XtGem Forum catalog
Một Thời Vụng Dại

Một Thời Vụng Dại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322705

Bình chọn: 9.00/10/270 lượt.

ười sử dụng động từ "tu quơ " có nghĩa là ra dấu một cách tội nghiệp , đó không là câm sao ? Không biết nói mà biết nghe mới chết chứ ?

- Hứ, khi dễ người ta vừa thôi nha . Lo cái thân mi đó, cháu à . Người ta học bên kinh tế, Anh ngữ quan trọng thế nào ? Chẵng lẽ trố mắt nhìn tiếp xúc với các người nước ngoài hợp tác sao ? Sợ là ai kìa, ngày tháng vùi đầu trong các dược phảm "phế liệu " đó, thần kinh bị ảnh hưởng . Không những câm mà còn đui và điếc nữa . Tội nghiệp không ?

- Lưỡi câu bén thật đó . Không biết ông chú của tôi có luyện được bí kíp nào không nữa ? Nếu không, chịu làm sao thấu một chiêu của "ma nữ " này đây ?

Lam Hằng rút vai, liếc bạn . Khả Khả bật cười thành tiếng . Cô vừa cười, vừa vỗ vai Lam Hằng bảo :

- Yên tâm đi, dù giỏi thế nào ta cũng nhường cho chú mi một bước mà . Nhân vật chính có gặp chút gian nan, nhưng lúc nào cũng được quới nhơn cứu giúp, để hưởng vinh hoa phú quý trong phần kết cuộc chứ . Đúng không ?

- Có Khả Khả , tay bắt mặt mừng, đầu mượn vai chàng tựa cho êm, phải không ?

- Biết hết rồi còn gì . Đáng cho điểm mười lắm đấy nhỏ ạ !

- Vậy thì ra xe được rồi đó bà thiếm . Nếu còn lề mề thì trễ mất, ông chú sẽ về tay người khác, chừng ấy khóc tiếng Ấn độ cũng vô ích thôi . Biết chưa sao còn đứng đó ?

Khả Khả vuốt lại mái tóc, kéo áo dài cho thẳng, nụ cười trên môi bật tươi . Cô vui vẻ giơ tay lên kiểu nhà binh.

- Xin tuân lệnh, "em" đi ngay đây, còn chưa vừa ý sao mà nhìn như cán bộ chăm chú vào phạm nhân vậy ?

Lam Hằng quay lưng đi vừa cười, vừa đáp :

- Thấy "em" đẹp nên "qua" ngắm chút vậy mà . Có mất mát gì mà cô em nhăn như khỉ ăn ớt vậy hở ? Hoa để người ta ngắm, khen tặng, đúng không ?

- Chứ không phải hoa tàn để người ta cắt bỏ vào hố rác hay sao ?

Lam Hằng nhướng mắt cười trước gương mặt gây sự ấy :

- Phải, nhưng chuyện đó hai mươi năm sau người ta mới làm điều đau buồn ấy. Bây giờ lo hơi sớm đấy. Hãy chuẩn bị tư tưởng và những lời nói hay nhất, có ý nghĩa xui lòng người ta cảm động, để tình cảm đong đầy hơn. Ở đó mà buồn lo vớ vẩn.

Khả Khả hất mặt, phụng phịu :

- Thì đi nè, đòi hỏi, nặng nhẹ gì nữa . Làm giọng chị hai tao không bằng . Định lên lớp hả ? Chưa đủ " trình độ " đâu em ạ.

Lam Hằng cho xe lăn bánh . Cô quay lại bảo :

- Ôm cho vững vàng đó, hay ngồi bên Lam Hằng mà hồn ngẩn ngơ, ngơ ngẩn nhớ ai đó . Để rơi xuống đo đường khổ tôi nhớ chưa ?

- Dạ, em nhớ rồi bà chị. Chở đi một chút mà bày đặt dặn dò. Bộ người ta không biết đi xe ôm hay sao?

