Mảnh Vá Trái Tim

Mảnh Vá Trái Tim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325784

Bình chọn: 10.00/10/578 lượt.

ông muốn tiếp tục đề tài này nữa. “Lát nữa cùng tôi đến

tiệm trang sức nhé, cô tôi mời tôi dự tiệc, tôi phải có chút quà chứ.”

......

Cô cùng Hạ Hà đến tiệm trang sức, nhưng cô không thể ngờ lại gặp cô gái đó ở đây.

“Cô Nhan, chiếc vòng đeo tay bằng đá quý nhiều màu này rất hợp với khí chất xinh tươi của cô!” Nhân viên bán hàng giới thiệu rất nhiệt tình. “Đôi

hoa tai này, dù cô để mặt mộc trông cũng rất quyến rũ, tao nhã! Còn nữa, chiếc trâm cài áo đính đá này...”

“Mấy thứ này tôi đều rất

thích, nhưng tôi phải đi quay phim mới ngay bây giờ rồi. Bộ phim đầu

tiên tôi chỉ đóng vai phụ, có lấn át vai nữ chính quá không?” Mặt Nhan

Hiểu Tinh tỏ ra đau khổ, xem ra rất dễ lấy lòng người khác.

“Dĩ

nhiên là không rồi, đá quý làm ra để mang đến vẻ đẹp rạng rỡ cho người

phụ nữ, làm gì có người phụ nữ nào chịu đứng sau người khác!” Nhân viên

bán hàng nói vô cùng bùi tai.

“Thế...” Nhan Hiểu Tinh cắn cắn

môi, hình như vì sự thuyết phục của đối phương mới động lòng, “Được rồi, giúp tôi gói lại, bạn trai tôi từng nói, tôi muốn tiêu tiền thế nào thì tuỳ anh ấy không để ý đến.”

“Được, được, được!” Nhân viên bán

hàng mừng rỡ, bắt đầu giới thiệu sản phẩm khác, “Cô Nhan, cô xem chiếc

nhẫn bằng kim cương kiểu mới ra này có thích không? Nếu bạn trai cô cầu

hôn cô, chiếc nhẫn này là thích hợp nhất rồi!”

Mắt Nhan Hiểu Tinh sáng lên, để mặc nhân viên bán hàng đeo găng tay trắng từ từ lồng chiếc nhẫn vào ngón áp út của mình.

“Chức Tâm, cô đứng ngớ ra đấy làm gì? Mau lại đây giúp tôi chọn đi, tôi rất

ghét chọn mấy thứ vô vị này!” Hạ Hà xem đến hoa cả mắt, sốt ruột gọi

Chức Tâm, lúc ngoái đầu lại thì phát hiện Chức Tâm đứng thần ra, sắc mặt kỳ lạ.

Nghe thấy cái tên quen thuộc, Nhan Hiểu Tinh đang đứng

quay lưng lại phía họ sững người, ngón tay cô gập lại, không để chiếc

nhẫn lồng sát vào ngón tay mình.

“Chị!” Cô quay đầu lại, cười ngọt ngào, thân thiện gọi Chức Tâm. Lúc này, đổi thành Hạ Hà ngớ ra.

Em gái Chức Tâm? Chức Tâm không phải là con một sao?

Trước đó, cô cũng chú ý đến cô gái này, toàn thân Chanel nhưng lại không giống người trong giới của họ.

Cho nên, nếu cô đoán không lầm, thì chắc là tình nhân giấu mặt của một đại gia nào đó.

Hạ Hà phát hiện sự nhiệt tình của đối phương khiến sắc mặt Chức Tâm thay đổi, nét mặt luôn yêu kiều, dịu dàng bỗng đanh lại.

“Hạ Hà, chúng ta đi!” Chức Tâm kéo Hạ Hà, không thể đứng ở đó thêm một phút nào nữa.

“Vì sao, cô ta là ai, là họ hàng của cô ư?” Hạ Hà cảm thấy bất thường, luôn miệng hỏi.

