XtGem Forum catalog
Mẹ Mạnh Mẽ Đấu Với Cha

Mẹ Mạnh Mẽ Đấu Với Cha

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325674

Bình chọn: 7.00/10/567 lượt.

h Huống Ngân Dịch, cầm bộ đàm gọi Nick!

Lôi Khiếu Thiên ngồi thẳng lưng ở một bên, tốn hơi thừa lời, vừa rồi hét lên đã khiến vết thương rách ra, anh cảm giác rất rõ ràng. Bây giờ máu đang không ngừng chảy ra ngoài, trong đầu nhớ lại hình ảnh lúc mình cởi dù ra thì quả lựu đạn nổ ngay phía sau, hai mắt đỏ ngầu!

Được lắm, chọc tới Ngục Thiên Minh anh thì đừng mong toàn thân rút lui!

Huống Ngân Dịch lái trực thăng tới phân bộ, chiến trường phía sau cứ giao cho A Đại là được! Ngân Nguyệt đã đi trước rồi, tổng bộ Nguyệt bang gọi tới nói là đã có chuyện! Mặc dù rất muốn ở lại xem kết quả, thế nhưng, đáng tiếc quá! Trò hay vậy mà chỉ xem được một nửa!

Nhưng mà trước khi anh ta đi thì rất khách khí nói với Thượng Quan Kiệt Thiếu:

- Có kết quả thì phải báo cho tôi trước đấy, tôi về trước để chuẩn bị công tác tiếp nhận Ngục Thiên Minh đây! Tạm thời không thể phụng bồi được! - Để lại mấy lời này xong thì đi, Thượng Quan Kiệt Thiếu nhìn hắn chằm chằm chiếc trực thăng kia tức đến mức thiếu chút nữa bắn bom nó!

- Đại ca, anh nói xem, Nguyệt đương gia này có ý gì? - Thượng Quan Kiệt Thiếu có chút không rõ Ngân Nguyệt định làm gì, hai bên đều không giúp, anh ta nói tới xem trò vui, có ai mà ngốc vậy hả, chạy tới tận chiến trường để xem? Không sợ bị bắn cho về với ông bà luôn à?

Lôi Khiếu Thiên híp mắt lại, hừ! Lòng Tư Mã Chiêu, còn có thể là ý gì!

- Nhưng không hiểu vì sao anh ta lại vội vã đi như thế?

Thượng Quan Kiệt Thiếu nhìn Lôi Khiếu Thiên, đối phương không nói gì thì anh lại chen vào:

- Cái này có gì kỳ quái đâu, bọn em đánh tan mười chiếc máy bay chiến đấu, anh ta còn không chạy được sao? - Không chạy thì ở lại làm con tốt thí à!

- Sai rồi, Nguyệt đương gia mà kiêng kỵ người của chính phủ thì ngay từ đầu đã không tới đây xem trò vui! - Huống Ngân Dịch sờ cằm suy nghĩ!

- Kiệt, liên lạc với A Kỳ, bảo cậu ta tra xem! - Lôi Khiếu Thiên lạnh lùng híp mắt, anh cũng rất muốn biết, Ngân Nguyệt sao lại khác thường như vậy! Thượng Quan Kiệt Thiếu gật đầu, liên lạc với Thẩm Dương Kỳ, tên này sau khi về Italia thì biến mất. Nhưng còn chưa liên lạc được với Thẩm Dương Kỳ thì Phó Hạnh Lương, Hướng Diệp Lân cả hai đều dồn dập hỏi tới chất vấn!

- Thượng Quan Kiệt Thiếu, tôi cảnh cáo chú, trong vòng năm phút mở liên lạc với tôi ngay, bằng không thì sau khi về chú sẽ biết tay tôi đó!

- Thượng Quan Kiệt Thiếu, con mẹ nó gan chú cũng lớn nhỉ, còn dám cắt liên lạc hả? Chú tốt nhất là cầu khấn đại ca không có việc gì đi, bằng không, tôi sẽ "chơi" chú đến khi chú khóc không đi nổi mới thôi!

