Old school Swatch Watches
Mọi Người Đều Nói Ta Biến Thái

Mọi Người Đều Nói Ta Biến Thái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322933

Bình chọn: 9.5.00/10/293 lượt.

ta.

Ta còn muốn nhìn kỹ hơi một chút. Lúc này… một chiếc xe buýt khác vừa vặn dừng ngay bên cạnh, ngăn trở tầm nhìn của ta.

Ta thoáng chốc sững sờ. Đến khi hoàn hồn, lập tức đòi xuống xe. Người bán vé liếc mắt nhìn ta một cái, nói: Đừng hòng.

Nếu khoa trương một chút, ta còn muốn nói, lòng ta đang nóng như lửa đốt.

Từ nhỏ da mặt ta đã rất dày, lá gan lại lớn. Rất hiếm có ai có khả

năng thật sự ảnh hưởng đến tâm trạng của ta. Nhưng đây cũng là lần đầu

tiên ta cảm thấy việc kết bạn lại trở thành một nhu cầu bức thiết đến

như vậy. Vì vậy, tất nhiên là tâm tư vô cùng chấn động rồi. Nói không

chừng, đây là tình yêu sét đánh trong truyền thuyết.

Trong xe buýt có bật điều hòa nên đóng cửa kín mít. Trong nháy mắt, ta thậm chí đã muốn đập cửa kính để nhảy ra khỏi xe.

Nhưng bỗng nhiên, một tia chớp xé toạc bầu trời, ngăn ta lại.

Bất thình lình…

Bổ vào thân cây đối diện.

―Két ~‖

Không xạo đâu nha, thật sự có thể nghe thấy âm thanh thân cây bị thiêu đốt lạch tạch lạch tạch hòa cùng tiếng mưa.

Tiếp theo, một cành cây kêu lên răng rắc, gãy nhào xuống đất.

Sự việc rõ ràng đã xảy ra trước mắt ta, cái cây kia cũng đặc biệt gần, chỉ cách một làn xe chạy.

Nhìn ra, giống như là vị trí của nam sinh kia.

Toàn bộ mọi người trong xe đều kinh hoàng.

Ta cảm thấy vô cùng căng thẳng, nghĩ thầm. Nam sinh kia sẽ không bị biến thành đống than đấy chứ!

Vừa vặn đèn xanh.

Những chiếc xe buýt xung quanh dường như sợ bị sét đánh trúng, cấp tốc nhấn ga phóng vọt đi.

Dòng xe đã thông, thoáng nhìn thấy nam sinh kia hai tay đút túi,

không thèm để ý đến thân cây đang bị thiêu cháy. Trong làn mưa xối xả,

miễn cưỡng ngáp một cái, sau đó bình thản bước qua khúc cây chắn ngang

trước mặt hắn.

Dáng dấp chẳng hề hoảng sợ chút nào.

Hơn nữa, tướng mạo nam sinh đó tinh tế kinh người. Từ trên xuống dưới đều toát ra một loại yêu khí.

Đặc biệt là trong làn mưa xối xả đó, khiến cho trái tim ta đập rộn rã một cách khó hiểu, vô cùng mất tự nhiên.

Ta lại bị sét đánh trúng nữa rồi. Nhưng phải rất nhiều năm sau, ta mới biết được tên của hắn, Nghiêm Tử Tụng.

Đương nhiên không thể bỏ qua. Xe buýt vừa dừng ở trạm kế tiếp, ta liền vội vã xuống xe.

Rất hiển nhiên, vận xui của ta vẫn còn chưa hết. Một chiếc xe máy không có mắt, đụng trúng ta.

Cú va chạm đó đã khắc cốt ghi tâm~

Ta còn nhớ rất rõ ta đã thề: Ta nhất định phải trở thành bạn gái của nam sinh kia!

