XtGem Forum catalog
Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy

Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324562

Bình chọn: 10.00/10/456 lượt.

ất cả đều bị mẹ Diêm Hỏa khóa lại, nói cái gì muốn hai chúng mình bồi dưỡng

tình cảm, thật buồn cười.” Kính Huyễn phiền não tựa như vuốt vuốt mái tóc, hiện

tại cô muốn tìm chút chuyện gì làm để quên hết chuyện phiền não.

“Quá tuyệt, đúng là Diêm phu nhân thật đáng yêu, không có một chút tính khí cay

nghiệt như mấy quý bà có tiền, cậu có thể gả cho Diêm Hỏa cũng không tệ, vừa có

tiền lại vừa đẹp trai, anh tuấn, không những thế còn là một tổng giám đốc rất

có năng lực.” Mật Nhu nói về Diêm Hỏa xong, mới ngẫm nghĩ phát hiện ra Diêm Hỏa

cái gì cũng đều hoàn hảo.

“Đúng vậy! Đúng vậy, còn có cả một đám phụ nữ vây quanh anh ta nữa. Nếu như

mình gả cho anh ta chắc hẳn mỗi ngày đều phải nghe những người phụ nữ đó tìm

tới cửa mắng nhiếc, cậu thấy chuyện này có tốt không.” Kính Huyễn nói xong còn

hung hăng trợn mắt nhìn Mật Nhu một cái, cái người không biết suy nghĩ tốt xấu

gì, nhìn mà không chịu suy nghĩ.

“Ha ha! Dường như cũng đúng là như vậy.” Mật nhu nói xong còn đáng yêu le lưỡi,

trong lòng thầm mắng mình làm sao lại dễ dàng bị si ngốc rồi, cái này chắc là

bản tính được bồi dưỡng từ lúc nhỏ, không thể sửa đổi được.

“Không nói cái này nữa, cậu cùng mình đi mua vài thứ đi.” Kính Huyễn đứng dậy

muốn thay đồ, cùng Mật Nhu ra ngoài mua đồ.

“Cậu muốn mua cái gì? Ở đây còn có cái gì cần cậu đi mua?” Mật Nhu kỳ quái

không hiểu hỏi Kính Huyễn, Kính Huyễn thường hay muốn cái gì thì phải làm bằng

được cái đó, cá tính không đầu không đuôi đó cô cũng không kịp phản ứng.

“Mua giầy, cậu nhìn xem, bây giờ chân mình mang cái gì cũng đều không vừa, cái

chân này hình như hơi to ra một chút, nên mình muốn mua một đôi giày mang vào

thoải mái một chút.” Kính Huyễn chỉ chỉ cái chân không mang được gì, lúc trước

không có thời gian, bây giờ có Mật Nhu đi cùng cô không phải quá tốt sao.

“Ừh, vậy cậu nhanh một chút, mình sẵn dẫn cậu đến bệnh viện luôn, hỏi bác sĩ

khi nào có thể hồi phục lại, tháo băng ra.” Mật Nhu cau mày, chỉ vào cái chân

của Kính Huyễn đang băng bó giống như bánh chưng nói.

“Đúng vậy, mình cũng muốn sớm đi tháo cái băng khó chịu này, cũng được nhiều

ngày rồi, chắc là đã hồi phục rồi.” Kính Huyễn cũng đang muốn tháo cái băng

quấn một cục trên chân ra, đi bộ vô cùng khó khăn, di chuyển cũng vậy.

“Hai người muốn đi đây vậy?” Diêm Hỏa đã thức dậy đang làm bữa ăn sáng, Kính

Huyễn cùng Mật Nhu đi xuống lầu đã nhìn thấy anh ăn mặt chỉnh tề rồi, biết chắc

hai người bọn họ muốn đi ra ngoài, nghi ngờ hỏi.

“Tôi muốn đi ra ngoài mua chút đồ, buổi trưa anh cũng không cần chờ, tôi cùng

cô ấy ở bên ngoài ăn luôn là được rồi.” Kính Huyễn không khách khí tự nhiên

ngồi xuống ăn bữa sáng Diêm Hỏa chuẩn bị, nhét đầy trong miệng, còn nói với

Diêm Hỏa.

“Woa, nhiều đồ ăn ngon như vậy, thật sự là anh

làm sao?” Mật nhu nuốt nước miếng nhìn một Bàn đầy ắp thức ăn ngon, không tin

hỏi Diêm Hỏa.

“Đương nhiên là tôi làm, cô cũng ăn đi, tôi làm rất nhiều đồ ăn, nếu như hai

người muốn đi mua đồ, tôi có thể chở hai người đi.” Diêm hỏa lịch sự kéo ghế ra

cho Mật Nhu ngồi, sau đó ngồi xuống đề nghị được hộ tống hai người đi.

“Không cần miễn cưỡng như vậy, nếu như anh đi cùng, tôi khó mà bảo toàn nổi, vì

ngày mai tin tức giải trí sẽ đưa tôi làm nhân vật trung tâm.” Kính huyễn không

muốn từ chối sự nhiệt tình của Diêm Hỏa. Cô nghĩ nếu thật để anh hộ tống vậy cô

sẽ trở thành kẻ thù số một của những người ái mộ anh.

“Kính Huyễn, để cho anh ấy đi cùng chúng ta đi, chúng ta không thể xách nhiều

đồ, anh ấy đi theo xách đồ phụ chúng ta không phải tốt hơn sao, bình thường hai

tụi mình mua cũng rất nhiều, rất thuận tiện.” Ý kiến Mật Nhu lại bất đồng, có

một người đẹp trai miễn phí giúp mình mang đồ, đó là chuyện thật đáng hãnh

diện.

“Đúng vậy, anh có thể xách đồ giúp bọn em, còn trả tiền dùm nữa, dẫn anh đi

chính xác là lựa chọn không sai lầm” Diêm hỏa nghe Mật Nhu nói, vội vàng gật

đầu một cái, bộ dạng kia còn thiếu chút là khóc năn nỉ Kính Huyễn cho mình đi

theo thôi.

“Hai người thật sự là, người này lôi người kia kéo, được rồi đi cùng đi, tôi

cũng không tốn hai miếng thịt nào, có cái gì lớn lao đâu.” Kính Huyễn tính nói

vài lời cự tuyệt, nhưng nhìn thấy ánh mắt hai người họ sáng rỡ nhìn cô cầu xin,

không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt đồng ý. Lúc này trong lòng cô cầu nguyện

là sẽ không chuyện gì sẽ xảy ra.

Nhưng hình như ông trời cũng cần thời gian nghỉ ngơi, nên có thể lời Kính Huyễn

vừa cầu nguyện đúng lúc ông trời đang nghỉ ngơi, cho nên không nghe được lời

thành khẩn cầu nguyện của Kính Huyễn.

Kính Huyễn cùng Mật Nhu ngơ ngác nhìn cô gái diễm lệ trước mắt, từ khi bước vào

cửa hàng, dường như nhìn thấy Diêm Hỏa liền bám dính không buông ra, cô gái đó

chính là Y Na, thật sự là gặp một người bất đắc dĩ.

“Diêm, làm sao lâu như vậy không đến tìm em, làm hại em nhớ anh lắm luôn đó.”

Thanh âm Y Na ngọt ngào hướng về phía Diêm Hỏa nói, còn dầy mặt kéo cánh tay

Diêm Hỏa, thân mật như là những người đang yêu nhau một cách cuồng nhiệt.

“Cô là ai, muốn nói gì thì cứ nói đi, không cần phải tỏ ra