Disneyland 1972 Love the old s
Mắt Xanh Mê Hoặc

Mắt Xanh Mê Hoặc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323165

Bình chọn: 8.00/10/316 lượt.

g nói thật thân mật, nói chân thật đáng tin.

Trước mắt Tiêu Tiêu giống như có một tầng sương mờ bịt kín, hốc mắt nháy mắt liền đỏ, nhu nhu nhỏ giọng kêu lên"Ngải Đăng"

Đứng ở trong thang lầu Hà Thanh Lăng nghe thấy con gái mình khẽ gọi tên anh, chấn động cả người, bất chợt nhớ lại cậu bé con mười lăm năm trước làm cho con gái mình gián tiếp mất trí nhớ chính là anh ta! ! ! Anh ta thế nhưng tiếp tục trở lại, tiếp tục sẽ làm con gái của bà chịu khổ. Hà Thanh Lăng nghĩ vậy, sắc mặt đột nhiên trở nên tái nhợt, không được, bà phải ngăn cản Tiêu Tiêu đến gần anh ta.

"Nhà chúng tôi không chào đón cậu, đi, đi ra ngoài cho tôi!" Loan Đức Hồng thực giật mình, không nghĩ tới người vợ từ trước đến nay luôn luôn dịu dàng của mình lại có phản ứng lớn như thế, nhanh chóng chạy đến, đỡ lấy thân thể bà đang run run.

"Thanh Lăng, làm sao vậy?" Tuy rằng ông cũng rất giận, nhưng phản ứng của vợ ông cũng thật không bình thường .

"Bảo cậu ấy đi, bảo cậu ấy đi nhanh đi! !" Hà Thanh Lăng nắm cánh tay của chồng thật chặt, không ngừng lặp lại.

Ngải Đăng rũ mắt xuống, thấy không rõ suy nghĩ cái gì, nhưng đôi tay đang ôm Tiêu Tiêu vẫn không buông ra.

"Mẹ!" Tiêu Tiêu che chở cho Ngải Đăng, cô không biết sự tình tại sao có thể biến thành như vậy, cô chưa từng gặp qua mẹ cô kích động như vậy.

Trong đại sảnh, không khí trở nên rất quái dị, mãi đến khi ngoài cửa truyền đến tiếng cửa mở.

Loan Thần Thiên trở về lấy văn kiện , vừa mở cửa liền phát hiện vài người trong đại sảnh giằng co, sửng sốt một chút, thấy đôi mắt khẩn cầu xin giúp đỡ của em gái đang nhìn mình, nhíu mày, sau đó làm như không thấy, trực tiếp lên 2 lâu. Tiêu Tiêu luôn chớp mắt ra hiệu với anh trai, nhưng Thần Thần một chút ý định muốn hỗ trợ cũng không có.

Loan Thần Thiên lấy đồ xong đi xuống, phát hiện mọi người vẫn đứng bất động, thở dài, thực sự không có cách với em gái anh, khẽ khụ hai tiếng, "Ngải Đăng tổng tài đến nhà chúng tôi có chuyện gì sao?"

Ngải Đăng liếc mắt nhìn anh, lại khôi phục biểu tình trong trẻo nhưng lạnh lùng, gật gật đầu. Edit: Quảng Hằng

"Mẹ, cha , Ngải Đăng tổng tài là khách, tại sao tiếp đón người ta như vậy." Ngừng một chút, rồi hướng Chị Lưu đứng ở cửa phòng bếp nói"Đem trà Bích Loa Xuân con mang về hôm trước pha một bình nhé Dì.”

"không cần Bích Loa Xuân, mẹ Lưu pha vài tách cà phê đi" Tiêu Tiêu nói tiếp lời của Loan Thần Thiên, Ngải Đăng khẳng định uống không quen lá trà.

"À, đúng, vẫn là Tiêu Tiêu lo lắng chu đáo."

Nghe xong lời của con mình, Loan Đức Hồng cũng hiểu được như vậy rất không lễ phép rồi,

"Tất cả mọi người ngồi đi, chúng ta đem việc này hảo hảo nói một chút, Thanh Lăng, em cũng đừng gấp."

"Ngải Đăng, cậu nói muốn sống cùng Tiêu Tiêu, cha mẹ cậu có biết không?"

"Mẹ của con đã qua đời rất sớm, cha con . . . . . Ông ấy không quan trọng, chuyện của con, tự con có thể quyết định." Mặc kệ người nọ có đồng ý hay không cũng sẽ không ảnh hưởng đến cảm tình của anh và Tiêu Tiêu, dù sao hiện tại tự thân người kia đã muốn khó bảo toàn.

"Ý của cậu là cha của cậu vẫn chưa biết việc này?" Loan Đức Hồng cảm thấy hôm nay nhất định phải hỏi cho rõ ràng, hôn nhân không chỉ là chuyện của hai người , nếu không thể được sự chúc phúc của người lớn, làm sao nói đến hạnh phúc.

"Con sẽ nói cho ông ấy biết " Tuy rằng cảm thấy cha không thể phá hư đến mình và Tiêu Tiêu, nhưng anh nhất định phải chuẩn bị thật chu đáo.

"không được, tôi không đồng ý." Hà Thanh Lăng ngồi ở bên cạnh càng nghe càng nóng vội, nhìn thấy dáng vẻ của chồng bà dường như rất hài lòng với Ngải Đăng.

"Mẹ! Vì sao!" Tiêu Tiêu thật sự xem không hiểu mẹ hôm nay làm sao vậy, bình thường mẹ hiểu rõ mình nhất, lần này tại sao lại không để ý đến cảm nhận của mình.

"Bởi vì. . . . . . Bởi vì. . . . . . Ai, dù sao không được! !" Mọi người vẫn gạt Tiêu Tiêu, giấu diếm lâu như vậy, Hà Thanh Lăng không biết nên nói hay không.

Ngải Đăng nhìn bộ dạng sốt ruột muốn nói lại không dám nói của Hà Thanh Lăng, có chút nghi hoặc, chẳng lẽ Tiêu Tiêu không nhớ rõ chuyện năm đó là vì có ẩn tình sao?

" Chuyện năm đó sẽ không phát sinh lần nữa. " Giọng nói của Ngải Đăng thản nhiên, lời nói ra lại làm cho tất cả mọi người kinh hoàng.

"Chuyện gì?" Tiêu Tiêu nhìn Ngải Đăng ngơ ngác hỏi, tại sao cô nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì.

"Tiêu Tiêu, anh sẽ không bao giờ bỏ em lại lần nữa" Sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn mơ hồ của Tiêu Tiêu, Ngải Đăng khẳng định nói.

"Lần nữa?" Tiêu Tiêu lầm bầm lập lại một lần, cảm thấy trong đầu giống như có đồ vật gì đó miêu tả sinh động.

Loan ba ba nghe lời nói của Ngải Đăng..., lại đột nhiên nhớ đến phản ứng vừa rồi của vợ mình, cùng Loan Thần Thiên liếc nhau, đã hiểu rõ.

"Đau quá. . . . . . Đau quá. . . . . ." Tiêu Tiêu ôm đầu, cảm giác đầu mình như có thiên quân vạn mã đang phi nước đại. Hà Thanh Lăng vừa nhìn thấy Tiêu Tiêu như vậy, nhanh chóng bảo Loan Thần Thiên ôm Tiêu Tiêu lên giường nằm xuống. Ngải Đăng làm sao có thể lại để nam nhân động thủ, tự mình vươn tay ôm lấy Tiêu Tiêu đi lên lầu, Hà Thanh Lăng hiện tại cũng không cần biết nhiều như vậy, th