Mảnh Vá Trái Tim

Mảnh Vá Trái Tim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324552

Bình chọn: 7.00/10/455 lượt.

thể - Cậu cười nhàn nhạt – Nếu một ngày nào đó em cần anh.

- Em cũng vậy! Vì trên đời này người duy nhất tốt với em chỉ có Cảnh! –

Trong căn phòng thuê cũ kỹ, Thiên Tinh ôm lấy cậu, không chịu buông.

Thật ra, cậu biết, thời gian mười năm, cái ôm ấm áp dành cho nhau của cả hai đã trở nên lạnh lẽo, người trong vòng tay đã biến chất từ lâu.

Thiên Tinh biến thành một cô gái thà khóc trong BMW chứ không chịu cười sau xe đạp.

. . . . . .

- Cảnh, cậu đang nghĩ gì thế? – Chức Tâm vòng đến trước mặt cậu huơ tay

cười với chàng trai đang nhíu mày không biết là đang nghĩ ngợi gì.

Rõ ràng là hai người mới quen nhau, nhưng lại có cảm giác như đã quen từ

lâu, cô nghĩ, có lẽ đây chính là duyên phận giữa người với người.

Thấy cô đến, cậu định thần trở lại.

- Tôi cố ý đến sớm mười phút, không ngờ cậu còn đến sớm hơn – Cô cảm thấy ngại, người hẹn là cô nhưng người đến sớm lại không phải là cô.

- Không sao, tôi quen rồi – Cậu cười ôn hòa.

- Hôm qua có đợi được Thiên Tinh không? – Cô quan tâm hỏi.

Cậu cười bất lực, trả lời – Cô ấy không đến.

- Không đến? Cô ấy không có thói quen nghe đài sao? – Cô ngớ ra.

Ngoài hai tiết mục mình làm, cô còn nhờ những đồng nghiệp khác tìm người trong tiết mục của họ.

- Có, cô ấy cho người mang tới một lá thư – Cậu nói qua quýt.

Cô càng ngạc nhiên hơn.

- Đã nghe thấy rồi sao lại không xuất hiện chứ?

- Cô ấy nói có việc quan trọng hơn, bảo tôi đừng đợi cô ấy – Cảnh nói hờ

hững, uống một ngụm nước, cậu chẳng biểu lội tâm trạng gì đặc biệt.

Thiên Tinh không muốn gặp cậu.

- Dạo này chị thế nào, mọi việc vẫn ổn chứ? – Chăm chú nhìn ly nước, cậu chậm rãi hỏi.

Cậu luôn nghe tiết mục của cô trên đài, nhận thấy tâm trạng gần dây của cô hình như không được tốt cho lắm.

Cuộc sống gần đây của cô như một mớ bòng bong.

Tâm Ngữ nói đã tìm được Lãng Lãng và Nhan Hiểu Tinh rồi nhưng lúc cô đến

Hứa gia, mẹ chồng lại nói mình sẽ chăm sóc Lãng Lãng một thời gian, từ

chối cho cô gặp Lãng Lãng.

Cô suy nghĩ một hồi, cảm thấy chuyện nhà không tiện kể cho người khác nghe.

- Cũng ổn, đều rất tốt – Cô cười nói.

- Tốt là được rồi – Cậu lại hớp một ngụm nước nóng, giọng điệu bình hòa.

Có chút bất an, cô khó nhọc lên tiếng – Cảnh, hôm nay tôi đến đây là muốn nhờ cậu giúp cho một việc. . .

- Chị muốn đổi chương trình kỳ sau thành cầu truyền hình trực tiếp? – Cậu giúp cô nói ra chuyện khó mở miệng này.

- Chồng tôi đang đi công tác ở Mỹ, tôi muốn đến đó với anh ấy – Cô cảm thấy mình công tư bất phân thế này thật là khó xử.

