Old school Easter eggs.
Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326111

Bình chọn: 8.00/10/611 lượt.

mang cho cô, nhìn qua quả thật rất thích hợp, cả người

quý phái mười phần, khí chất của cô lành lạnh phối với màu trắng mượt mà này đẹp không chê vào đâu được. Ngón tay vuốt ve vành tai trắng nuột

của cô, Mộ Diễn cúi người, đầu lưỡi đảo một vòng trên vành tai,"Rất

đẹp."

Giọng của anh vốn trầm thấp, mà lúc này anh đè thấp giọng nói bên tai

cô khiến cho cô bị mê hoặc, da mặt Tử Ca không dày, trên mặt đỏ ửng muốn giấu cũng không thể, cô trợn mắt nhìn anh, bộ dáng hờn dỗi kia khiến Mộ Diễn cười to.

"Vậy thì lấy cái này đi." Khoé mắt Mộ Diễn khẽ nhếch, hướng về phía người bán hàng phân phó

"Tiên sinh, bông tai này chỉ là một phần, nó có cả bộ, hơn nữa giá cả

của đôi bông tai này chúng tôi cần xác định lại" Nói xong người bán hàng quay mặt bày lên hai món đồ cùng bộ với đôi bông tai.

Có lắc tay, còn có. . . . . . Nhẫn. . . . . .

Mặt khác hai món đồ này thập phần tinh xảo, chỉ là. . . . . .

Tử Ca quét mắt, có chút giật mình, ánh mắt chăm chú nhìn chiếc nhẫn, đã từng có lúc Hạ Tử Ca mong chờ được mặc một bộ váy cưới màu trắng tinh

khôi cùng người đàn ông mình yêu thương trao nhẫn cho nhau

Hứa hẹn một đời một kiếp.

Hiện tại, cô đã sai lầm, toàn bộ đều là ảo tưởng.

"Vậy thì lấy cả, dong dài!" Mày nhăn lên, trên mặt Mộ Diễn đã không còn kiên nhẫn, nhân viên bán hàng đi tìm người quản lý. Tử Ca xem xét mặt

Mộ Diễn, trên mặt của anh trừ vẻ không kiên nhẫn cũng không xuất hiện

cảm xúc khác.

Rất nhanh, đã bàn bạc xong giá cả, kế tiếp nhân viên bán hàng đưa trang sức cho Tử Ca thử, nếu muốn thì điều chỉnh lại.

Cảm giác lạnh lẽo đi vào ngón tay cô, ngay tại lúc chuẩn bị đeo vào, Tử Ca lại vội vàng gấp ngón tay lại,"Không cần thử, cứ như vậy đi."

Dù sao cô cũng sẽ không mang nó, cô buông ánh mắt xuống, chiếc nhẫn làm bằng Ngọc Thạch long lanh khiến cô đau lòng. Đột nhiên nói ra một

tiếng, khiến động tác của người đàn ông ngừng lại, cả anh và nhân viên

bán hàng tò mò ngẩng đầu lên nhiền.

"Vì cái gì không thử?" Mộ Diễn nhíu mày hỏi.

Không vì cái gì, chỉ là vì làm như vậy thì cô đã tiến quá xa rồi, anh

không cho cô bất kỳ lời hứa hẹn nào, việc gì phải mang cái này cho cô?

Trong mắt cô, thứ trang sức này không chỉ đơn giản như vậy.

"Anh muốn kết hôn với em sao? Thứ này là dùng để cầu hôn đúng không?"

Lời của cô khiến Mộ Diễn giật mình một phen,"Chỉ là một món trang sức mà thôi, em nghĩ nhiều rồi."

Miệng cô gợi lên nụ cười châm chọc, bàn tay to bắt lấy cánh tay của cô, không để ý sự cự tuyệt của cô, cường bạo đeo chiếc nhẫn vào ngón áp úp

của cô, nhỏ, rất vừa vặn .

"Mang theo." Mộ Diễn phân phó, từ trước đến nay anh luôn bá đạo không cho ai cự tuyệt.

Tử Ca cười,"Đây có thể coi là anh cầu hôn em đúng không ? Em đáp ứng, kế tiếp cũng nên tuyển chọn ngày rồi hả ?"

Cô cười xinh đẹp, biết anh không có ý này, nhưng cô lại cố ý nói như

vậy, anh tránh người đi tiền trả, Tử Ca đi theo, cô dương mắt nhìn ngắm

chiếc nhẫn trên tay, khóe mắt có ý cười. Mộ Diễn biết cô cố ý nên cũng

không để ý cho lắm.

Bọn họ như vậy, người không biết chuyện tưởng rằng hai người đang hạnh phúc bên nhau.

"Cô là ai, chỉ bằng cô mà cũng muốn tiến vào nhà họ Mộ sao?"

"Cô là ai, chỉ bằng cô mà cũng muốn tiến vào nhà họ Mộ sao?"

Bả vai bị người khác nắm lấy, Tử Ca kinh ngạc, còn chưa phản ứng kịp, trên mặt đã bị tát một bạt tai, Tử Ca lảo đảo ổn định thân thể, cái tát này

không nhẹ, nửa gương mặt của cô vì đau mà tê tê rồi. Tử Ca nheo mắt lại, đứng ở trước mặt cô là một người phụ nữ trung niên sang trọng quý phái, trên mặt vẻ ngạo mạn che đâu cũng không hết. Tử Ca chưa thấy người này, tất nhiên không biết bà ấy là mẹ của Mộ Diễn, nhưng khẩu khí của bà ấy khiến cô biết được bà ấy có quan hệ rất sâu sắc với Mộ gia .

Nhưng mà sao cô phải chịu thiệt chứ, trên mặt bị người ta hung hăng vỗ một

cái mà không trả đũa khác nào cô bị ngu, Tử Ca hít vào một hơi dùng tay

đè lên hai gò má, đột nhiên rất muốn thử xem nếu được gả vào gia đình

giàu có thì sao nhỉ? Có phải sẽ được làm Phượng Hoàng bay lên trời

không?

"Tuổi tác của cô khiến cháu phải gọi cô là bà nội mới đúng, nếu không phải người đã có tuổi, cái tát này cũng sẽ được hoàn

trở về. Cô nói cháu không xứng tiến vào nhà họMộ ? Cháu muốn eo có eo,

muốn mông có mông, muốn ngực có ngực, cô cảm thấy cháu có chỗ nào không

xứng?"

Tận lực bày ra bộ dáng tuyệt vời nhất, cô vặn eo an

ủi bộ dáng bây giờ của mình. Cô thật không biết xấu hổ còn dám xưng bà

nội. Người phụ nữ phía trước tức giận xanh mặt,"Bộ dáng lang thang của

cô mà muốn gả vào nhà họ Mộ, quả là chuyện viễn tượng. Tôi nói cho cô

biết, tôi hẳn không đáp ứng. . . . . ."

"Mẹ, nếu người không sợ mất mặt thì có thể làm loạn tiếp." Mộ Diễn đi tới là lúc chung quanh đã tụ tập không ít người, vẻ mặt của anh chẳng hề để ý, trên mặt bình

tĩnh giống như hai người phụ nữ này không có quan hệ gì với anh.

Tử Ca nhịn không được cảm thán, thật bình tĩnh

"Ý của con không tồi, con chơi với ai mẹ không quan tâm, nhưng chuyện kết

hôn không phải trò đùa, loại đàn bà như vậy con dám lấy về nhà?" Sau đó

bà vùng vằng bỏ đi

"Diễ