
hặt muốn khống chế lửa giận đang bộc phát
của mình, trong lòng tự nói với chính mình tức giận sẽ mau già, sẽ có nếp nhăn,
nhưng là hai người này càng ngày càng quá đáng, Kính Huyễn không kìm nén nỗi sự
tức giận của mình thấy hai người bọn họ không có phòng bị, nhanh nhẹn cắn mạnh
lên tay bọn bọ.
“Tôi nói các anh buông tay, thật tức chết mà, tôi đã nói là đến nhà Mật Nhu ở,
mà các người còn như vậy là sao” Kính Huyễn lau đi vết máu do cắn hai người,
đồng thời nhìn hai người đàn ông.
“Em cắn thật không nương tay mà, sao không cắn nhẹ một chút chứ” Tiêu nhìn vết
cắn có dấu răng trên tay mình còn đang chảy máu, dùng tay kia che lại, bất mãn
nhìn Kính Huyễn.
“Nếu nhẹ một chút các anh có chịu buông ra hay không? Thật là Mật Nhu chúng ta
đi thôi, không cần để ý đến bọn họ” Kính Huyễn kéo Mật Nhu đứng ở bên cạnh này
giờ, mang theo Mật Nhu rời đi, để lại hai người đàn ông ở phía mình đang trừng
mắt.
“Kính Huyễn em chờ anh một chút, anh đưa em về” Dương Lịch không bỏ qua cơ hội
lấy lòng Kính Huyễn, như vậy có thể biết được Kính Huyễn ở đâu.
“Không cần làm phiền tới anh, anh tránh xa tôi ra một chút” Kính Huyễn dừng lại
lạnh lùng nhìn Dương Lịch, không nhịn được nói, hiện giờ cô đang rất tức giận,
cũng sẽ không có giọng điệu tốt với ai, huống chi là Dương Lịch.
“Kính Huyễn...” Dương Lịch nhiệt tình bị Kính Huyễn nói một câu làm tan biến ảo
tưởng của anh, ngơ ngác đứng tại chỗ còn muốn nói gì nữa, lại nhìn thấy Kính
Huyễn lấy tay ngăn trở mình nói, Dương Lịch chỉ có thể trơ mắt nhìn Kính Huyễn
lên xe của Mật Nhu, mà rời đi.
“Kính Huyễn, thì ra khi cậu tức giận thì kinh khủng như vậy, trước giờ mình
chưa bao giờ thấy cậu tức giận cả, hiện tại cuối cùng mình đã thấy” Mật Nhu lái
xe bên cạnh hưng phấn nói, dường như chuyện Kính Huyễn tức giận là chuyện khó
mà xảy ra.
“Cậu đó, người khác tức giận mà cậu vui đến thế sao, có muốn hay không mình cắn
cậu một cái, nếu như vậy thì mình rất sẵn lòng” Kính Huyễn nhìn Mật Nhu lái xe
mà cười rạng rỡ như vậy, tức giận nói, khi tức giận cô sẽ có bộ dạng này sao.
“Vậy thì thôi, mình không muốn bị cậu cắn đâu” Mật Nhu giả bộ sợ nói, khi nói
xong còn cười lớn, cô căn bản không có sợ tính khí của Kính Huyễn
Kính Huyễn không nói gì thêm lấy tay chống cằm, nhìn khung cảnh bên ngoài ngẩn
người, thành phố về đêm thật đẹp, nhà nhà đều sáng đèn, mọi người thật nhộn
nhịp.
“Cậu đang nghĩ gì thế, đã đến nhà mình rồi” Mật Nhu đẩy Kính Huyễn đang ngẩn
người một cái, không hiểu nhìn cái gì mà ngẩn người đến như vậy.
“A đến rồi sao, vậy thì đi thôi” Kính Huyễn bị Mật Nhu bất ngờ gọi, giật mình
đi theo Mật Nhu vào nhà.
“Mệt quá, hôm nay xảy ra thật nhiều chuyện” Kính Huyễn vừa vào nhà của Mật Nhu
không có hình tượng ngã xuống nằm trên ghế salon, điện thoại cũng đồng thời
vang lên, Kính Huyễn thật sự chẳng muốn nghe điện thoại, nhưng mà điện thoại
lại không chịu buông tha cô.
“Alo, rốt cuộc là ai.” Cuối cùng Kính Huyễn không
nhịn được bắt máy điện thoại di động, chuông cứ kêu mãi, xem ra cô không bắt
máy thì nó sẽ không ngừng reo.
“Mẹ, chẳng lẽ mẹ không nghĩ tới là con sao? Vậy thì con cúp điện thoại, khỏi
làm phiền mẹ nữa.” Điện thoại bên kia là Đình bảo bối nghe được thanh âm tức
giận của Kính Huyễn, lập tức suy nghĩ, buồn bã, bảo muốn cúp điện thoại.
“Đừng đừng đừng, mẹ cứ tưởng là ai điện thoại quấy rối, không phải nói con.”
Kính Huyễn thấy Đình bảo bối đòi cúp điện thoại, vội vàng nói ra một lý do.
“Thật không, chẳng lẽ có người muốn quấy rối mẹ hả, haha.” Điện thoại bên kia
truyền đến tiếng cười của Đình bảo bối, dường như cười rất vui vẻ, loáng thoáng
Kinh Huyễn còn nghe được tiếng cười của nhiều người, không chỉ một mình Đình
bào bối.
“Không tin cũng được, mẹ con nhiều người theo đuổi như vậy, mà con lại dám xem
thường cười nhạo mẹ.” Bên này Kính Huyễn sau khi nói xong, còn cố ý lấy tay vờn
tóc, phối hợp lời mình nói, đáng tiếc bên kia Đình bảo bối không thấy được,
nghe thêm lời này càng cười lợi hại hơn.
“Theo đuổi mẹ có ích lợi gì, mà mẹ cũng không cần, chú có đang ở bên cạnh mẹ
không?” Đình bảo bối thấy hàn huyên cùng Kính Huyễn một lát rồi, cũng không
nghe thấy thanh âm của Diêm Hỏa, tò mò hỏi.
“Mẹ không có ở Diêm gia, mẹ đến ở chỗ mẹ nuôi con rồi.” Kính huyễn lười biếng
cầm điện thoại nói, sau đó nằm ngã lên sô pha.
“Tại sao không ở Diêm gia? Vậy hai người bồi dưỡng tình cảm như thế nào? Nếu
không bồi dưỡng tình cảm thì đến khi nào tụi con mới có thể trở về?” Đình bảo
bối nghe Kính Huyễn nói, cảm thấy quái lạ, nhóc có chút mong đợi hai người nảy
sinh tình cảm, như thế nào mới rời đi chưa có mấy ngày mà lại xảy ra tình trạng
này?
“Là sao, chẳng lẽ phải đợi cho đến lúc đó mới quay lại sao.” Đầu Kính Huyễn đầy
dấu chấm hỏi, hỏi Đình bảo bối, không nghĩ ra trong lời Đình bảo bối nói có ý
gì.
“Chính xác con dâu, chúng ta quyết định đến khi nào tình cảm của hai đứa tốt
lên, chúng ta mới đem hai bảo bối trở về, sao chưa gì hết mà con lại nhanh rời
khỏi nhà như vậy?” Bên kia Mẹ Diêm đoạt lấy điện thoại từ Đình bảo bối, kh