
ể ăn được trong căn tin trường là cà ri gà và cà tím xào
trứng, nhưng hôm nay cô đến muộn, hai món này đã hết từ lâu rồi.
Tâm trạng hơi tệ một chút.
"Thật không thể ngờ, Vương Đản có cuộc sống riêng phóng đãng là thế, vậy mà vẫn còn là gái trinh đấy!" Phi Phi hừ một tiếng bằng mũi, tỏ vẻ hoài nghi.
Ai không biết hoa khôi Vương Đan của trường thay người yêu còn nhanh hơn
thay áo, không những thế còn cặp kè với rất nhiều đại gia, bây giờ tuyên bố mình là "băng thanh ngọc khiết" thật khiến người khác cười rơi cả
răng.
Cô bị cơm sườn non làm cho mắc nghẹn.
"Cậu không biết gì hết à?" Phi Phi rất ngạc nhiên, "Nghe nói hôm tối mồng bốn, mọi người say túy lúy, còn Hứa Ngạn Thâm lại làm trò người lớn với Vương Đan ở phòng kế bên!"
Miệng cô hơi há ra, sao có thể thế được? Rõ ràng là. . .
"Nhìn kìa nhìn kìa, nghe tin này xong, tớ cũng có thái độ hệt như cậu vậy,
không thể tin được Hứa Ngạn Thâm lại hủy hoại cuộc đời mình trong nhà vệ sinh công cộng!" Phi Phi mặt đầy tiếc rẻ.
Sự thật
là vậy mà, bao nhiêu nữ sinh của trường vừa kính phục vừa ngưỡng mộ Hứa
Ngạn Thâm, bao nhiêu mỹ nhân bị anh từ chối thẳng thừng, thế mà bây giờ
lại rơi vào tay cô hoa khôi có tiếng lẳng lơ của trường?!
"Cậu là nói? . . ."
Hôm đó, lúc cô quyết định bỏ trốn sau khi gây họa, Hứa Ngạn Thâm ngủ rất
say, theo lý mà nói, lúc tỉnh dậy sẽ rất tỉnh táo, sao còn có thể. . .
"Nghe đồn là lúc Hứa Ngạn Thâm tỉnh dậy, Vương Đan trần nhồng nhộng nằm bên
cạnh anh ta, sau đó, cô nàng còn giả vờ "giật nảy mình", kêu lên thất
thanh, thu hút các sinh viên khác đến xem!" Đúng là diễn kịch quá đạt.
"Các sinh viên đều nhìn thấy, trên quần của Hứa Ngạn Thâm, trên chiếc sô pha màu mỡ gà trong phòng còn đọng lại vệt máu rất nhạt!"
Chức Tâm đỏ mặt, hoàn toàn không thốt nên lời.
"Vương Đan bắt Hứa Ngạn Thâm phải chịu trách nhiệm với nó, còn ông chủ phòng
tiệc nhất định bắt Hứa Ngạn Thâm phải bồi thường tiền làm sạch sô pha,
khiến những người chứng kiến hôm đó cũng mất mặt thay."
Tiền làm sạch sô pha. . .
Đầu cô càng cúi sát xuống thiếu điều muốn úp mặt vào mâm cơm.
"Dạo này Vương Đan bám rịt lấy Hứa Ngạn Thâm, còn theo tớ ấy à, chịu trách
nhiệm cái con khỉ, bỏ ra mười mấy tệ là có thể mua một cái màng trinh
giả cho bọn con trai vào tròng rồi!" Phi Phi khinh thường ra mặt, "Cứ cho là lần đầu tiên đi thì đã là sao? Tớ không tin nó uống say đến mức ngày hôm sau phải kêu toáng lên như thế!"
"Thật ra, Phi Phi, tớ. . ." Cô đấu tranh tư tưởng một lúc, thật sự rất muốn nói ra chân tướng sự việc.
"Cậu có biết Hứa Ngạn Thâm là con trai của Hứa Cẩn Lễ không?!" Phi Phi lại chuyển sang đề tài khác.
Chức Tâm sửng sốt.
Hứa Cẩn Lễ? Không phải là ông trùm truyền thông, người sáng lập truyền hình cáp, dưới quyền có cả mấy đài truyền hình, tòa soạn báo, đài phát
thanh, công ty quảng cáo, công ty băng đĩa nhạc, mấy năm gần đây liên
tục tổ́ chức các cuộc thi hoa hậu, người mẫu, ca sĩ đó sao?!
"Hứa Ngạn Thâm giấu thân phận mình lợi hại không? Nguyên cả thư viện trường
mình đều là do cha anh ta quyên góp, anh ta chưa bao giờ hé răng nửa lời về gia thế của mình với bất kỳ ai!" Phi Phi quả thật rất khâm
phục, nếu không phải hiệu trưởng lỡ miệng nói ra với một giảng viên, thì bây giờ mọi người vẫn chẳng biết gì hết, "Nghe nói anh ta là con vợ hai Hứa Cẩn Lễ, trên còn có hai anh trai và một
chị gái, dưới còn có năm đứa em trai và ba cô em gái." Ai mà biết còn có bao nhiêu anh chị em chưa được công khai nữa.
Cô từng nghe nói, xã hội bây giờ, người dám công khai mình năm thê bảy
thiếp cũng chỉ có mình Hứa Cẩn Lễ. Nghe đồn Hứa Cẩn Lễ rất biết cách trị các bà vợ của mình, bốn bà cùng chung sống rất hòa bình trong một ngôi
biệt thư rất to.
Cô thật không dám tưởng tượng.
"Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến rồi!" Đột nhiên, Phi Phi huých cô, "Xem kìa, Hứa Ngạn Thâm và Vương Đan!"
Theo hướng tay Phi Phi chỉ, cô không nén được quay sang, vừa đúng lúc nhìn
thấy Vương Đan đẹp rạng ngời, lộng lẫy đang nũng nịu, nhõng nhẽo với Hứa Ngạn Thâm.
Còn Hứa Ngạn Thâm mặt không chút cảm xúc, hờ hững nhìn một lượt căn tin.
Sau đó, mắt anh và mắt cô chạm nhau. Cô có chút kinh ngạc, Hứa Ngạn Thâm trước giờ đều không đến căn tin trường, cô tưởng anh thà
ăn bữa mì gói chứ không phí thời gian xếp hàng mua cơm.
Nhưng mà, anh đã làm rồi đấy thôi.
"Ngạn Thâm, em đã dặn cậu nhóc làm trong căn tin để lại hai phần cà ri gà và cà tím xào trứng rồi." Ghê tởm, đến thằng nhóc làm trong căn tin mà cũng không tha, Vương Đan lại đang khoe khoang sức hấp dẫn của mình.
Mí mắt Phi Phi giật giật vì cảm giác ghê tởm, còn Chức Tâm không nói gì, chỉ lặng lẽ ăn phần cơm sườn non dở tệ của mình.
Anh mím môi, mặt không chút cảm xúc đón lấy phần thức ăn của mình, sau đó. . .
. . . Sải bước đi lại phía cô.
"Ngạn Thâm, mình ra chỗ kia ngồi đi!" Vương Đan rất nhiệt tình gọi anh đến chỗ được giữ sẵn ở một góc.
Nhưng anh dường như không nghe thấy, đi đến bên cạnh chiếc bàn dài rồi ngồi
xuống, không buồn nhìn nàng hoa khôi vừa bị dội gáo nước lạnh lấy một
cái.
Anh ngồi yên vị trước mặt cô, đang