- Để dành hơi một chút gặp người ta thỏ thẻ . Nói nhiều quá một chút nữa biết đâu bị á khẩu, rồi sao tỏ tình cảm của mình được chứ ?

- Đâu cần diễn bằng lời. Chú Long của mi chỉ cần nhìn Khả Khả là biết trong trái tim này thì thầm từng đêm, từng đêm ra sao rồi ! Người ta là "chí cốt " mà, biết "tỏng " nhau quá rồi, đâu cần thể hiện chứ.

- Sợ chú ấy thay lòng đổi dạ thì sao ?

Khả Khả áp má vào vai Hằng cười :

- Thì Khả Khả đành hát bài "Vòng tay nào cho em " thôi . Có gì đâu, chờ chuyến phà sau vậy . Mình còn trẻ, hoa hàm tiếu mà sợ gì !

- Tội nghiệp hôn ?

- Có gì chứ. Chẳng lẽ ta bạc phận vậy sao? Chú Long mi đổi họ "Sở " hồi nào sao không cho tôi hay?

Lam Hằng cười đưa tay chỉ phía trước và nhìn đồng hồ :- Cổng phi trường kia rồi . Đến giờ chú ấy xuống máy bay, mình mau vào đó đi . Lỡ chú ra cửa không có mình, bỡ ngỡ lắm.

Khả Khả đưa tay lên ngực mình như trấn an . Cô theo chân Lam Hằng trong lặng lẽ.

- Làm gì tay bà lạnh ngắt vậy ? Hồi hộp à ?

Khả Khả thành thật, cô ngước nhìn bạn gật đầu :

- Mình vừa mong gặp lại, vừa lo lắng, hồi hộp, không biết Duy Long có còn nghĩ đến mình như lời thư ngọt ngào ấy hay không ? Xa mặt, cách lòng, điều này với mình thì không bao giờ xảy ra, dù ngay mai Duy Long có quên Khả Khả cũng vậy . Còn anh ấy thì sao ? Nào ai biết lòng ai ?

Lam Hằng hiểu nét vui vẻ, dí dỏm được Khả Khả tạo cho mình trước mặt mọi người , là để che chắn cho nỗi lo sợ cuộc tình của mình . Bởi chú Long của Hằng quá lý tưởng để giới phụ nữ đang lựa chọn bạn đời cho mình . Còn Khả Khả , vai mang nặng hai em của mình . Cô vừa đi học, vừa dạy kèm sinh ngữ cho hai nơi, để lo kinh tế cần thiết trong sinh hoạt gia đình . Nếu ai đó muốn cưới Khả Khả , họ cũng e ngại khi nhìn bổn phận, trách nhiệm của Khả Khả đang mang trong đời.

- Nếu chú ấy có sự thay đổi, đâu điện cho mình ra đón chứ . Khả Khả đừng suy nghĩ vu vơ nữa . Thương Khả Khả , chú khổ đến dường nào, điều ấy không chứng minh được tình yêu trong lòng chú dành riêng cho Khả Khả sao ?

Khả nắm tay bạn xiết nhẹ :- Mình hiểu, nhưng tuần nay lòng mình làm sao ấy . Sự lo lắng, sợ hãi mỗi khi nghĩ đến Duy Long . Sau thời gian dài xa cách, mình nghe lòng yêu thương, nhớ nhung về anh ấy trọn vẹn . Càng thương, mình càng sợ mất Duy Long hơn bao giờ hết . Với Khả Khả , anh ấy là cái phao cuối cùng của mình.

Lam Hằng lặng im, để cho bạn trải lòng cho nỗi lo ấy nhẹ đi . Giọng Khả Khả dịu dàng hơn :

- Mỗi lần gặp chuyện không vui, mình đều nghĩ đến Duy Long . Hình ảnh và tình cảm sâu đậm đó giúp Khả Khả đủ nghị l