?”

“ Tạ lễ thế này thì không thành ý.” Anh lắc đầu nói.

“ Em đã nói đại ân đại đức không lời nào cảm tạ hết được, anh còn muốn như thế nào nữa?” Cô chu miệng trừng mắt.

“Muốn thế nào thì tối nay anh sẽ nói cho em.” Anh nhìn cô, khóe miệng khẽ nhếch, thần bí hề hề nói.

Cô nhíu mày trừng anh, ngoài ý muốn phát hiện ra tâm tình của anh thực sự tốt, cũng không tụt dốc vì cô mới ra ngục. Đây là có ý gì? Chẳng lẽ việc cô hồi phục, đối với anh mà nói, vui vẻ cao hứng nh