“Cô ta là họ hàng của chồng cũ tôi!” Có chút mỉa mai, thần sắc của Chức Tâm rất lạnh.

Hạ Hà ngớ ra, “Sao có thể...”

Không thể nào, họ hàng của Hứa Ngạn Thâm cô đều quen.

Còn nữa Hứa Ngạn Thâm xui xẻo đến thế sao, bây giờ đã bị Chức Tâm liệt thành chồng cũ?

Chức Tâm không chú ý đến thái độ kinh ngạc thái quá của Hạ Hà, chỉ là sau

khi bất ngờ gặp lại cô gái đó, nỗi sỉ nhục lại trào dâng trong cô, “Mẹ

đẻ của con trai ruột chồng cũ của tôi có được tính là người thân của anh ta không?!”

Hạ Hà trước giờ là người rất mạnh mẽ, nghe câu nói bất ngờ này cũng đờ người ra như chạm phải điện.

Lãng Lãng không phải là con nuôi của họ sao? Nhưng, không đúng, Chức Tâm

chưa từng nhắc về Lãng Lãng trước mặt cô, mấy lần cô vô tình hỏi tới vấn đề ai sẽ là người nuôi con nếu ly hôn thành công, Chức Tâm luôn né

tránh.

Hạ Hà nhanh tay ngăn nhân viên bán hàng chuẩn bị quẹt thẻ

tín dụng tính tiền lại, giựt chiếc thẻ, lật mặt sau xem chỗ người ký

tên.

Hứa-Ngạn-Thâm.

Cô kinh hoàng, rùng mình, giống như chạm phải thứ dơ bẩn, vội vàng vứt chiếc thẻ cho nhân viên bán hàng.

Hứa Ngạn Thâm chết tiệt! Trở thành thứ tồi tệ này từ lúc nào vậy?

Chẳng lẽ năm tháng có thể thay đổi một con người thành ra như thế sao?

Nhan Hiểu Tinh chớp đôi mắt vô tội, tiến gần đến Chức Tâm, thận trọng lấy lòng, “Chị, chị có khoẻ không? Anh ấy rất nhớ chị.”

Rõ ràng là lời rất tốt đẹp, nhưng sao giống một lưỡi dao vô hình đâm vào tim cô.

Chức Tâm quay đầu lại, nói bằng giọng bình thản: “Tôi đã nói với cô từ lâu,

mong cô đừng nhận quàng người thân!” Tiếng “chị” này thật làm cô suýt

chút nữa hộc máu.

Không sao, cô rất kiên cường.

Nhưng cô

gái đó làm như không hề hiểu lời cô nói, giả vờ “thân thiện” với cô,

“Chị, chị nói xem chiếc nhẫn này có đẹp không? Em có nên mua không?” Cô

ta giơ chiếc nhẫn kim cương chói loà ra trước mặt cô.

“Đẹp! Cô

Nhan, chiếc này đẹp như ba chiếc nhẫn kim cương cô mua trước đó!” Nhân

viên bán hàng không biết chuyện bên trong vội vàng tán dương.

Ba chiếc nhẫn kim cương? Muốn lấy chồng đến thế sao?

Chức Tâm nhìn ngón tay của cô ta một cái, cũng dùng lời ngon tiếng ngọt:

“Nhẫn ấy mà, số lượng có nhiều hơn nữa, cara có nặng hơn nữa, quan trọng vẫn là để đàn ông mua tặng thì thích hợp hơn!”

Ha ha, Hạ Hà cười thành tiếng.

Thì ra Chức Tâm bị chọc giận cũng có lúc nói ra những lời độc địa như vậy.

Mặt Nhan Hiểu Tinh biến sắc, lúc trắng, lúc đỏ. Chủ nhật, cô bị Hạ Hà lôi ra khỏi nhà đi dạo.

“Chức Tâm, cô ăn ít quá đấy!” Đây là kết quả mà Hạ Hà quan sát được.

Nếu tính luôn cả bữa trưa


Disneyland 1972 Love the old s