pacman, rainbows, and roller s
Mẹ Mạnh Mẽ Đấu Với Cha

Mẹ Mạnh Mẽ Đấu Với Cha

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325984

Bình chọn: 8.5.00/10/598 lượt.

gang, Diệp Trúc Phàm. Hai người gật đầu với cô, Hạ Tâm Dung mới khẽ nói:

- Lão đại à, em vào nhé!

Đẩy cửa vào thì thấy Đường Kiến Tâm tuỳ ý nằm trên giường, hô hấp cô rất mỏng manh, nhưng đều đặn. Hạ Tâm Dung biết lão đại không có việc gì cả, nghĩ lại cả ba người khẩn trương như thế có chút buồn cười, đi vào lấy chăn mỏng đắp lên cho cô rồi mới ra khỏi phòng!

- Lão đại không sao chứ?

Hạ Tâm Dung lắc đầu.

- Không có việc gì cả, chắc hẳn quá mệt nên đã ngủ say rồi!

Bọn họ luôn ở trong vòng nguy hiểm nên chỉ dám ngủ nông, hơi có động tĩnh là sẽ cảnh giác, thế nhưng hôm nay lão đại lại không phản ứng gì cả!

Diệp Trúc Phàm gật đầu, chỉ cần không có việc gì là tốt rồi. Ba người đưa mắt nhìn Amazon chết ngất trên ghế, cười khổ, tên này phải tới lúc nào mới tỉnh táo lại đây?

Đoàn người Lôi Khiếu Thiên qua Philadelphia tới New York. Huống Ngân Dịch, A Tam đều đang ở Philadelphia chờ hội hợp với bọn họ. Đương nhiên cũng là đám người Lôi Khiếu Thiên cố ý dừng lại chờ bọn họ. Dù sao bây giờ tới New York càng khiến người khác chú ý. Súng bắn chim đầu đàn không phải là điều mấy người Lôi Khiếu Thiên nguyện ý, việc ấy cứ để người khác làm thôi!…

Huống Ngân Dịch vừa xuất hiện ở phòng khách, rất bình tĩnh đi vào, bước chân có phần rã rời. Anh cũng không biết là mọi người đều đã biết chuyện, quan trọng hơn, hôm nay anh là người có danh tiếng rồi!

Dĩ nhiên, cảnh sát địa phương cũng đang đặt trọng điểm vào ba người!

- Đại ca!

Lôi Khiếu Thiên không nhìn anh ta. Phó Hạnh Lương, Hướng Diệp Lân, Nick đều nhìn Huống Ngân Dịch với thâm ý khác. Ánh mắt kia thiếu chút nữa là ăn sống nuốt tươi Huống Ngân Dịch. Cả người anh ta run lên, cảm giác mình như đang bị lột sạch!

Đây đều là ánh mắt gì vậy trời!

Huống Ngân Dịch có chút cứng ngắc, khí thế của đại ca quá mức không tầm thường, Hướng Diệp Lân nhún vai cười trộm. Nick vẫn cười híp mắt, chỉ có Phó Hạnh Lương lên tiếng:

- A Huống à, chú tới thật đúng lúc đấy, bọn tôi còn tưởng phải chờ một hai ngày nữa cơ!

Huống Ngân Dịch không hiểu lời đó là ý gì?

- À, không sao chứ, vết thương của chú sao rồi, có cần bảo Nick xem giúp cho không. Chú biết đấy, dù là nội thương hay ngoại thương cũng không làm khó được tiểu thần đồng trong giới bác sĩ Nick của chúng ta. Cho dù là gây dựng lại linh kiện body thì cậu ta cũng vẫn làm được!

Nick cười ha ha.

- Anh Lương, mặc dù anh nói có hơi khoa trương, nhưng em sao cảm thấy lại rất đúng nhỉ! Haiz!

Hướng Diệp Lân phun toàn bộ số rượu vừa uống vào người Phó Hạnh Lương, không rớt một giọt! Phó Hạnh Lương nghiến răng âm trầm nhìn người kia, mà tên nào đó vẫn cười ha ha không hề có chút cảm giác nguy hiểm tới gần!

Nick cười càng vui vẻ hơn.

- Anh Diệp, anh cẩn thận đấy, anh Lương thích sạch sẽ lắm!

Nụ cười Hướng Diệp Lân thu lại, vội vàng lộn người, tránh thoát quả đấm của Phó Hạnh Lương.

Hướng Diệp Lân mặc kệ.

- Tôi đâu phải cố ý đâu. Lương à, chú quá hẹp hòi rồi đấy!

Phó Hạnh Lương tức quá, anh mà hẹp hòi? Chết tiệt, anh ta không biết mình vừa làm gì hả!

- Có gan chú nói lại coi!

Nick chớp mắt.…

- Anh Diệp mà không có gan sao?

Hì hì, lần này ngay cả môi Lôi Khiếu Thiên cũng cong lên, Hướng Diệp Lân liền lớn tiếng phản bác.

- Chú mới không có gan, không phải nói chú quá hẹp hòi thôi sao, thế mà chú đã đánh tôi rồi hả?

Phó Hạnh Lương quét một cước tới, anh ta còn có gan nói hả, tự mình đã làm sai chuyện mà trách hắn nữa? Nick, Huống Ngân Dịch cười ha ha, chẳng qua người sau cười có hơi khó chịu, đoán chừng đã quên thương tích trên người mình, cười vui quá mà rách cả vết thương!

Hướng Diệp Lân kêu như quạ với Nick.

- Được lắm thằng nhóc thối kia, mày chờ đó, thích làm trò đúng không, mày chờ đó cho anh...Móa, Lương, chú còn tới nữa!

Phó Hạnh Lương để ý đến anh ta mới là lạ, anh ghét nhất là nước miếng người khác bắn lên người mình, khi còn bé còn có thể nhịn được chứ bây giờ ấy à, con mẹ nó còn nhịn nữa là đồ bị cắm sừng (vương bát)!

Hướng Diệp Lân trốn trên nhảy dưới, Nick vẫy tay với Huống Ngân Dịch:

- Anh Huống, em xem vết thương cho!

Huống Ngân Dịch đi tới ngồi cạnh Nick, ánh mắt Lôi Khiếu Thiên liền rơi xuống người anh ta, chăm chú tới mức cứ như không chọc thủng một lỗ trên người anh ta là không cam lòng. Huống Ngân Dịch rụt vai, ngồi sát tới gần Nick!

Anh lại làm sai chuyện gì à? Mặc dù nói đại ca rất không thích bọn anh bị thương, thế nhưng ai mà không có ngoài ý muốn chứ, đến ngay cả bản thân đại ca còn bị thương nữa là!

Hai tay Nick đè sau lưng anh, sau đó mới dời tới bụng. Nếu không phải biết Huống Ngân Dịch bị thương, một màn này thấy thế nào cũng đoán là có gian tình!

- Ố ồ, Nick, chú mày xấu quá, dám chiếm tiện nghi của Huống!

Hướng Diệp Lân núp sau lưng Lôi Khiếu Thiên, Phó Hạnh Lương đứng cách anh ta hai mét bốc hỏa nhìn anh ta chằm chằm, nghe lời anh ta nói cũng quay đầu lại coi. Giờ mới nhớ là muốn coi Huống diễn trò, kết quả mình lại bị đôi câu của thằng Nick biến thành trò cười!…

O(╯□╰)o

Nghĩ tới bản thân mình như một đứa nhóc chạy đuổi theo Hướng Diệp Lân, trong mắt anh rối loạn, không bình tĩnh lạ