- Tôi thì không thành vấn đề, chị thấy thế nào tiện cho chị thì cứ làm thế ấy – Nhưng cậu dễ dàng thỏa hiệp một cách kỳ lạ.

Thế thôi sao?

Cô không dám tin mình lại may mắn đến vậy.

- Cho tôi số QQ của cậu, đến lúc đó tôi sẽ tìm cậu! – Vì vấn đề khó khăn

đã được giải quyết, nụ cười trên gương mặt cô trở nên rạng rỡ.

Cậu cũng cười nhẹ - Chị cho tôi vậy, tôi sẽ nhắn chị.

Thực ra, cậu không có tài khoản QQ, lúc đi học, vì phải đi làm thêm chẳng có thời gian nhàn rỗi. Bây giờ vì có quá nhiều cô gái muốn biết tài khoản

QQ của cậu, vì sợ phiền phức nên cậu không dứt khoát không tạo.

Cô vội vàng ghi lại số QQ cho cậu, dặn dò – Nhất định phải tìm tôi đấy!

Cậu gật đầu.

- Tôi còn có việc, tôi về đài trước đây – Vì đã xin nghỉ phép hai tuần

liền nên cô bắt buộc phải giải quyết hết mọi công việc còn tồn đọng, dạo này cô bận tối mắt.

Lại gật đầu, cậu không có ý kiến gì.

- Thế, tạm biệt – Cô đứng lên, vẫy tay với cậu.

Cảm ơn sự tín nhiệm của cậu, cô nhất định sẽ không làm hỏng công việc.

- Tạm biệt – Cậu vẫn ngồi đó, nở nụ cười với cô.

Cô không hề phát hiện ánh mắt ảm đạm đang nhìn mình từ phía sau.

Ngồi một mình một lúc lâu thì điện thoại cậu reo vang.

- Cảnh, nghe nói cậu đã đồng ý với Thẩm Chức Tâm rồi à? – Người quản lý

sốt hết cả ruột – Cậu có đầu óc không đấy? Tôi không phải đã cảnh cáo

cậu rồi sao, nhất định phải nói NO!

- Chuyên có gì to tát đâu.

Câu trả lời hờ hững của cậu càng làm người quản lý giận sôi người.

Ngô Đại Sơn càng nghĩ càng thấy không ổn, Cảnh Trúc ngoài mặt hiền lành kỳ

thực tính tình rất cố chấp, không ai có thể ép cậu ta làm chuyện mà cậu

ta không thích, nhưng bất kỳ yêu cầu nào của Thẩm Chức Tâm, cậu ta đều

gật đầu đồng ý.

- Cậu. . .cậu. . .Cảnh. . .cậu không phải là. . .- Chết tiệt! Ngôi sao thần tượng sợ nhất chính là scandal.

- Chị ấy từng nói, chúng tôi là bạn – Cắt ngang lời của Ngô Đại Sơn, không để ông ta có bất kỳ suy nghĩ vô vị nào.

- Bị cậu làm cho hết cả hồn, tôi còn tưởng. . .- Ngô Đại Sơn vuốt vuốt

ngực, kẻ yếu tim như ông giống như đang ngồi trên cáp treeo qua núi.

May quá, may quá, đều là do ông suy nghĩ lung tung.

- Chị ấy đã kết hôn rồi – Cậu không muốn gây phiền phức cho bất cứ ai.

Ba năm trước, có một dạo, cậu luôn đứng đợ ở cổng đài, mãi cho đến khi mỗi ngày đều thấy một người đàn ông vẻ mặt rất nghiêm khắc đến đón cô.

Lúc đó, cô mới hai mươi lăm tuổi, mà đã sớm kết hôn.

Sau đấy, dần dà cậu buộc mình phải quên cô.

Bây giờ cô đã hai tám tuổi, trút bỏ vẻ non trẻ, mái tóc dài rũ xuống vai

được búi gọn, dần d


Lamborghini Huracán LP 610-4 t