Insane
Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325572

Bình chọn: 7.5.00/10/557 lượt.

t trên da thịt cô, anh ta nói,

Hạ Hạ, tôi không cho phép, đứa nhỏ này không thể tồn tại.

Ác ma lên tiếng, anh ta dần dần tiến đến chế trụ cô, hô hấp của cô đã dần dần tắt.

"Không --"

Đột nhiên tỉnh lại, trên người Tử Ca đã ướt đẫm mồ hôi. Tay đặt trên

bụng, hiện tại đã hơn hai tháng, lại vẫn không cảm nhận được sự sống của của đứa bé. Đứa nhỏ này, coi như rất nghe lời , không lăn qua lăn lại , dĩ nhiên cô có nôn nghén, còn chuyện khác đều thuận lợi.

Trong mộng, cô cảm thấy chân mình bị buộc chặt, cửa sổ phòng ngủ mở ra, gió thổi vào khiến Tử Ca run rẩy. Hai bàn tay đặt trên mặt, lệ trong

mắt ức chế không nổi lại chảy ra

Bảo Bảo, mẹ muốn bảo vệ con thật tốt. Thật sự, không được sao?

Không còn buồn ngủ, Tử Ca đứng dậy đi vào phòng khách lấy nước, bây giờ đã là rạng sáng, trong phòng khách có ánh trăng nhàn nhạt tiến vào, Mộ

Diễn còn chưa trở về, không biết hôm nay có chuyện gì quan trọng đến

vậy.

Uống --

Quay người lại, Tử Ca hít một hơi thật sâu, tâm thiếu chút nữa bung ra.

Uống --

Quay người lại, Tử Ca hít một hơi thật sâu, tâm thiếu chút nữa bung ra.

Thình lình ánh sáng đâm vào khiến Tử Ca nheo mắt lại

"Bây giờ còn chưa ngủ?"

Thanh âm của người đàn ông trầm khàn, áo khoác vẫn chưa mặc lên người, có thể anh về đã được một lúc. Cổ tay áo đã được vén lên một đoạn, cổ áo cởi

bỏ nút thắt lộ ra lồng ngực săn chắc. Bộ dáng của anh trước giờ đều làm

cô si mê.

"Khát nước." Tử Ca buông mi mắt xuống, hai tay cầm cốc nước đứng tại chỗ.

Mộ Diễn xoay người ngồi trên ghế sofa, đôi mắt chớp cũng không chớp nhìn

chằm chằm Tử Ca. Rõ ràng anh đang ngồi, lại khiến Tử Ca cảm thấy bị áp

bách, tay nắm cốc nước càng chặt, đầu ngón tay bởi vì dùng lực trở nên

trắng bệch.

"Hôm qua, em đi tìm luật sư Hứa?" Anh không chút để ý hỏi, ngón tay nhẹ điểm trên đầu gối chờ cô nói chuyện.

Tử Ca biết giấu cũng không được, trước lúc đi tìm luật sự Hứa cô cũng

không nghĩ sẽ giấu anh,"Động tác của anh chậm chạp, em sợ tiếp tục như

vậy toàn bộ tiền bạc của mẹ em sẽ không còn nguyên vẹn. Cho nên thừa dịp này cho tung ra ngoài. Mộ Diễn, em yêu tiền bạc, nhưng không ngốc đến

nỗi trời rơi xuống một miếng thịt lại không ăn, nếu em đoán trước nơi đó sẽ gặp nguy hiểm, em sẽ chờ không kịp , sẽ lấy nó trước khi người khác

ăn mất."

Mỗi ngày Trình Lan đều đưa tin tức đến cho cô, tin tức của cô ta khiến Tử Ca không thể không để ở trong lòng.

"Suy nghĩ thật chu toàn" Mộ Diễn hừ nhẹ, sắc mặt của anh ở dưới ánh đèn mờ

mờ ảo ảo,"Hạ Hạ, thật sự làm em cho tôi ngạc nhiên đấy."

"Mộ Diễn, em thật sự yêu anh, nhưng anh, chưa bao giờ đem em chân chính đặt trong lòng, mỗi ngày em đều sợ hãi, nhớ lại anh cũng sẽ có lúc không

cần em nữa. Em làm như vậy, chẳng lẽ sai lầm rồi sao?"

Yêu,

hoá ra có thể nói ra khỏi miệng dễ dàng như vậy, trên tay cầm sẵn cốc

nước, Tử Ca nhẹ nhàng buông xuống. Trong đôi mắt có chút chua xót xẹt

qua, tình cảm là thứ cô xem trọng nhưng cô lại đi nói dối một cách trắng trợn.

Cô vốn dĩ muốn đem cổ phần của Tạ Phương ở

công ty đi gửi ngân hàng, các cổ đông đang dần di động liền hút sự chú ý của người khác, cổ phần ở Chung-Hạ nhất định sẽ giảm sút.

Hạ Xương Nguyên đã là thương nhân vài thập niên, nếu khứu giác của ông ta

đủ nhạy cảm, ông ta sẽ ung dung ứng phó với những tình huống như vậy, mà còn, mảnh đất ở Nam Bình nếu quy hoạch đúng phương pháp , chẳng những

Chung-Hạ không bị đình công mà còn thu được hàng ngàn lợi nhuận.

Chỉ là, những thứ này, đều do cô suy đoán, dù sao cô cũng chưa bao giờ bàn

bạc về chuyện ở công ty một cách sâu sắc, cô cũng không hiểu Mộ Diễn có

thủ đoạn gì, cô cũng không vĩ đại đến nỗi đi suy xét từng người một, cô

nhắc nhở chính mình cũng thuận tiện nhắc nhở những người khác.

Mộ Diễn đứng dậy đi đến bên cạnh cô, tay luồn qua những sợi tóc chế trụ

sau gáy cô, anh hơi cúi người ánh mắt nhìn thẳng vào mắt cô,"Hạ Hạ, em

nói, tôi có thể tin em không?"

Ánh sáng trong nháy mắt đột

nhiên biến mất, môi trái tim khẽ nhúc nhích, thật lâu sau, cô quay mặt

đi, lệ trên khéo mắt trượt xuống,"Mộ Diễn, từ trước đến nay anh đều

không tin em."

Khuôn mặt rơi lệ đột nhiên bị anh áp vào

trong ngực, ánh mắt Mộ Diễn trầm trầm . May mà khi đó Lữ Phương phát

hiện kịp, toàn bộ số tiền hiện có của cô đã bị Mộ thị thu mua, nhưng anh không công bố ra bên ngoài, đưa ra ngoài thị trường điều công ty sợ

nhất là các cổ đông sẽ dị nghị, bắt đầu có chiều hướng chuyển dịch.

Chung-Hạ, đối với anh là tình thế bắt buộc, không ai có thể phá hoại toàn bộ kế hoạch của anh.MiuDĐLQĐ

Chỉ là, ánh mắt thu lại, Mộ Diễn nhìn chằm chằm đầu Tử Ca, lần đầu trong

lòng có cảm giác không nhất định, phụ nữ nói yêu anh không thiếu, mà phụ nữ phục tùng anh lại càng nhiều.

Cái cô muốn , cũng không

phải là không thể đáp ứng, anh không thể không thừa nhận, nước mắt của

cô có thể khiến anh mềm lòng. Nếu, cô có thể an phận, anh sẽ cho cô một

cuộc sống an nhàn.

Buổi sáng, lúc tỉnh lại, mở mắt ra chỉ

thấy Mộ Diễn không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cô, Tử Ca xoay xoay đầu,

cô không biết tối qua mình ngủ lúc nào , hiện t