
hông chịu được muốn hỏi một câu, ngươi có thể
giúp ta đem ngục trưởng làm thịt chứ? Tiện tay thôi mà nha~\(≧▽≦)/~nha nha nha.
[Vô Danh'>: Được.
“Khụ khụ khụ……………….” Cô chỉ là tiện miệng nói theo suy nghĩ
mà thôi, không ngờ đại thần lại vui lòng giúp cô thoát khỏi bể khổ.
Hôm nay rất may mắn a, may mắn đầu tiên là lần đầu được tiếp
xúc thân mật với Trần Mặc, sau lại được gặp đại thần, ôi chao, cuộc sống thực
quá tốt đẹp.
Tấn công NPC, đầu tiên là phải mở toàn bộ trạng thái PK, cho
nên trong vòng một trăm dặm, đều bị sát thương.
Trong lúc Vô Danh vung nguyệt đao lên, thân ảnh bốn phía
phát ta một tầng ánh sáng, nhìn thẳng về chỗ Đỗ Viện Viện.
[Vô Danh'>: Viện Viện, chú ý máu của mình.
[Ham Chơi Viện Viện'>: Sao?………….A!
Đỗ Viện Viện thở hắt ra, lập tức thêm máu cho chính mình,
hóa ra, ánh sáng kia không phải chỉ là khuếch chương thân phận, mà còn có lực
sát thương nhất định.
Ôi? Từ từ! Đại thần vì sao lại thân mật gọi mình là “Viện Viện”?
Vô Danh – ngoạn gia mãn cấp, có được trang bị đứng đầu khu,
giá trị sinh mệnh 30000.
Tuy vậy, bằng thực lực của hắn, giết chết ngục trưởng mười mấy
vạn huyết vẫn phải cần mười phút.
Lúc lòng mình xúc động, cô cũng không quên đem hình ảnh mình
cùng với đại thần chụp lại, a, ha ha, này có tính là anh hùng cứu mỹ nhân
không, hắc hắc = =
Nhưng mà ngay tại lúc cô điều chính độ lớn của góc màn hình
lại thấy hai ngoạn gia trâu bò ăn mặc giống nhau.
Hai người này chính là thường lên loa, chính là đệ nhị cùng
đệ tam của bản khu [Ban Ngày Không Hiểu Gia'> dắt tay thê tử [Mị Nương'> ngủ tại
nhà tù nhỏ bé.
Đỗ Viện Viện mở lớn hai mắt, này này này, vào ngục giam thật
là tốt a!
Nhưng không đợi cô nghĩ xong, chỉ thấy Ban Ngày Không Hiểu
Gia đưa lưng về phía Vô Danh, đã thay đổi thành trạng thái công kích.
Mà Vô Danh lại đang PK cùng ngục trưởng, không rảnh để phòng
ngự công kích bên ngoài, Ban Ngày Không Hiểu Gia cũng một thân trang bị cực phẩm,
lực công kích không thể khinh thường, Vô Danh buộc phải ăn đại hoàn đan để bổ
xung giá trị sinh mệnh.
Đỗ Viện Viện ngồi ở trước máy tính, thấy máu của Vô Danh
liên tục rớt xuống, nhanh đến độ đỏ cả mắt. Nhịn không được mắng lớn.
[Ham Chơi Viện Viện'>: Tiểu nhân! Hắn đang đánh ngục trưởng,
ngươi lại còn ở sau lưng hắn hạ độc thủ? Có bản lĩnh quang minh chính đại PK, đừng
có như chuột cống đánh lén!
[Mị Nương'> ngoái đầu nhìn lại cười: Đồ rác rưởi, đúng xa ra
một chút.
Mị Nương cũng Đỗ Viện Viện đều là chức nghiệp vú em, nhưng cấp
bậc và trang bị của hai người, hiển nhiên là kém xa nhau.
Điều khiến Đỗ Viện Viện không nghĩ tới đó chính là, mồm Mị
Nương rất không sạch sẽ! (Bạch:cười)
[Ban Ngày Không Hiểu Gia'>: Lão bà, đừng cùng nàng nói năng
nhàm nhí, mau thu hình lại, ta hôm nay muốn đem Vô Danh dẫm nát trong lòng bàn
chân, ha ha.
Nhưng mà ngay lúc cô bất bình tức giận lại nhận được tin nhắn
của Mặc. Phát thư tới.
“ Đừng để ý đến hai người bọn họ, bọn họ dù cùng tiến lên
cũng không đánh chết được ta.”
Thì ra Vô Danh chính là Mặc, không trách được hắn lại xuất
hiện tại ngục giam, trách không được hắn là tiểu hào một thân rác nát cũng
không để ý, trách không được thao tác của hắn rất kiêu ngạo, cũng do hắn không
phải là một người bình thường, mà là đại thần lớn nhất cả khu.
Không biết vì sao, Đỗ Viện Viện cư nhiên lại đem Vô Danh
cùng Trần lão sư Trần Mặc liên tưởng trên cùng một nhân vật, vì thế mượn tên Vô
Danh, cô mê trai quá mà đem suy nghĩ trong lòng nói ra:
[Ham Chơi Viện Viện'>: Mặc cố lên! Ta yêu ngươi! Ta yêu
ngươi! Cố lên! Cố lên!
Lời này vừa nói ra, không biết Vô Danh bị dọa tới như thế
nào, nên tốc độ thao tác hỗn loạn một chút, hắn đứng im lặng một chỗ, tùy đối
thủ công kích mãnh liệt, tầm mắt hắn từ đầu đến cuối dừng lại ở chỗ nhân vật của
Đỗ Viện Viện.
[Ham Chơi Viện Viện'>: Mặc mau đánh trả, đừng để cho tiểu
nhân đạt được mục đích a!
Vô Danh lúc này mới thu hồi suy nghĩ, một chiêu bạo kích
tung ra, giơ cao nguyệt đao chém vào đầu vai đối phương, làm cho sinh mệnh đối
phương giảm 8000.
Mị Nương thấy sinh mạng lão công nhanh chóng tụt xuống, vi
phạm quy tắc PK, một bên giúp lão công thêm huyết, nhân phẩm cuối cùng cũng
không còn.
Vô Danh một mặt đối phó với những công kích của Ban Ngày
Không Hiểu Gia, một mặt giết chết ngục trưởng, mắt thấy giá trị sinh mệnh của
ngục trưởng sắp tới đáy, Mị Nương lại vụng trộm ném độc phấn về phía Vô Danh,
nháy mắt đưa hắn hóa thạch tại chỗ, nhưng không đợi Mị Ngương đắc ý rêu rao, Vô
Danh thoát khỏi sự trói buộc của độc phấn, vung một đao chém vào chân Mị Nương,
đao quang ghê gớm đánh Mị Nương bay tới chỗ cột gỗ.
[Vô Danh'>: Thấy ngươi là nữ nhân nên mới không cùng ngươi so
đo, tự giải quyết cho tốt.
[Mị Nương'> vẻ mặt thất sắc: Như thế nào có thể? Kỹ năng “Thạch
hóa” ở toàn khu chỉ có mình ta đạt tới mức mãn cấp, cho dù trang bị ngươi tái
cuồng cũng không thể lập tức thoát khỏi được.
[Ham Chơi Viện Viện'>: Vỗ tay! Vỗ tay! Xứng đáng! Bởi vì giá
trị nhân phẩm của các ngươi là số âm.
Vợ chồng hai người không để