Thượng Quan Kiệt Thiếu nghe được câu đầu tiên, cái giọng lạnh lùng ấy của Phó Hạnh Lương y như của đại ca khiến anh ta rất không có chí khí rụt vai lại, chỉ nhìn Huống Ngân Dịch mà không có can đảm nhìn Lôi Khiếu Thiên. Huống Ngân Dịch chỉ mở mắt đồng tình nhìn anh ta, lắc đầu không thôi!

Nhưng khi Thượng Quan Kiệt Thiếu nghe xong câu thứ hai lúc mà Hướng Diệp Lân đang nghiến răng nghiến lợi kẹp thương đeo bổng thì nhảy cao ba mét, hét toáng lên:

- Đại ca, anh nghe đi, cái gì mà "chơi" đến khi em không đi nổi hả? Thượng Quan Kiệt Thiếu em mà không đánh lại nổi Hướng Diệp Lân sao? Đến lúc đó ai không đi nổi còn là một vấn đề đấy, hừ!

Huống Ngân Dịch cười trộm, ngay cả Lôi Khiếu Thiên cũng cụp mắt xuống. Mặc dù trên khuôn mặt không có biến hóa gì, nhưng Thượng Quan Kiệt Thiếu và Huống Ngân Dịch đều biết, lúc này đại ca đang vui!

- Đm, chú còn lý luận nữa hả, mới nói được một nửa đã vứt bọn tôi sang một bên, cậu có ý định muốn chúng tôi gấp quá mà chết chứ gì!

Thượng Quan Kiệt Thiếu nối liên lạc lại thì Hướng Diệp Lân và Phó Hạnh Lương liền nghe được câu phản bác ấy của anh ta, Hướng Diệp Lân thật muốn đạp cho một cước, nếu Thượng Quan Kiệt Thiếu ở trước mặt hắn anh!

Chẳng qua tâm tình căng thẳng nãy giờ rốt cuộc cũng đỡ rồi, may mà đại ca không có việc gì!

Thượng Quan Kiệt Thiếu lẩm bẩm: "Tôi sao biết các chú cũng nhận được tin chứ!"

Hướng Diệp Lân nghẹn: "Chú không biết đó là Lương sao?"

Huống Ngân Dịch và Lôi Khiếu Thiên đồng thời nhìn về phía Thượng Quan Kiệt Thiếu, đây là loại cực phẩm như thế nào nha, không ngờ lại không biết Lương đang trò chuyện cùng với anh ta nữa!

Thượng Quan Kiệt Thiếu bị hai người bọn họ liếc sang mà mặt đỏ lên, tức khắc thẹn quá thành giận, hổn hển hét lên với Hướng Diệp Lân:

- Không biết thì có gì kỳ quái đâu, tôi đang dặn dò bên dưới làm việc, anh ta chen vào nói cái gì!

- Đm, chính chú nói đại ca bị đánh, bọn tôi có thể không khẩn trương hả!

- Lúc đó đúng là đại ca bị đánh mà, tôi đâu có nói sai!

Thực sự, trời đất chứng giám, Thượng Quan Kiệt Thiếu hét lên mấy lời đó chỉ do bản năng thôi nha, lúc mà ánh mắt như muốn đóng băng người khác của đại ca chuyển sang mình thì anh ta có cảm giác mình đang bị lăng trì, từng chút một, rất là khủng bố! Sợ đến mức anh ta thiếu chút nữa là trốn phía sau Huống Ngân Dịch!

- Được lắm, chú chờ đấy!

Sau khi phản ứng kịp thì Phó Hạnh Lương bỏ lại năm chữ lạnh tanh. Được lắm, chú chờ đấy! Nghe thế tay anh ta run lên, cầm bộ đàm như cầm thứ gì phỏng tay vứt đi.