Disneyland 1972 Love the old s
Mắt Xanh Mê Hoặc

Mắt Xanh Mê Hoặc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322790

Bình chọn: 7.5.00/10/279 lượt.

cấp cao, là một trong mười kiến trúc lớn nhất đất nước. Nổi danh khắp cả trong và ngoài quốc tế, lấy nơi đây để làm chỗ quay quảng cáo đó là lần đầu tiên, người bình thường cho dù muốn đi vào bên trong cũng phải qua 3 khâu kiểm tra thân phận chặt chẽ.

Lần này không khí hiện trường quay chụp không giống như lúc trước, buổi sáng thật im ắng khác thường, cũng miễn các tin tức truyền thông đến tham quan, hay tìm cách bước vào bên trong. Mà đạo diễn của đoạn quảng cáo này phải hơn chin giờ mới đến, điều này chưa từng có. Nhân viên công tác lúc ban đầu có chút ngạc nhiên, sau lại mới nghe nói có thể là người phụ trách đầu tư muốn tới khảo sát tình huống, mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ.

《 Màu Xanh Của Biển 》 là tác phẩm đầu tiên đánh dấu tập đoàn Magnus tiến quân vào giới giải trí, đương nhiên phải chuẩn bị thật kĩ lưỡng.

Tiêu Tiêu đang ngồi ở hàng trên ghế, ngồi nghiêm túc học thuộc lời kịch, phần một nói về cô gái thiết kế sư trên Computer được công ty chọn dùng, ở buổi trình diễn thời trang long trọng trình bày sản phẩm của mình thiết kế với chủ tịch trên đài, cô từ lúc ban đầu khiếp đảm đến chậm rãi khôi phục tự tin bắt đầu chân thành nói, sau đó lại đang trong lúc lơ đảng nhìn thấy người nam nhân đã mang đến linh cảm trong sang tác của cô, nháy mắt trong lòng làm ra một loạt phản ứng.

Đạo diễn cũng không chỉ rõ phản ứng và biểu hiện nên có, nên lúc này Tiêu Tiêu thật khó khăn, dù sao không từng trải qua, sẽ rất khó biểu hiện ra ngoài, diễn luyện mấy lần, đều cảm thấy chưa đúng chỗ, trong lòng không khỏi có chút sợ hãi lát nữa khi xuất hiện trước ống kính sẽ dọa người.

Mười giờ sáng, đạo diễn bước ra ngoài đón người phụ trách đầu tư rốt cuộc đã tới. Phi Lực đi ra trước, đạo diễn nhiệt tình nghênh đón, Phi Lực chỉ lễ độ mỉm cười đáp lại, bước đến cửa xe, cung kính mở cửa xe.

Khi người nọ từ chiếc Mercedes-Benz dài màu đen đi ra thì đạo diễn ngây dại.

Mắt Xanh mê hoặc chương 10.2

Edit: Quảng Hằng

Ông ta chỉ gặp người có khuôn mặt tuấn mỹ lạnh như băng giống như Apollon này một lần trong buổi yến hội từ đằng xa, tổng tài chấp hành của tập đoàn Magnus - Ngải Đăng Magnus.

Khí chất cùng cao quý như vậy, gia tộc Magnus giống như cũng không phải người trong hiện thực, chỉ sinh sống ở trong truyền thuyết, tất cả truyền thuyết cũng thần bí giống như thần thoại, ngay cả ông ta chỉ thỉnh thoảng mới có thể ngẫu nhiên bắt được một chút tin tức từ trên TV hay tạp chí. Trong yến hội của xã hội thượng lưu ở Na Uy, chỉ có người có thân phận đặc biệt tôn quý mới có thể tiếp cận đến chung quanh gia tộc bọn họ, mà vị tổng tài mới nhậm chức này thường thường chỉ lộ diện không đến mười phút đã biến mất.

không nghĩ tới, quay chụp hôm nay tổng tài sẽ đích thân trình diện!

Ngải Đăng vừa xuống xe liền nghiêng mắt nhìn đến cô gái đằng xa đưa lưng về phía anh, cô yên tĩnh ngồi ở đó, cùng tiếng ồn ào của các máy móc thiết bị chung quanh không hợp nhau.

Tiêu Tiêu chậm rãi đi lên trên đài, hít một hơi thật sâu sau đó xoay người cúi đầu, ngẩng đầu nhìn với đám người quần chúng đứng ngoài xem diễn, nở một nụ cười như mùa đông hóa tuyết. Đứng trên đài chủ tịch, tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý nửa ngày, nhưng khi nhìn thấy nhiều người như vậy thì vẫn có chút khẩn trương.

Ngải Đăng ngồi ở hàng ghế, góc sáng sủa, nhìn cô gái mặc một bộ váy màu lam nhạt, đơn giản lại không mất phong nhã, trên gương mặt trang nhã, trang điểm thật nhẹ nhàng, gương mặt vỗn thanh lệ vẫn còn giữ nguyên nét non nớt ngây ngô đã hiện ra chút quyến rũ câu hồn nhiếp phách. Phong cách nổi bật hơn người nhan sắc khuynh quốc khuynh thành.. Đứng giữa mọi người khí chất của cô thật vượt xa, như tiên nữ mới hạ phàm không vướng chút bụi trần làm người đàn ông mất hồn phách, nhưng làm người khác khó quên nhất, đó là đôi mắt long lanh ánh nước của cô, sáng lấp lánh như ánh trăng, có thể mê đảo ngàn thế phù hoa, nụ cười nhẹ có thể mê hoặc hàng nghìn vạn người.

Đạo diễn bắt đầu tạo hình, làm ra yêu cầu dự định, biểu diễn với không khí không có bất cứ thứ gì quả thật là rất khó. Tay của Tiêu Tiêu gắt gao nắm chặt lấy váy của mình, nhìn chung quanh bốn phía, muốn giảm bớt chút cảm giác khẩn trương hiện tại, đột nhiên thấy anh đang ngồi ở hàng thứ hai một góc sáng sủa.

Tiêu Tiêu giống như nhớ lại lúc mới vừa gặp mặt trong buổi yến hội đó. Quen thuộc như vậy, làm người ta nghi hoặc như vậy, anh là ai vậy? Vì sao mình không thể khống chế như bị chìm vào trong đôi mắt của anh, giãy giụa mà không thoát, không thể quên được. Màu lam, lại là màu lam, trong đầu Tiêu Tiêu dần hiện ra cảnh tượng trong giấc mơ đã xuất hiện rất nhiều năm.

Sương mù, sương mù đầy trời dày đặc, ánh mắt màu lam, như ẩn như hiện.

"Em mang anh về nhà được không? Những thứ của em đang có sẽ tặng cho anh. . . . . ."

"Hi, Mắt xanh, chào buổi sáng"

"Ha ha, lâu đài đã xây xong rồi! Rất đẹp đúng hay không?"

. . . . . .

Ai? Là ai ở bên tai mình nói những thứ này? Nghe không rõ, thanh âm rất nhỏ thực ồn ào, nói cái gì, bọn họ đang nói cái gì?

"Ok——!"

Đạo diễn dẫn đầu dùng sức vỗ tay!

Tất cả mọi người ở hi