
lầu dưới công ty cậu, nhất
định anh ta biết cậu đang làm việc tại đó.” Mật nhu lớn tiếng nói, dường như
đây là một chuyện vô cùng trọng đại.
“Cậu nói Dương Lịch tìm tới công ty sao, làm sao tới tìm nhanh như vậy.” Bộ
dạng mê ngủ của Kính Huyễn lập tức tiêu tan, hóa ra tin tức mà Mật Nhu mang tới
là tin này. Không phải chỉ mới gặp lại ngày hôm qua? Làm sao lại tìm tới nhanh
như vậy.
“Cái gì tìm đến nhanh như vậy? Chẳng lẽ cậu đã gặp anh ta trước rồi sao?” Mật
Nhu kinh ngạc nhìn Kính Huyễn, dường như Kính Huyễn làm cái gì cũng không suy
nghĩ tới chuyện tình.
“Đúng vậy, ngày hôm qua mình, bọn trẻ cùng Diêm Hỏa đi du lịch, lại gặp anh ta
ở chỗ đó, cho nên bọn mình lập tức quay về.” Kính Huyễn cúi mặt buồn buồn nói,
đôi tay ở trước ngực không ngừng bắt chéo.
“Vậy anh ta có nói cái gì không? Có khi dễ cậu không, bên cạnh anh ta có mang
theo Lộ Đế đáng ghê tởm hay không.” Mật Nhu hung dữ nói, hiện tại dường như
Dương Lịch cùng Lộ Đế đang đứng trước mặt cô vậy.
“Không có, anh ấy kích động khi nhìn thấy mình, lôi kéo nói muốn giải thích gì
đó với mình, nói cái gì mà hiểu lầm, nhưng mình không muốn nghe, lại quay về
rồi.” Kính Huyễn nói xong nước mắt lại muốn chảy xuống, hốc mắt cũng hồng hồng,
Mật Nhu nhìn cái bộ dáng này của Kính Huyễn, vừa không vui vừa nói, tính toán
đến đây thao thao bất tuyệt kể cho cô nghe...
“Giải thích cái gì, nhất định là sau khi anh ta
cùng cô ả Lộ Đế sống cùng nhau, mới phát hiện ra con người của cậu tốt, cho nên
mới quay lại theo đuổi cậu. Kính Huyễn, mình nói nếu như, nếu như là, bây giờ
để cho cậu tự lựa chọn, có thể quay về ở chung một chỗ với Dương Lịch, cậu cảm
thấy có khả năng này xảy ra không?” Mật Nhu nói đến nửa chừng, liền nghĩ đến
vấn đề quan trọng, đặt câu hỏi cho Kính Huyễn.
“Nếu như cũng không có thể xảy ra, giữa mình và anh ấy đã kết thúc, nên điều
cậu nghĩ cũng không bao giờ xảy ra.” Kính Huyễn nghe Mật Nhu đặt ra vấn đề,
phất phất tay, vội vàng đáp trả lời Mật Nhu lời nói.
“Mình đang nói là nếu như, cậu hiểu không? Là nếu như.” Mật Nhu bất đắc dĩ nhìn
Kính Huyễn lại kích động lần nữa, cô đã nói là nếu như, chứ đâu phải là nói
thật, mà Kính Huyễn đã kích động như vậy, nhất định một điều là cô còn rất quan
tâm đến Dương Lịch.
“Mình cũng không biết, hiện tại mình không muốn suy nghĩ nhiều như vậy, chúng
ta đừng nhắc đến anh ấy nữa có được không, nói đến điều đó lại làm nỗi đau
trong lòng mình lại trỗi dậy.” Kính Huyễn lắc đầu một cái, đem tất cả ảo tưởng
trong đầu loại bỏ ra khỏi tâm trí, cự tuyệt bàn luận nói đến những chuyện liên
quan đến Dương Lịch.
“Nhưng cậu không thể cứ trốn tránh như vậy mãi được, bởi vì lúc trước nhất thời
cậu không thể chấp nhận sự việc, nên chúng ta mới rời đi trốn tránh đến nơi
này. Huống chi hiện tại cũng đã qua lâu rồi chỉ là do chính trái tim cậu không
chịu hiểu rõ mà thôi” Mật Nhu không hài lòng Kính Huyễn luôn dùng thái độ trốn
tránh để giải quyết vấn đề, nói trúng tim đen Kính Huyễn.
“Cậu đừng nói nữa có được không, hiện tại cuộc sống của mình rất tốt, còn có
hai bảo bối đáng yêu như vậy, mình không muốn lại hứng chịu thêm bất kì chuyện
gì nữa. Huống chi là người đã từng phản bội mình.” Kính huyễn bịt lấy lỗ tai
lớn tiếng nói, nếu như cánh cửa không có chức năng cách âm, nhất định Diêm Hỏa
đang ở bên ngoài phòng khách sẽ nghe được, đáng tiếc là đã được cách âm rồi.
“Được rồi, không nói nữa, sao mình tới lâu rồi mà vẫn không nhìn thấy hai bảo bối
ở đâu hết vậy, có phải là hai đứa ở một phòng khác, mình đi tìm hai bọn nhóc.”
Mật Nhu nhìn bộ dạng Kính Huyễn đang mất khống chế, đành tìm đề tài khác lôi
kéo sự chú ý của cô. Nhưng mà, dường như Mật Nhu lại lần nữa lựa chọn đề tài
sai lầm.
“Ai ya! Cậu không hỏi mình cũng không muốn nói, hai bảo bối của chúng ta bị hai
trưởng bối mẹ và bà nội Diêm Hỏa mang đến Newyork rồi, bây giờ cả căn nhà lớn
này chỉ có mình và Diêm Hỏa ở cùng thôi.” Kính Huyễn vừa nhắc tới chuyện bất
đắc dĩ này liền đau lòng muốn chết, nằm trên giường gào khóc.
“Diêm Hỏa cũng không cho mình trở về, vì không muốn mình rời khỏi đây, anh ta
đã tự nguyện đi ngủ ở phòng khách, mình sao có thể nói rời đi được chứ?” Kính
Huyễn là người có nguyên tắc, một khi đã đáp ứng thì nhất định phải làm được,
có lúc cũng bị Mật Nhu nói cô điển hình là đứa ngốc.
“Àh, ban đầu mình không hiểu còn tưởng Diêm Hỏa không biết hưởng thụ mà đi ngủ
ở phòng khách, thì ra nguyên lai là cậu bảo anh ta ra đó ngủ.” Mật Nhu nghĩ đến
lời mình mới vừa nói, xem ra cô biết thêm một chủ kiến hay.
“Một căn nhà lớn như vậy, nhưng chỉ có hai người ở, duy nhất chỉ còn căn phòng
này, mình không bảo anh ta đi ngủ ở phòng khách, chẳng lẽ là mình đi àh?” Kính
Huyễn nhức đầu nói, bây giờ trở về nhớ tới chuyện ngày hôm qua trải qua, cô
liền nhức đầu rồi, như thế nào trong vòng một ngày lại xảy ra nhiều chuyện như
vậy.
“Không phải còn rất nhiều phòng hay sao? Mà sao cậu thành công ở căn phòng này
hả?” Mật Nhu suy nghĩ không hiểu hỏi, rõ ràng có rất nhiều phòng, như thế nào
lại nói có một phòng thôi.
“T