
của Kính Huyễn, gật đầu một cái, về lịch sử phong lưu
của anh ta nói cả một ngày đêm liệu có thể nói xong không?
“Nhưng mà Kính Huyễn, mình nói nhiều như vậy, cậu vẫn chưa
nói cho mình biết rốt cuộc ở bữa tiệc đã xảy ra chuyện gì?” Mật Nhu cảm
giác dường như mình hơi lạc đề, vội vàng đem vấn đề kéo về chuyện mình
đang hỏi Kính Huyễn.
Mật Nhu, cậu xem, mình tìm được dây chuyền.” Kính Huyễn mở tay ra, đưa sợi dây nắm thật chặt trong tay cho Mật Nhu nhìn.
“Mình xem một chút, thật sự là dây chuyền của cậu, làm sao
cậu tìm được?” Mật Nhu vui mừng hỏi Kính Huyễn, cầm dây chuyền trong tay vui vẻ nhìn đi nhìn lại.
“Khi đó chúng ta không tìm được dây, chúng ta từng đoán qua
dây chuyền có khả năng bị ai cầm?” Hiện tại Kính Huyễn không có tâm tình tốt như Mật Nhu thấy dây chuyền, hiện tại tâm tình của cô giống như bị
tảng đá lớn đè nặng.
“Chúng ta đoán là bị người đàn ông buổi tối đó cầm đi, không
ngờ tới bây giờ anh ta vẫn cất giữ?” Mật Nhu nghe câu hỏi Kính Huyễn
xong liền trực tiếp đáp lại, còn không phát giác được ý tứ trong lời nói của mình.
“Đúng là bị người đàn ông tối hôm đó lấy đi, hơn nữa tới giờ
anh ta vẫn còn nhớ rõ mình.” Cho tới bây giờ Kính Huyễn vẫn còn không
chấp nhận nổi tin tức chấn động như vậy, trước đó một chút tâm tư chuẩn
bị cũng không có, thật là khó chấp nhận chuyện này.
“Cái gì, vậy là cậu cùng người đàn ông kia gặp mặt rồi, hay
là gặp mặt ở bữa tiệc?” Rốt cuộc lúc này Mật Nhu đã nghe rõ lời nói của
Kính Huyễn, mới vừa rồi còn vui vẻ nghịch ngợm dây chuyền trong tay,
nháy mắt dừng ở giữa không trung, cô cũng không cách nào tiêu được tin
tức bất ngờ này.
“Đúng vậy, ở bữa tiệc gặp được, anh ta còn nhận ra mình, trả
dây chuyền cho mình.” Kính Huyễn thật sự là không hiểu nổi mình cùng bữa tiệc cao cấp đó tương trùng hay sao? Năm năm trước ngoại lệ một lần
tham gia bữa tiệc của học trưởng gì đó, bị người ta ăn sạch sẽ, hơn nữa
còn mất đi dây chuyền quý giá nhất của mình, vậy cô cũng chấp nhận, dù
sao sau đã có Đình bảo bối cùng Hoan bảo bối.
Nhưng, làm người ta tức giận là, năm năm sau mình bởi vì lời
mời chân tình của Húc Nhật, không có biện pháp đành bất đắc dĩ đáp ứng,
nhưng không nghĩ đến sẽ lần nữa gặp phải người đàn ông năm năm trước
cùng bản thân xảy ra quan hệ, còn bị anh ta vô lại cưỡng hôn, cô đúng là cùng yến hội tương trùng phải không, ngay cả diễn phim truyền hình cũng không có trùng hợp như vậy ?
Mình từ khi sinh ra đi dự tiệc hai lần, kết quả lại biến
thành như vậy, sớm biết mình nên cứng rắn hơn một chút, cự tuyệt lời mời của Húc Nhật, vậy thì sẽ không xảy ra loại chuyện như vậy, nhưng trên
thế giới đâu có thuốc hối hận chứ, cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
“Vậy cậu đừng nói với mình, năm năm trước người đàn ông xảy
ra quan hệ với cậu là Diêm Hỏa chứ?” Mật Nhu to gan lấy Diêm Hỏa ra suy
đoán, trên ti vi không phải đều diễn như vậy, càng không có khả năng, sẽ càng sẽ biến thành có khả năng.
“Đúng là bị cậu đoán trúng rồi, người đàn ông tối đó chính là đại hoa tâm Diêm Hỏa, cậu bảo bây giờ mình nên làm gì mới phải?” Kính
Huyễn rất lo lắng, lo lắng nếu như bị Diêm Hỏa biết có Đình bảo bối cùng Hoan bảo bối, có thể sẽ tranh giành với mình không.
“A “` thật sự? Hí kịch hóa.” Mật Nhu nghe lời khẳng đinh của
Kính Huyễn, bật thốt lên câu nói đầu tiên là hí kịch hóa, miệng há to
đến độ có thể nhét vào một quả trứng gà.
“Là so với hí kịch hóa còn hí kịch hóa hơn, như thế nào
chuyện xui xẻo như vậy lại xảy ra trên người mình?” Kính Huyễn bất đắc
dĩ cười khổ, cũng phiền chết rồi.
HẾT
“Vậy cậu tính làm gì bây giờ, cậu có nói cho anh ta biết chuyện cậu giúp anh ta sinh hai đứa nhỏ hay không ?” Mật Nhu sốt ruột hỏi Kính Huyễn.
“Làm ơn, mình làm sao có thể nói cho anh ta biết, Bạch Đình cùng Bạch Hoan đều là bảo bối của mình, mình không thể nào cho anh ta biết.” Kính Huyễn trợn mắt nhìn Mật Nhu, dáng vẻ ngụ ý nói Mật Nhu ngu ngốc, cô làm sao có thể cho anh ta biết.
“Ha ha đừng nhìn tớ như vậy, bây giờ anh ta tìm cậu khắp nơi, có khả năng không lâu nữa sẽ tìm tới cửa, chẳng lẽ cậu tính đem hai đứa nhỏ giấu đi?” Mật Nhu thật sự nói trúng tâm tư, chính vì lo lắng điều này Kính Huyễn mới phiền não như vậy.
“Không biết, mình nghĩ có nên tính đến việc chuyển nhà hay không? Như vậy anh ta sẽ không tìm thấy.” Kính Huyễn tự cho mình suy nghĩ thực thông minh, sau khi nói xong còn cười vui vẻ, nhưng chưa vui vẻ bao lâu đã bị lời nói kế tiếp của Mật Nhu đả kích làm cho im lặng.
“Cậu không phải quá xem thường thế lực của tập đoàn Ảnh Hỏa chứ? Cho dù cậu chuyển đến bất cứ nơi đâu anh ta đều có khả năng tìm thấy cậu, huống chi cậu đang làm việc tại công ty Húc Nhật, chỉ cần hỏi thăm một chút cũng có thể tra ra rồi.” Mật Nhu thật sự không muốn đả kích Kính Huyễn, nhưng nhìn bộ dạng ngu ngơ của cô nàng, làm cho cô cảm nhận được Kính Huyễn thật sự ngây thơ.
“A, vậy cậu muốn bây giờ mình phải làm sao, chẳng lẽ nghỉ việc? Vậy từ đây về sau mình nuôi dưỡng hai đứa nhỏ như thế nào?” Bộ dạng Kính Huyễn đau khổ đầy suy nghĩ, thật sự nghiêm túc tính đến chuyện