Sau đó ta nghĩ: ―Ai ui, đau quá!‖

Nhưng vì sao ta vẫn không bị hôn mê…

(Mười tám điệu sờ của hàm trư thủ)

*Hàm trư thủ: tay heo muối, từ dùng để chỉ bàn tay xấu xa của những kẻ chuyên sàm sỡ.

* Thập bát mô (Mười tám điệu sờ): là bài hát ruột của Vi Tiểu Bảo

trong truyện Lộc Đỉnh Ký của Kim Dung. Kiểu như bài Mười Thương của Việt Nam vậy.

Có đôi khi, trí nhớ của ta đặc biệt tốt.

Sau đó ta nằm trên giường bệnh, đầu óc tràn ngập —— À, lúc đó ta

quyết định gọi hắn là tiểu yêu quái —— khuôn mặt của tiểu yêu quái.

Nhớ lại, body kia thật đúng là đỉnh cao của chất lượng.

Theo lời của những người chứng kiến, một khắc trước khi tiếp đất, ta đã lấy tay che mặt.

Đó là, dù sao ta vẫn luôn tự hào vì có da mặt dày, không thể để bị cà mỏng đi được, không đáng.

Nhưng cú va chạm đó đã khiến chân ta bị gẫy, đau nhức đến tận xương tủy.

Ngẫm lại, chỉ hận mình quá cứng cỏi. Bị đau nhức như vậy rồi mà vẫn không chịu hôn mê.

Khi bác sĩ tiêm cho ta một mũi thuốc gây mê, ta còn tỉnh táo hơn cả khi vừa uống xong một tách cafe.

Rốt cuộc, phải chứng kiến toàn bộ quá trình chân trái của ta từ trạng thái tốt nhất rơi vào trạng thái lăn quay đơ cho đến khi được bó bột

xong xuôi.

Ôi, đời người có mấy khi bị gãy chân đâu, ta cũng phải biết anh dũng hy sinh như thế một lần chứ.

Nhà ta không có nhiều tiền. Cho nên, khi ta đề nghị được nằm trong

phòng bệnh có hoa có cỏ, còn có chuyên gia hộ lý thì mẹ ta đã xúc động

đến mức muốn xông vào bóp cổ ta cho rồi.

Đành chịu thôi! Bầu không khí bi thương vì thế mà tan biến. Ta lại bị chính mình cảm động.

Chỉ có điều, người lái xe máy kia, hắn luôn luôn đến rất đúng lúc.

Nói rằng, nội tình câu chuyện lúc đó vô cùng rắc rối. Chủ xe máy rõ

ràng cũng bị ngã xuống, xe máy cũng bị hư hại nghiêm trọng. Nhưng chủ xe đích thực là một tay nam tử hán, xe máy còn chưa kịp khoá lại, để mặc

cái trán đang chảy máu đầm đìa, ôm ta chạy thẳng vào bệnh viện.

Người ta thiếu chút nữa đã quỳ lạy mẹ ta luôn.

Được rồi, kỳ thật là ta không chịu nhìn, băng loạn qua đường.

Đầu óc của chị có cấu tạo đặc biệt, các em nhỏ chớ nên bắt chước.

Những ngày kế tiếp, ta thản nhiên nằm trong một phòng bệnh bốn người, nghĩ thầm. Ông bác sĩ đó rất có trình độ nghệ thuật, bó thạch cao rất

tiêu chuẩn.

Buồn chán quá nên ta nằm nghĩ cách làm sao mới khiến cho các bạn học của ta náo loạn, dù thế nào cũng phải hốt hoảng một phen.

Mà mùa hè năm ta bị gãy chân, bộ phim Vườn Sao Băng đang gây cơn sốt. Khu vực Châu Á

Thái Bình Dương dấy lên cơn sóng F4. Mọi người bắt đầu dùng hoa để hình dung mỹ nam.

Vậy mới nói, sự vật luôn luôn biến hoá phát triển. Hình tượng mỹ nam, từ thiên sứ, thần đế, yê