Một Mặt

Một Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321392

Bình chọn: 9.00/10/139 lượt.

Ngọc lại tăng lên, thậm chí còn ít hơn sự ghen tỵ trong mắt cô.

Bây giờ thì cô không thể không thừa nhận, mọi tương kế tựu kế, già mồm cãi

láo, tất cả đều là giả tạo – - Trương Phác Ngôn đối với Lý Ý, nhất kiến

chung tình.

Ai yêu mến Trương Phát Ngọc cũng không sao, nhưng cô chỉ muốn trừ nụ cười kia.

Chỉ tiếc là yêu cầu này quá xa xỉ, cao quý đến mức bao nhiêu sợi tổng hợp cũng không đắp nên được.

Trương Phác Ngôn kinh ngạc rơi lệ.

Lúc này, Lý Ý đứng ở bên cạnh vợ mình, tiếng người ồn ào, anh âm thầm ngăn

lại những tiếng ồn ào làm phiền đến cô, mà khi anh đưa tay muốn ôm lấy

cô, lại thấy cô nghiêng mặt, gương mặt nghiêng qua, dường như đang che

giấu … nước mắt.

Nhìn theo tầm mắt của cô, Tần Uẩn đang cúi đầu dịu dàng hôn Trương Phác Ngọc.

Lý Ý rút tay lại, lặng lẽ nắm thành quyền.

Trên đường trở về ai cũng không nói chuyện, về đến nhà Trương Phác Ngôn về

thẳng phòng, anh lạnh lùng đi đằng sau, khi cô đóng cửa phòng, anh kịp

thời đưa tay ngăn lại, nhưng vẫn phát ra hai tiếng “Thình thịch”, cô

quay đầu lại, nhướng mày quát lớn với anh: “Đi ra ngoài!”

Chưa từng có ai dám nói vậy với Lý Ý, sắc mặt anh hoàn toàn chìm xuống,

“Phác Ngôn, ” anh từng chữ từng câu thật rõ ràng, “Hãy có chừng mực đi!”

“Anh không có tư cách nói tôi!”

“Tần Uẩn có?” Anh tự cho là hiểu rõ, cười lạnh bảo.

Trương Phác Ngôn cố gắng kìm chế xúc động muốn cho anh một bạt tai, lạnh giọng cười, “Anh đúng là vừa ăn cướp vừa la làng.”

Lý Ý giật giật khóe miệng, “Phác Ngôn, em nghĩ rằng anh không biết chuyện giữa em và Tần Uẩn lúc trước sao?”

Ban đầu Tần gia cố ý đám hỏi cùng Trương gia, người mà các trưởng bối họ

Tần chọn chính là Trương Phác Ngôn – - người bọn họ cần là một nữ chủ

nhân, chứ không phải một cô bé chưa rành thế sự như Trương Phác Ngọc.

Nhưng Tần Uẩn quyết tâm muốn kết hôn với Trương Phác Ngọc, ai cũng không có cách với anh ta.

Dù chưa bắt đầu thì đã kết thúc, chuyện này cũng không có mấy người biết

nhưng đối với Trương Phác Ngôn mà nói, đây đã trở thành vết thương không thể chạm đến.

Nhất thời tức giận, cô đẩy mạnh anh ra, “Đi ra ngoài! Tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!”

Trong mắt Lý Ý hiện lên vẻ ác lạnh, cầm tay cô, hung hăng kéo cô vào ngực, làm cho cô không thể nào động đậy được.

Trương Phác Ngôn tức giận vô cùng, mở miệng định cắn anh, anh cúi đầu tìm thấy môi cô, hung hăng ăn vào miệng.

Hôn đến khi cô rơi nước mắt, anh mới buông ra. Cúi đầu nhìn người khóc như

mưa rơi trong ngực, Lý Ý bất đắc dĩ, “Phác Ngôn, anh phải làm gì với em

đây? Anh không tốt với em sao? Vẫn chưa tốt sao?”

Trương Phác Ngôn không nói gì, chỉ khóc, rời mắt đi không nhìn anh.

“Nói đi. ” anh nhịn không được, lại cúi đầu hôn cô, dáng vẻ uất ức của cô

làm anh mất tỉnh táo, “Em đã gả cho anh, em còn muốn thế nào? Em còn

muốn như thế nào?”

Lời này rơi vào tai Trương Phác Ngôn, quả thực giết tâm! Cô dùng sức thoát

khỏi ngực anh, vung tay lên, móng tay được bảo dưỡng tốt nặng nề phá vỡ

cằm anh, đầu tiên là một vệt trắng thật dài, sau đó chuyển sang màu

hồng, rồi từ từ rỉ máu …

Lần đầu tiên cãi nhau sau đám cưới, cứ như vậy bắt đầu. Lý Ý bận rộn vốn

không phân biệt trời đất, lúc trước trăm phương ngàn kế, tìm cách về nhà với cô, bây giờ cố tình tránh mặt nên suốt một tuần, Trương Phác Ngôn

cũng không gặp anh.

Không gặp thì không gặp thôi, không cần!

Nhưng hết lần này đến lần khác, người khác không xuất hiện, trong nhà ở đâu

cũng có hình bóng của anh: trong phòng thay đồ, ở trên giá áo, áo của

anh vòng lấy áo cô, trong áo cô đầy là mùi hương của anh, làm cho cả

người cô không được tự nhiên; trên bồn rửa mặt, dao cạo râu dùng xong

không đặt về vị trí cũ, đụng phải chiếc khăn lông của cô, làm cô rửa mặt xong rồi lau mặt, trên mặt toàn là mùi hương của anh, quanh quẩn không

đi; có một lần, cô uống nhầm cà phê đen trước khi đi ngủ, lăn qua lộn

lại đến gần sáng vẫn không ngủ được, đang do dự, nghe tiếng anh bước lên lầu, cô lập tức giả vờ ngủ.

Tiếng bước chân dừng lại trước giường, một lúc lâu sau, chiếc gối của cô

thũng xuống, hơi thở nhẹ nhàng phà vào mặt cô, cô nhắm chặt hai mắt,

gương mặt từ từ nóng lên.

Ngày thứ hai, Trương Phác Ngôn vẫn không vui, nhưng vẻ mặt không còn vẻ lạnh lùng ban đầu nữa , trợ lý biết cách quan sát sắc mặt, lơ đãng nhắc nhở

cô, “Phu nhân, hôm nay chủ tịch có tham gia một hội nghị được chiếu trên TV, chắc là bắt đầu rồi ạ.”

Cô nghe, nhưng chỉ “ừ”, xoay người đi lên lầu, đóng kỹ cửa phòng sau đó lập tức mở ti vi.

Trên ti vi, là một đám người vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, anh ngồi chính giữa, môi mím lại, lắng nghe mọi người báo cáo, mặt mũi lạnh lùng, phong thái bình tĩnh, chỉ là… Trên chiếc cằm anh tuấn kia dán một loạt băng keo cá nhân, rất buồn cười, ở một hoàn cảnh như vậy, ở cùng một đám người như

vậy, có thể nói nhìn thấy mà giật mình.

Tắt ti vi, Trương Phác Ngôn yên lặng ngồi một lát, sau đó đi xuống gọi tài xế.

Bên này cô mới đi ra không lâu, Lý Ý trên hội trường đã nhận được tin tức,

lúc này hội nghị vừa tiến hành được một nửa, anh nhịn rồi nhịn, nhưng

vẫn


XtGem Forum catalog